Chương 480: Dẫn Hồn Thảo
Chương 480: Dẫn Hồn Thảo
Không ai đáp lại.
Cao Dật lại đợi thêm một lát, sau đó tuyên bố Huyết Diễm Xoa thuộc quyền sở hữu của tu sĩ mặc cẩm bào.
Sau đó, từng món bảo vật được bán ra, bầu không khí của hội đấu giá cuối cùng cũng bắt đầu trở nên sôi nổi lên, thậm chí còn có một ít bảo vật xuất hiện những cuộc tranh giành vô cùng khốc liệt, giá cả cũng bị đẩy lên cao hết lần này đến lần khác.
Mục tiêu của Tần Tang rất rõ ràng, vẫn luôn duy trì tỉnh táo, giữa chừng nhìn thấy có pháp khí không tệ, cũng đã tham gia đấu giá qua hai lần, sau khi cân nhắc một phen vẫn là lựa chọn từ bỏ.
-Tâm Minh Quả!
Giọng nói của Cao Dật cũng mang đến sự say mê và mê hoặc, vén tấm vải đỏ lên, bày ra một quả trái cây màu tím trong mâm cho mọi người xem.
Loại quả này rất giống quả mận, vỏ quả mỏng lạ thường, có thể thấy rõ bên trong dường như có huyết thanh đang lưu động, bên ngoài được phong ấn một lớp cấm chế, để phòng dược tính bị xói mòn.
Nhìn thấy Tâm Minh Quả, ánh mắt của Tần Tang chợt lóe lên.
Hắn đã được nghe nói qua về Tâm Minh Quả từ trong miệng của Vân Du Tử, có thể ôn dưỡng Nguyên Thần của tu sĩ.
Hơn nữa nếu như thần hồn của tu sĩ bị thương, trực tiếp sử dụng Tâm Minh Quả, có tác dụng hỗ trợ phục hồi, Vân Du Tử đã từng dùng qua một quả Tâm Minh Quả, đáng tiếc lại vô dụng với hắn.
Tần Tang có phật ngọc bảo vệ, cho nên không cần vật này, tựa lưng vào ghế ngồi chuẩn bị xem kịch.
Đúng lúc này, Tần Tang ngoài ý muốn nhìn thấy, người đàn ông cường tráng trong góc phòng đột nhiên đứng thẳng thân trên dậy, hai tay nắm thật chặt bắp đùi, dán mắt nhìn chằm chằm Tâm Minh Quả.
Dù đã có mặt nạ cản trở, nhưng Tần Tang vẫn có thể cảm nhận được sự kích động của hắn.
Hội đấu giá kéo dài cho đến bây giờ, người đàn ông cường tráng vẫn luôn không nói một lời, lần đầu tiên có động tĩnh lại là một bộ dáng vội vã không thể chờ đợi được.
Hẳn là thần hồn của hắn đã bị tổn thương?
Tần Tang lặng lẽ dò xét người này, cảm giác không quá giống.
-Tâm Minh Quả, giá quy định là một ngàn linh thạch hạ phẩm, hoặc là một món pháp khí phi kiếm.
Cao Dật vừa dứt lời, người đàn ông cường tráng kia đột nhiên sốt ruột mà hô to thành tiếng:
-Chỉ có thể dùng phi kiếm và linh thạch để trao đổi thôi sao? Dùng các linh dược khác có được hay không?
Mi tâm của Cao Dật khẽ nhíu lại, ngưng giọng nói:
-Chủ nhân của Tâm Minh Quả chỉ cần linh thạch và phi kiếm, nếu như đạo hữu không có phi kiếm nhưng vẫn muốn có Tâm Minh Quả, có thể đưa linh dược của ngươi ra, trao đổi với các vị đạo hữu khác ở giữa sân...
Đây là quy tắc mà hội đấu giá đã sớm đặt ra, trong lúc mọi người giao dịch dưới đài, Cao Dật cũng được xem như là nhân chứng, cái giá phải trả là do hắn vẽ ra.
Ngay lập tức có một người áo đen lên tiếng hỏi:
-Không biết trong tay đạo hữu là linh dược gì? Nếu như giá trị đủ cao, tại hạ có thể giúp ngươi giành lấy Tâm Minh Quả, sau đó trao đổi với ngươi.
Trong lòng Tần Tang hơi lay động, cũng truyền âm hỏi dò người đàn ông cường tráng.
Trong tay hắn có ba thanh linh kiếm, nếu như linh dược trong tay người này có giá trị đủ cao, hắn sẽ không ngại ra tay giành lấy Tâm Minh Quả.
Nhìn ra được bộ dáng vội vàng của người đàn ông cường tráng, mang theo tâm tư mua rẻ bán đắt, có không ít người truyền âm trao đổi với người đàn ông cường tráng.
Trong tay tráng hán chỉ có ba đoá hoa Thiên Đằng.
Tác dụng của linh dược khác nhau rất nhiều, rất khó để dự đoán chính xác giá trị của chúng.
Nhưng khi nhìn tình hình của buổi đấu giá này, mọi người biết nhất định quả Tâm Minh có thể bán ra được với giá cực cao, sau khi đánh giá tình trạng được mất, phần lớn mọi người bắt đầu trùn bước.
Chỉ có điều, rốt cuộc thì hoa Thiên Đằng cũng là linh dược hiếm có, vì vậy có không ít người muốn vượt qua quả Tâm Minh trực tiếp giao dịch với tráng hán.
Mất một lúc luống cuống chân tay, tráng hán đành phải ôm quyền nhìn về bốn phía xung quanh, lớn tiếng nói:
-Tại hạ chỉ muốn đổi quả Tâm Minh, hoặc linh dược tương tự quả Tâm Minh, có thể ôn dưỡng thần hồn đan dược. Nếu như chư vị đạo hữu không có loại đan dược như thế này, thì không cần mất công ở đây.
Sau một hồi nhốn nháo trong buổi đấu giá, cũng không khiến quả Tâm Minh bị ảnh hưởng gì nhiều, giá trị của nó vẫn tăng lên không ngừng.
Đáng tiếc, số người tranh đoạt quả Tâm Minh rất nhiều, khiến cho giá trị của quả linh dược này bị đẩy lên quá cao so với giá trị thật sự của nó. Cũng có những người có ý định với hoa Thiên Đằng, sau khi thử đưa ra giá mấy lần, cũng chỉ có thể bỏ cuộc giữa chừng.
Tần Tang cũng ra giá hai lần, sau đó hắn quyết định từ bỏ.
Phải bỏ ra số tiền trên trời như vậy, để đổi lại tạm thời vài đoá hoa Thiên Đằng không mấy tác dụng gì, đối với hắn là không đáng.
Về sau, quả Tâm Minh bị một vị nữ tu sĩ mang đi trong sự tuyệt vọng của tráng hán, hơn nữa vị này cũng không có ý định giao dịch với tráng hán, xem ra quả Tâm Minh này chính là linh dược cần thiết đối với nàng ấy.
Tráng hán suy sụp ngồi trên ghế, tâm trạng vô cùng uể oải.
Có vài người chưa từ bỏ ý định, muốn liên lạc với hắn để tiến hành giao dịch, nhưng tất cả đều bị hắn từ chối.
Buổi đấu giá cũng không vì tráng hán mà bị gián đoạn, từng kiện vật phẩm lần lượt được đưa lên, đáng tiếc, rốt cuộc không có đan dược nào có tác dụng tương tự như quả Tâm Minh.
-Vật phẩm tiếp theo! Dẫn Hồn Thảo!
Giọng nói khí thế của Cao Dật khiến cho Tần Tang bỗng nhiên cảm thấy phấn chấn, trước đó hắn e ngại ra tay cũng rụt rè, nhịn đắng nuốt cay, chỉ mua một cái Lạc Phượng Đằng, phẩm chất giống như Địa Hoả Bàn Đồng, bởi vì hắn sợ tiêu tốn quá nhiều linh thạch, ảnh hưởng đến việc đấu giá của Dẫn Hồn Thảo.