Chương 483: Da dê
Chương 483: Da dê
Từ khi Dẫn Hồn Thảo xuất hiện cho đến bây giờ, khó khăn trắc trở rất nhiều, đây là lần đầu tiên đấu giá nó.
-Phù bảo Trấn Sơn Bia, một khi sử dụng lập tức có cự bia hiện thế, nặng tựa ngàn cân, không thể địch nổi, cùng lúc vẫn còn thừa hơn bảy phần uy năng, so với Cổ Ma Hoàn của Cao thống lĩnh tốt hơn một chút.
Trước đó Tần Tang có chú ý đến nữ tử áo đỏ này, quả nhiên người này có hứng thú với Dẫn Hồn Thảo, nàng ta cười nhẹ một cái, sau khi lấy ra tấm phù bảo thì cũng đưa ra giá.
Ánh mắt mọi người xung quanh lập loè, không có người nào tiếp tục cạnh tranh nữa, chỉ tập trung quan sat xem Cao Dật ứng phó trường hợp này như thế nào.
Sắc mặt Cao Dật không thay đổi, hắn bình tĩnh gật đầu nói:
-Đạo hữu nói không sai, Cổ Ma Hoàn của tại hạ đúng là không bằng Trấn Sơn Bia của đạo hữu, tại hạ nhận thua… Có còn vị đạo hữu nào tiếp tục ra giá nữa không?
-Phù bảo Vô Ảnh Tiên.
-Tinh Huy Thần Giáp.
-Tam Phẩm Thanh Liên.
Không nói ra thì chẳng ai biết được trong cái đại sảnh nho nhỏ này lại tụ tập nhiều tu sĩ có phù bảo như thế, bình thường đã khó gặp được phù bảo, đột nhiên lại xuất hiện hẳn ba cái.
Mọi người xem kịch cũng cảm thấy hưng phấn dị thường, đúng là được mở rộng tầm mắt.
Người có thực lực tham gia tranh đoạt chỉ là số ít, tranh đoạt cũng không kịch liệt, phần lớn bọn họ phải cân nhắc rất lâu mới đưa ra quyết định. Trong những tấm phù bảo kia, tấm có phẩm chất tốt nhất thuộc Tam Phẩm Thanh Liên của vị đạo trưởng kia.
Đang lúc Tần Tang cảm thấy lo lắng, cuối cùng Cao Huy cũng không khiến hắn phải thất vọng.
-Phù bảo Hồn Thiên Thương, tiến công hình, chỉ mới sử dụng qua một lần.
Cao Huy thu lại Cổ Ma Hoàn, lập tức lấy ra một tấm phù bảo mới, tự giễu cười nói:
-Cao mỗ lấy ra bảo bối cuối cùng, nếu như có vị đạo hữu nào có thể lấy ra phù bảo có giá trị tương đương, Cao mỗ cũng chỉ có thể thêm vào linh thạch. Chư vị đạo hữu cũng không cần lo lắng Cao Mỗ sẽ làm việc riêng tư, về sau sẽ để cho chủ nhân của Dẫn Hồn Thảo tự quyết định.
Tấm phù bảo Hồn Thiên Thương này có vẻ giống như một tấm phù bảo hoàn hảo.
Cao Dật lấy ra bảo vật này, đám người nữ tử áo đỏ cũng dần dần từ bỏ, không có ai tiếp tục tranh đoạt với hắn ta nữa, cho nên không cần chủ nhân của Dẫn Hồn Thảo phải lựa chọn.
Đây là cuộc đấu giá ít tranh đoạt nhất từ trước đến nay, nhưng trải qua bao phen rối rắm, nhiều lần phải bắt đầu lại, khiến cho người ta phải miệng đắng lưỡi khô, nhưng cũng cảm thấy chuyến này đi không tệ.
Cao Huy đặt phù bảo trên khay, tay cũng không tiếp xúc trực tiếp vào Dẫn Hồn Thảo, dùng linh lực điều khiển, đưa ba hộp ngọc về phía Tần Tang, Tần Tang nhanh chóng giơ tay đưa Lam Lộ Đàm cho Cao Dật.
Cao Dật mở hộp ngọc ra, lập tức kiểm tra, hắn ta hài lòng gật đầu, trầm ngâm nói:
-Vị đạo hữu này, nếu như Cổ Ma Hoàn có thể đổi lấy Dẫn Hồn Thảo, Cao mỗ sẽ thêm cho đạo hữu một món pháp khí cực phẩm nữa, giá trị của Hồn Thiên Thương cũng không kém so với Lam Lộ Đàm. Như thế này… Số lượng của buổi đấu giá sẽ do Cao mỗ phụ trách. Mặt khác, ta nhớ trước đó đạo hữu có đưa ra một cái Lạc Phượng Đằng, không biết đạo hữu có cần linh mộc hay không? Ở nơi này của Cao mỗ có một cái Điểm Thuỷ Mộc, có thể đền bù cho đạo hữu, không biết ý đạo hữu như thế nào?
-Vậy tại hạ đành nghe theo lời Cao thống lĩnh!
Tần Tang chắp tay nhận lời, giá trị của Điểm Thuỷ Mộc kém hơn một chút so với Địa Hoả Bàn Đồng, có điều có thể lấy được Dẫn Hồn Thảo về tay là Tần Tang đã thấy hài lòng, căn linh mộc này, xem như niềm vui bất ngờ đi.
Chờ Cao Dật đưa Điểm Thuỷ Mộc cho Tần Tang, giao dịch hoàn tất, tất cả đều vui vẻ.
Dưới con mắt của mọi người, Tần Tang cũng không chăm chăm quan sát Dẫn Hồn Thảo, chắc chắn được đây đúng là linh thảo lập tức thu vào, tiếp tục theo dõi buổi đấu giá.
Dẫn Hồn Thảo đã có chủ, phía sau chắc cũng chỉ còn một vài vật phẩm nữa.
Hội đấu giá bắt đầu từ giờ hợi mà bây giờ đã qua hơn nửa giờ sửu.
Dẫn Hồn Thảo đã tới tay nên Tần Tang không còn cố kỵ gì nữa, yên tâm tham dự tranh đấu, cuối cùng tiêu hết hơn nửa số linh thạch. Nhan lúc hội đấu giá vẫn chưa kết thúc liền mua được thêm mấy loại linh mộc và một món cực phẩm pháp khí có tên là Hoàng Sa Kỳ.
Thiên kim tiêu hết còn có thể kiếm lại, linh thạch dùng để đề cao thực lực mới là chính đạo, tích cóp nhiều hơn cũng chẳng thể sinh con.
Loại pháp khí này không cần phải chuẩn bị, chỉ cần thúc giục linh lực là có thể hình thành nên một mảnh Cuồng Sa Chi Vực, bên trong Cuồng Sa Chi Vực là cát vàng che trời rợp đất, đất đá bay mù mịt đầy trời, bụi mù nổi lên tứ phía, hơn nữa còn biến hóa nhiều loại.
Nếu như đối thủ rơi vào trong cát vàng thì thần thức sẽ lập tức bị cát vàng lây dính, mang tới cảm giác u ám, cảm giác được phạm vi nhỏ bên người tựa như lọt vào trận đồ mê hoặc.
Khuyết điểm duy nhất khi sử dụng thứ này là không thể xê dịch, nếu không Cuồng Sa Chi Vực không đánh cũng tự sụp đổ, mà bản thân món pháp khí này cũng không có lực sát thương quá lớn.
Tần Tang tốn ba nghìn linh thạch mua được món pháp khí này là vì suy nghĩ riêng của hắn. Hiện tại hắn định ra một sách lược riêng, là dựa theo những pháp khí của hắn có để thiết lập.
Trong các thủ đoạn đối địch của hắn, Ngân Đao phù bảo và Thập Phương Diêm La Phiên cần phải có một khoảng thời gian nhất định để chuẩn bị trước.
Vì thế một khi gặp phải đối thủ sẽ mất đi tiên cơ tốt nhất, nếu như không có cơ hội đánh lén thì sẽ bị mai phục người lại. Còn Sát Thi và Ô Mộc Kiếm lại không đủ để giải quyết đối thủ, chỉ có thể sử dụng Cửu Long Thiên Liễn Phù thoát khỏi chiến trường, hất đối thủ cách ra một khoảng cách để có thời gian chuẩn bị kỹ càng bảo vật rồi tìm cơ hội phản sát.