Chương 467: Ngự kiếm phi nhanh
Chương 467: Ngự kiếm phi nhanh
Cho nên, mỗi lần đấu giá đều sẽ hấp dẫn rất nhiều ánh mắt, muốn mua được bảo vật mình mong muốn trong hội đấu giá ở Âm Sơn Quan thì nhất định phải có thực lực hùng hậu mới được.
Ai cũng không dám làm càn trong hội đấu giá.
Trước đó đã từng có người không cạnh tranh được nảy ra ý đồ cướp đoạt bảo vật, tất cả đều không ngoại lệ bị mạnh mẽ trấn áp, thi thể treo cao ở phía ngoài để răn đe.
Nghe nói sau lưng hội dấu giá chính là thành chủ của Âm Sơn Quan, đại tu sĩ Nguyên Anh Kỳ!
Nghe Văn lão nói Tần Tang rơi vào trầm tư, Dẫn Hồn Thảo quý hiếm như vậy nếu đem đến hội đấu giá, rất có thể hắn sẽ phải cạnh tranh với một ít tu sĩ Trúc Cơ Kỳ hậu kỳ.
Còn về tu sĩ Kết Đan Kỳ cũng không cần lo lắng, nghe nói hội dấu giá Âm Sơn Quan có chia cấp bậc, bảo vật có thể khiến cho tu sĩ Kết Đan Kỳ động tâm chắc chắn sẽ không xuất hiện ở nơi này.
Đến lúc đó, đổ máu là điều khó tránh.
Linh thạch trên người hắn khẳng định không đủ, cho dù hắn có nguyện ý đem Âm Dương La Bàn hoặc Thiên Độc Sa bán đi cũng không chắc sẽ đủ.
Bởi vì trong hội đấu giá chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Ngoại trừ những linh vật luyện chế Hỗn Nguyên Đồng Tâm Hoàn, thì những thứ hắn giữ và nguyện ý lấy ra chỉ có Lam Lộ Đàm.
-Ta có thể liên hệ được với vị bằng hữu nắm giữ Dẫn Hồn Thảo không?
Tần Tang hỏi.
Văn lão lắc đầu.
-Quy luật của đấu giá hội là do phía trên định ra, nếu không phải do Thái Ất Đan Các và các thế lực lớn của Âm Sơn Quan có qua lại, có mấy phần thể diện thì cũng không có khả năng nhận được tin tức của Dẫn Hồn Thảo. Ngoại trừ tin tức này vị bằng hữu kia không dám tiết lộ gì khác nếu không sẽ bị rơi đầu...
Văn lão đặt tay lên cổ, kéo một cái.
Tần Tang nhẹ gật đầu, hắn cũng biết ý nghĩ của mình cũng có chút hoang đường, chỉ là thuận miệng hỏi tí mà thôi.
-Không biết Tần đạo hữu có tính toán gì không?
Văn lão thưởng thức một hớp trà
-Nếu như Tần đạo hữu không có thời gian đi Âm Sơn Quan, Văn mỗ có thể sai người thay mặt ngươi lấy.
Tần Tang trầm ngâm một chút, cuối cùng lắc đầu cự tuyệt hảo ý của Văn lão, quyết định tự mình đi Âm Sơn Quan.
Trước kia không dám chạy loạn là bởi vì sợ dư nghiệt của Khôi Âm Tông bắt được.
Hôm nay Khôi Âm Tông đã bị diệt tông, mà hắn lại có Hư Nguyên Ấn áp chế ba động của Thực Tâm Trùng nên tự mình đi một chuyến sẽ không có chuyện gì lớn.
Kim Đan của Khôi Âm Tông cơ hồ đã bị phế, cho dù có dư nghiệt Trúc Cơ Kỳ phát hiện hắn đi chăng nữa thì với thực lực bây giờ của hắn cũng sẽ không sợ đối phương.
Nếu như ủy thác cho người của Thái Ất Đan Các, không chỉ không tận tâm tận lực mà còn khó có thể quản lý được giá cả, lỡ như mua được nhưng giá đắt đỏ thì sẽ được không bù mất, dù sao thì tiền tài chính mình cũng không nỡ tiêu xài mà.
Hay là chính mình tự đến đó, có thể tùy cơ ứng biến.
Sau đó,
Tần Tang thỉnh giáo Văn lão một ít quy chế của hội dấu giá, phát hiện quy định cũng không quá cứng nhắc, không cấm nhân viên cạnh tranh giao dịch với nhau.
Trong quá trình nhân viên cạnh tranh với nhau cũng có thể tiến hành trao đổi theo nhu cầu, để đạt được kết quả đôi bên cùng vui vẻ.
Trong quá trình này, đa số bảo vật đều có thể trao đổi một cái giá vừa ý bản thân, ít nhất không cần sợ bị phòng dấu giá ép giá.
Nên hắn càng muốn tự mình đi một chuyến.
Lại cùng với Văn lão hàn huyên một hồi sau đó Tần Tang từ biệt Văn lão, rời khỏi Thái Ất Đan Các.
Còn một năm nữa đấu giá hội mới bắt đầu, Tần Tang quyết định về Thiên Tinh bí cảnh lịch luyện thêm một thời gian, rồi đi kiếm thêm một ít linh thạch, chờ lúc đấu giá hội bắt đầu mới đi đến đó.
Đại biến sắp tới, thời gian cấp bách, mỗi thời mỗi khắc đều không thể lãng phí.
Có thể tăng được phần nào hay phần đó, nếu có thể trước khi chiến tranh tới đột phá được Trúc Cơ hậu kỳ thậm chí là Ngụy
Đan cảnh thì cơ hội bảo mệnh không thể nghi ngờ sẽ nâng cao không ít.
Lúc này, Vân Du Tử vẫn không xuất quan.
Tần Tang đem động phủ trả lại cho sư môn, lúc này Vinh sư huynh đã tiếp nhận sự vụ của Huyền Lô Quan, cải biến lại một số an bài trước đó của Nguyên Thú, nhóm người Tần Tang sau khi phối hợp Vinh sư huynh làm tốt an bài xong liền từ biệt đồng môn rời đi Huyền Lô Quan, tiến vào Cổ Tiên chiến trường.
Lấy tu vi của Trúc Cơ trung kỳ quay trở lại Cổ Tiên chiến trường, Tần Tang cảm thấy tâm tính của chính mình rõ ràng nhẹ nhõm hơn nhiều, vốn dĩ có một ít sợ hãi nguy hiểm nhưng với thực lực của hắn bây giờ đều có thể nhẹ nhàng ứng phó.
Một đường ngự kiếm phi nhanh cơ hồ không hề ngừng lại, thẳng đến Trường Dương phường thị.