Chương 482: Giao dịch
Chương 482: Giao dịch
Mấy người đó cũng đều đang nhìn chằm chằm vào Dẫn Hồn Thảo, bọn họ giống như đang phân tích xem dùng phù bảo đổi lấy Dẫn Hồn Thảo liệu có đáng giá hay không, đối với những tiếng ra giá kia căn bản là không thèm động lòng.
Điều này khiến cho trong lòng Tần Tang vang lên hồi chuông cảnh báo.
Danh tiếng của buổi đấu giá trong phòng Âm Sơn Quan không nhỏ, rất nhiều cao thủ bị thu hút mà đến, trong đó có không ít các vị đang sở hữu phù bảo, đây là chuyện tất nhiên.
Đối với những người này mà nói, linh thạch và pháp khí cực phẩm không phải là những thứ họ cần, có thể làm cho bọn họ động lòng chỉ có những thứ như bảo vật trân quý mà thôi.
Coi như hắn đưa ra linh thạch, pháp khí và cả Ngân Đao đã từng nhiều lần phá vỡ phù bảo ra thì cùng lắm cũng chỉ khiến bản thân thêm sốt ruột mà thôi.
Trừ những cái đó ra, trên người hắn bây giờ chỉ có hai cây linh dược ngàn năm là có thể đưa ra.
Nếu như hắn tiếc rẻ linh dược, chờ khi giá cả ngày càng bị đẩy lên cao, người từ bỏ đầu tiên chắc chắn là hắn, bởi vì tình hình của hắn khẳng định không bằng những người kia.
Đem linh dược ngàn năm ra đổi lấy ba cây Dẫn Hồn Thảo, chín cái Thiên Thi Phù.
Liệu có đáng giá hay không?
-Ngàn năm niên phân một gốc Lam Lộ Đàm…
Lời nói của Tần Tang cất lên, tiếp đó đầu ngón tay của hắn còn bay ra một vệt lam quang.
Hộp ngọc cũng không thể nào che lấp được khí tức của Lam Lộ Đàm, hào quang màu u lam khiến cho trong vòng một trượng xung quanh Tần Tang được chiếu rọi đến xanh biếc, phảng phất như thực như ảo.
Trong phút chốc, ánh mắt của tất cả mọi người đang có mặt ở đại sảnh đều tập trung trên người Tần Tang, chính xác hơn thì là tập trung vào Lam Lộ Đàm trong tay hắn.
Ngàn năm niên phân, chỉ một câu nháy mắt đã thu hút được sự chú ý từ mọi người.
-Lam Lộ Đàm, chủ dược của Địch Lộ Hoàn, tu luyện công pháp Mộc hành đạo hữu cần sử dụng đan dược này, mượn đan dược chi lực, tẩy luyện linh lực tự thân, gặp được lúc bình cảnh, sẽ có tác dụng phù trợ rất lớn. Đây chính là gốc Lam Lộ Đàm ngàn năm, hiệu quả thì không cần tại hạ phải nhiều lời…
Tần Tang phát hiện có nhiều người không biết Lam Lộ Đàm, nhân lúc đại sảnh đang yên tĩnh, nhanh chóng giới thiệu Lam Lộ Đàm một lần.
Dứt lời, đột nhiên trong lòng hắn khẽ động, dừng một chút, thu lại những lời chuẩn bị nói ra, thay đổi thành một kiểu ngữ khí tự nhiên, bình thản.
-Tại hạ không tu luyện công pháp Mộc hành, giữ lại Lam Lộ Đàm trong tay thật sự không có đất dụng võ. Vừa lúc lại có chút hứng thú với Dẫn Hồn Thảo, không biết vị đạo hữu kia có đồng ý đàm luận một vụ giao dịch không?
Tần Tang quyết định đổi Lam Lộ Đàm lấy ba cây Dẫn Hồn Thảo, hắn không quan tâm thua thiệt hay kiếm lời, nhưng nếu như có thể kiếm được chút lợi ích thì đương nhiên sẽ càng tốt.
Đúng như Tần Tang dự đoán, sau khi tác dụng của Lam Lộ Đàm được nói ra, đã dẫn đến một làn sóng sục sôi không thua kém so với Dẫn Hồn Thảo, cho dù trong đại sảnh Lý Chính chỉ có khoảng một phần năm người tu luyện công pháp Mộc hành thì cũng là một số lượng rất lớn.
Ánh mắt của Tần Tang vừa như hữu ý lại vô tình rơi vào trên người những những mà hắn chú ý trước đó, chỉ hy vọng nhu cầu của bọn họ đối với Dẫn Hồn Thảo không quá mãnh liệt như này.
Nếu không lỡ như lộ ra Lam Lộ Đàm mà không đổi được Dẫn Hồn Thảo thì cũng quá đen đủi rồi.
Đúng lúc này, một người vượt qua dự liệu của Tần Tang mở miệng.
Từ lúc mà Tần Tang bắt đầu lấy ra Lam Lộ Đàm, mặt Cao Dật đã hơi biến sắc, hắn ngưng mắt nhìn kỹ, giống như đang phân biệt nó là thật hay giả.
Khí tức của Lam Lộ Đàm ngàn năm có tiêu chí là tinh mảnh, vậy vật này chắc chắn là hàng thật.
Cao Dật đột nhiên lên tiếng:
-Vị đạo hữu này, ngươi có chắc chắn muốn dùng Lam Lộ Đàm đổi lấy ba cây Dẫn Hồn Thảo này hay không?
Tần Tang hơi ngạc nhiên nhìn về phía Cao Dật, không nghĩ đến Lam Lộ Đàm sẽ làm kinh động đến Cao Dật.
Địch Lộ Hoàn chỉ có tác dụng đối với tu sĩ Trúc Cơ Kỳ mà thôi, không thể làm tăng xác suất thành công của cảnh giới Kết Đan. Cao Dật đang là tu sĩ cảnh giới Giả Đan, hắn ta căn bản không cần đến Lam Lộ Đàm.
Trừ phi là hắn ta mua cho người khác dùng.
Tần Tang có chút ngoài ý muốn, trong lòng không tránh khỏi có cảm giác niềm vui bất ngờ ập đến.
Trong đại sảnh này, tu sĩ có thân phận phong phú nhất không thể nghi ngờ chính là Cao Dật, vật có thể làm cho hắn ta có hứng thú, thì tám chín phần là cuộc gia dịch này đã thành rồi.
Lúc này Tần Tang lập tức gật đầu nói:
-Nếu như Cao thống lĩnh có thể đưa ra một mức giá hợp lý, tại hạ chắc chắn sẽ trao đổi, quyết không nuốt lời.
Câu trả lời này giúp Tần Tang có đường lui.
Tần Tang cũng không thể tính là tham lam, một gốc linh dược ngàn năm đổi lấy một viên phù bao hoàn chỉnh chưa sử dụng.
Ở trong đó còn có rất lớn cò kè mặc cả đường sống.
Cao Dật cũng không để ý những việc nhỏ nhặt này, hắn ta cũng không sợ Tần Tang có can đảm lừa gạt hắn. Sau khi Cao Dật nhận được câu trả lời chắc chắn từ Tần Tang, hắn ta lập tức lấy phù chỉ từ túi Giới Tử ra, cất cao giọng:
-Cao mỗ tham gia cạnh tranh Dẫn Hồn Thảo. Phù bảo Cổ Ma Hoàn, có thể thủ có thể công, tác dụng vô tận, uy năng của phù bảo vẫn còn hơn bảy phần. Để đảm bảo công bằng, mời chư vị đạo hữu hỗ trợ làm chứng.
Nói xong, tay Cao Dật giơ lên, phù bảo ở trước hàng đại sảnh bay một vòng, sau khi để cho các tu sĩ thay nhau xác nhận, hắn mới nhẹ nhàng đặt lên trên khay.
Động tác lần này của Cao Dật rất thản nhiên, hắn ta thể hiện tư thái tranh đấu tài lực với mọi người, không có ỷ vào tu vi và thế lực Âm Sơn Quan đứng sau lưng, lấy thịt đè người, khiến cho người ta không thể tìm ra được điểm xấu nào của hắn ta.