Chương 466: Hội đấu giá Âm Sơn Quan
Chương 466: Hội đấu giá Âm Sơn Quan
Những tu sĩ Trúc Cơ Kỳ như bọn họ càng đừng vọng tưởng thoát làm châu chấu đá xe, chỉ có thể đi theo đại thế nước chảy bèo trôi mà thôi.
Ở trong đó có thể sẽ có kỳ ngộ, nhưng nhiều nhất lại là nguy hiểm.
Đáng sợ hơn là chính mình không có cách nào quản được tương lai sinh tử của mình!
Hắn mặc dù lấy sát nhập đạo nhưng lại không nghĩ sẽ dấn thân vào sát kiếp.
Con đường hắn chọn cũng không cần lĩnh ngộ tâm đắc gì trong sát kiếp, mà chỉ cần thành thành thật thật tu luyện trên chiến trường Cổ Tiên, là có thể yên ổn tu luyện đến Giả Đan cảnh.
Nghĩ tới đây, Tần Tang vội vàng hỏi thăm chi tiết.
Linh triều đột kích chúng ta nhất định phải chừa lại nhân thủ ở Thất Hùng Quan để chống lại Vân Thú điên cuồng. Nếu như lúc này Thiên Hành Minh xâm lấn thì Tiểu Hàn Vực sẽ phải đối mặt với thù địch từ hai phía, đây là cơ hội tốt nhất đối với Thiên Hành Minh. Cho nên trước kia mỗi trận đại chiến đều phát sinh ở thời điểm linh triều xuất hiện.
Kỳ Nguyên Thú nhẹ nhàng thở dài
-Còn về nguyên nhân của chiến tranh đều là do tranh đoạt tài nguyên tu luyện, Cổ Tiên chiến trường mặc dù nguy hiểm nhưng lại là một bảo địa, bị tu sĩ của Tiểu Hàn Vực chúng ta độc chiếm như vậy bọn chúng sẽ không đỏ mắt sao? Huống chi, sâu trong Cổ Tiên chiến trường còn có...
Nói đến đây, Kỳ Nguyên Thú ngừng một chút rồi chuyển lời, nói:
-Các ngươi cũng đừng lo lắng quá, lần trước lúc linh triều xuất hiện, Thiên Hành Minh quả thật cũng có động tác nhưng không chờ chúng ta tổ chức cuộc phản kích thì chúng đã lặng lẽ rút quân, càng giống như không cam tâm quấy rối hơn, chắc là trận đại chiến ở ngàn năm trước kia đã cho bọn hắn một trận giáo huấn sâu rồi. Lần này cũng giống như vậy, chưa chắc chúng dám động thủ, nhưng đề phòng vẫn là việc cần thiết phải làm.
Sau đó, Kỳ Nguyên Thú giải thích một chút rồi đem hết sự vụ cần thiết bàn giao lại.
Tần Tang vẫn giữ nguyên ý định quay về Thiên Tinh bí cảnh để tu luyện nên từ chối khéo lời mời lưu lại Huyền Lô Quan của Vinh sư huynh, cùng nhau nói chuyện một lúc rồi tự mình rời đi.
Tần Tang lo lắng đi về phía Thái Ất Đan Các.
Hắn cũng biết dựa vào thực lực ít ỏi của của bản thân căn bản không thể thay đổi được gì, dù cục diện có biến hóa thế nào hắn chỉ có thể chấp nhận, điều duy nhất có thể làm bây giờ là nhanh chóng tăng thực lực của mình lên.
Còn may, hiện giờ chỉ là điềm báo linh triều đang nổi lên mà thôi, khoảng cách đến lúc thật sự xảy ra vẫn còn rất dài.
Trong thời gian này Thiên Hành Minh sẽ không có khả năng tự tiện gây chiến, nhiều nhất chỉ có vài ma sát và dò xét nhỏ mà thôi.
Nếu quả thật như lời Kỳ sư huynh nói, Thiên Hành Minh chỉ đang muốn quấy rối thì chính là kết quả tốt nhất.
Hy vọng như thế đi.
Tần Tang âm thầm lắc đầu, cất bước vào trong Thái Ất Đan Các thì lập tức liền có một thị nữ xinh đẹp ra chào đón.
Hắn xòe tay ra, đưa một viên truyền âm phù cho thị nữ trong đại sảnh nhìn, thị nữ vội vàng hành lễ sau đó dẫn Tần Tang lên tầng cao nhất của Thái Ất Đan Các để gặp Văn lão Các chủ.
Văn lão là hảo hữu của Vân Du Tử, nắm quyền lớn và phụ trách sản nghiệp Huyền Lô Quan của Thái Ất Đan Tông.
Ba năm trước, Tần Tang thông qua Vân Du Tử làm quen với người này, ủy thác hắn giúp đỡ sưu tập tin tức của Dẫn Hồn Thảo.
Mặc dù thực lực của Thiếu Hoa Sơn không kém gì Thái Ất Đan Tông, nhưng so về đan dược, nhân mạch hay là sản nghiệp thì lại thua Thái Ất Đan Tông không chỉ một bậc.
Lời đồn là trong phạm vi thế lực của ma môn đều có bố cục của Thái Ất Đan Tông, còn là thật hay giả thì chỉ có Thái Ất Đan Tông mới biết.
Sự thật chứng minh, Tần Tang không có tìm nhầm người.
Viên Truyền Âm Phù này chính là do Văn lão đưa đến động phủ của hắn, cũng là nguyên nhân khiến Tần Tang xuất quan.
-Tần đạo hữu mời ngồi.
Văn lão phất tay cho thị nữ lui ra rồi tươi cười chào đón.
-Tần Tang bái kiến Văn lão.
Tần Tang chắp tay một cái, dưới sự mời khách thịnh tình của Văn lão mà nhấp một ngụm trà thơm.
Văn lão quan sát trên dưới Tần Tang rồi đột nhiên kinh sợ:
-Ba năm không gặp, không ngờ Tần đạo hữu đã đột phá Trúc Cơ trung kỳ, thật đáng mừng!
-May mắn mà thôi!
Tần Tang chắp tay một cái, không hề ra vẻ đắc ý.
Văn lão thế nhưng là cao thủ không hề kém Ngọc Dương Tử.
Hắn nghe Vân Du Tử nói qua Văn lão là vì bị vây ở bình cảnh của Trúc Cơ hậu kỳ quá lâu, vô phương đột phá mới quyết định từ bỏ Tiên Đạo đi tiếp nhận sản nghiệp của Thái Ất Đan Các.
Trước đó, ở trong Thái Ất Đan Tông, người này cũng không phải là hạng vô danh mà có thực lực thâm bất khả trắc vô cùng.
-Tần đạo hữu đã đọc qua Truyền Âm Phù chưa?
Hàn huyên một lúc sau Văn lão bắt đầu vào vấn đề chính,
-Dẫn Hồn Thảo quả thật không có phổ biến,nghe nói vật này có hiệu quả phụ trợ tu luyện với một ít bàng môn tu sĩ,nên một khi xuất hiện rất nhiều người muốn đoạt. Văn mỗ đã gặp mặt rất nhiều đạo hữu, ba năm này, Âm Sơn Quan có xuất hiện qua hai lần nhưng khi chúng ta biết được đều đã chậm. Thật tốt là lần này tin tức nhận được vừa sớm, về cơ bản có thể xác định bên trong đấu giá hội lần này nhất định có Dẫn Hồn Thảo.
Đấu giá hội trong miệng Văn lão đã được giới thiệu trong Truyền Âm Phù.
Cuộc bán đấu giá này được tổ chức ở Âm Sơn Quan, thời gian là một năm sau.
Trong Âm Sơn Quan ngư long hỗn tạp,bàng môn tà đạo, chính ma tán tu, loại người nào cũng có.
So sánh với những nơi khác, Âm Sơn Quan không có thế lực cường đại ở sau lưng chống đỡ, nên phi thường hỗn loạn,nhưng trong hội đấu giá thường xuyên sẽ có trọng bảo xuất hiện.