Chương 481: Cao thủ
Chương 481: Cao thủ
Cuối cùng cũng đợi được đến giờ phút này, Dẫn Hồn Thảo cũng được mang ra!
-Bụp!
Cao Dật mở ra lớp vải đỏ phủ bên trên, chỉ thấy có ba hộp bằng ngọc đặt trên một cái khay.
Trong mỗi cái hộp bằng ngọc ấy, đều có một gốc linh thảo, đó chính là Dẫn Hồn Thảo!
Toàn bộ phần gốc của Dẫn Hồn Thảo có một màu đen tuyền, được chia ra thành ba nhánh nhỏ, nhưng không tách ra riêng biệt mà quấn lại với nhau, giống như ba sợi dây leo quấn chung một chỗ, sau đó kết thành một nụ hoa có hình dạng kỳ lạ ở đỉnh chóp.
Trong quá trình sinh trưởng, Dẫn Hồn Thảo sẽ trải qua bốn lần biến đổi từ màu trắng sang màu xanh rồi xanh sẫm và cuối cùng là đen tuyền, màu đen tuyền chính là màu sắc đánh dấu quá trình hoàn thiện!
Dẫn Hồn Thảo vừa xuất hiện, nháy mắt bốn phía trong đại sảnh nổi lên một hồi xôn xao, vài tiếng kinh ngạc vang lên.
Thậm chí có người còn đứng hẳn lên, trực tiếp nhìn chằm chằm vào khay đựng, ánh mắt nóng rực.
Trước đó cũng có không ít những người tu sĩ vung tay quá trán, tiêu tốn rất nhiều linh thạch, để bây giờ chỉ biết hối hận, than thở.
Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Tần Tang bỗng dưng thắt lại, nhất thời cảm thấy không ổn, xem ra hắn đã quá coi thường sức hút của Dẫn Hồn Thảo đối với ma tu tà tu.
Mỗi một nhánh của Dẫn Hồn Thảo có thể dùng để luyện chế một viên Thiên Thi Phù, một gốc là đã có thể luyện chế được ba viên, tuy rằng có tỉ lệ thất bại nhất định, nhưng thời gian Tần Tang nghiên cứu Thiên Âm Thi Quyết không ngắn, ít nhất cũng đủ cho hắn tự tin có thể luyện chế thành công hai viên.
Nhìn bộ dạng cuồng nhiệt của những người ở đây, cuộc chiến tranh giành Dẫn Hồn Thảo chắc chắn rất kịch liệt, Tần Tang cũng không dám hi vọng xa vời rằng một lần có thể sở hữu được ba cây.
Trước hết cứ rung cây doạ khỉ đã, không tiếc bất cứ giá nào để sở hữu được gốc đầu tiên, hai gốc còn lại cứ để xem tình hình thế nào rồi tính tiếp.
Trong lòng Tần Tang đưa ra quyết định.
Dựa vào thân thế của hắn, chắc chắn sẽ lấy được gốc thứ nhất, chỉ là giá cả sẽ vượt xa so với dự tính.
Có điều, có thể được đến ít nhất hai cỗ Hoạt Thi, cũng coi như đáng giá.
-Ba cây Dẫn Hồn Thảo trưởng thành này, đối với công pháp của không ít ma đạo bàng môn đạo hữu có tác dụng phụ trợ tu luyện rất tốt, xem ra mọi người đều đã biết đến giá trị của ba cây này rồi, vậy thì Cao mỗ chỉ giới thiệu xơ lược qua một chút…
Khoé miệng Cao Dật hơi nhếch lên, lớn tiếng tuyên bố giá khởi điểm.
-Chủ nhân của Dẫn Hồn Thảo yêu cầu ba cây Dẫn Hồn Thảo này phải được đấu giá cùng một lúc, thà rằng không bán cũng không cho phép tách ra. Giá khởi điểm sẽ là, một kiện uy năng còn thừa bảy thành ở trên phù bảo, trong đó ưu tiên lấy công kích hình phù bảo!
Ba cây đấu giá cùng một lúc!
Không cần linh thạch, không cần pháp khí, không cần đan dược, chỉ cần phù bảo!
Điều kiện này vừa được nói ra, nhất thời giống như một chậu nước lạnh, trực tiếp dội thẳng vào bầu không khí đang sôi sục của buổi đấu giá.
Trong đại sảnh lặng ngắt như tờ, mọi người ai nấy hai mặt nhìn nhau.
Nhiều tu sĩ Trúc Cơ Kỳ như vậy, liệu có được mấy người có thể sở hữu được phù bảo?
Huống chi người này còn yêu cầu uy năng của phù bảo nhất định phải đảm bảo từ bảy phần trở lên, thật quá hà khắc.
-Lão hủ đồng ý bỏ ra bảy ngàn linh thạch hạ phẩm mua phù bảo để đổi lấy Dẫn Hồn Thảo, không biết có đạo hữu nào đồng ý trao đổi không?
Một giọng nói già nua vang lên trong đại sảnh.
Bảy ngàn linh thạch hạ phẩm, gần như có thể mua được hai món pháp khí cực phẩm tốt nhất, bỏ ra mức giá này để đổi lại phù bảo cũng không tính là bị thua thiệt gì.
Thế nhưng lại không có ai bán cả.
-Chỉ bỏ ra có bảy ngàn linh thạch đã muốn mua phù bảo hay sao? Đạo hữu đúng là có suy nghĩ hão huyền, tại hạ nguyện ý bỏ ra bảy ngàn năm linh thạch!
Ngay lập tức đã có người cố tình nâng giá.
-Tám ngàn!
…
Linh thạch đã được nâng lên mức chín ngàn, có năng lực tham gia tranh giành cũng chỉ có mấy người.
Đáng tiếc, từ đầu đến cuối trong đại sảnh chỉ có tiếng nói của mấy người bọn họ, lại không có ai đưa ra câu trả lời, hiển nhiên chính là linh thạch chưa đủ để khiến người có phù bảo phải động lòng.
-Hai món pháp khí cực phẩm, thêm hai ngàn linh thạch! Có đạo hữu nào đồng ý trao đổi hay không?
Cuối cùng có một người dùng đồ vật khác để trao đổi, trong tiếng nói của hắn ta có âm thanh nghiến răng nghiến lợi, chắc chắn là đang rất đau lòng, e rằng hắn ta đã lấy pháp khí tốt nhất của bản thân ra trao đổi.
Tần Tang đang tham dự buổi đấu giá, hắn rất nhanh ý thức được cách làm này không ổn, hắn cẩn thận quan sát vẻ mặt của mọi người trong đại sảnh.
Cao Dật đứng ở trên bục, miệng hắn mỉm cười nhìn mọi người đang tranh nhau ra giá ở bên dưới.
Dưới bục, có không ít người dùng truyền âm để nói chuyện với Cao Dật, Tần Tang có thể đoán được ý định của bọn họ, đơn giản là bọn họ hy vọng Cao Dật tách Dẫn Hồn Thảo ra bán, hoặc là thay đổi thành điều kiện khác.
Nhưng xem ra đều có vẻ bị từ chối, từng tiếng thở dài buồn bã vang lên.
Sau đó, có vài người khiến cho Tần Tang phải chú ý hơn.
Đó là một nữ tử áo đỏ.
Một vị đạo trưởng mặc đạo bào màu xanh đen, hắn không mang bất kỳ pháp khí gì để che chắn khuôn mặt.
Một thanh niên gầy gò mặc chiến giáp.
Một người bề ngoài nhìn như thiếu niên mười mấy tuổi, khoé miệng hắn đang mỉm cười.
…
Bọn họ đều có một đặc điểm chung, đó là khí tức rất là mờ ảo, Tần Tang không thể nào dò xét được, hắn suy đoán những người đó rất có thể là cao thủ Trúc Cơ hậu kỳ.