Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 479 - Chương 479: Tâm Minh Quả

Chương 479: Tâm Minh Quả Chương 479: Tâm Minh Quả

Sau khi nhắc nhở xong, quả nhiên Cao Dật không hề nói lời vô ích, trực tiếp tuyên bố bắt đầu hội đấu giá.

Đúng lúc này, đằng sau bóng tối có một cô gái duyên dáng yêu kiều bước ra, trong tay nàng bưng một cái mâm hình vuông, phía trên chỉ đơn giản được che phủ bằng một tấm vải đỏ.

Nhưng mọi người đã bị Cao Dật làm cho kinh sợ, cũng không dám tự tiện thôi động thần thức để mà nhìn trộm, kiên nhẫn chờ đợi hắn tuyên bố.

Sau khi ra vẻ một phen, Cao Dật nhấc tấm vải đỏ lên.

-Món vật phẩm đầu tiên của hội đấu giá lần này, pháp khí thượng phẩm Huyết Diễm Xoa!

Khi tấm vải đỏ được vén lên, một pháp khí hình nĩa hiện ra trước mắt mọi người, toàn thân vật này màu đỏ như máu, hai chiếc răng vô cùng sắc bén, chỉ dài bằng lòng bàn tay của người trưởng thành, chẳng qua tất cả mọi người đều biết rằng đây không phải là hình dạng vốn có của pháp khí.

Một khi thôi động vật này, chắc chắn sẽ không chỉ nhỏ như vậy.

Tần Tang cũng biết đây là quy tắc của hội đấu giá, chất lượng của bảo vật sẽ được nâng cao từng chút một, tiến hành theo chất lượng, mãi cho đến khi vật phẩm cuối cùng xuất hiện, mới có thể đạt đến cao trào nhất của hội đấu giá.

Khi đó, cảm xúc của mọi người cũng sẽ hoàn toàn bị khuấy động.

Món vật phẩm đầu tiên chỉ là một pháp khí thượng phẩm, chẳng qua mọi người cũng không có ý thất vọng, đối với tu sĩ Trúc Cơ kỳ mà nói, phù bảo là thứ không dám hi vọng xa vời, nhất là tán tu, hầu hết mọi người có thể có một hai món pháp khí cực phẩm bên người đã là không tệ rồi, được sử dụng nhiều nhất trong ngày thường vẫn là pháp khí thượng phẩm.

Ba người Vu Đại Nhạc vây giết Tần Tang cũng không ngoại lệ.

Kình trang thanh niên có hai món pháp khí cực phẩm đó là lọng dù bảy màu và phi kiếm, nhưng chất lượng lại thuộc loại kém cỏi nhất trong số các pháp khí cực phẩm, nhiều nhất cũng chỉ có thể bán được một ngàn rưỡi linh thạch hạ phẩm, hai món cộng lại cũng không hơn nổi phi kiếm của nam tử mặt thẹo.

Mà nam tử mặt thẹo mới vừa đột phá trung kỳ Trúc Cơ không lâu, vì thu thập linh dược để hỗ trợ việc đột phá đã tiêu xài rất nhiều, chỉ còn lại mỗi chuôi phi kiếm này và Kinh Lôi Phù xem như là át chủ bài.

Vốn tưởng rằng sau khi đệ tử Thiếu Hoa Sơn thủ tiêu được Tần Tang, sẽ có thể kiếm được một khoản lớn, không ngờ trái lại đánh mất đi cái mạng nhỏ của mình.

Mặc dù Vu Đại Nhạc cũng phải hao tâm tổn sức để đột phá, nhưng dù sao cũng là đệ tử tông môn, vốn liếng vẫn nhiều hơn nam tử mặt thẹo một ít, phi kiếm và gương đồng bát giác đều thuộc loại trung thượng trong số những pháp khí cực phẩm, mỗi một món đều có thể có giá trị hơn hai ngàn linh thạch hạ phẩm.

Đương nhiên, đây chỉ là định giá, lúc giao dịch thật sự, dựa vào hiệu lực và tác dụng khác nhau của các pháp khí, mức độ nhu cầu mua bán của cả hai bên, sẽ có dao động rất lớn.

Ví dụ như chuôi phi kiếm này của nam tử mặt thẹo, chắc chắn là linh kiếm hiếm có, hơn nữa còn là loại vũ khí quý giá nhất, nếu gặp được người ngưỡng mộ trong lòng, bán ra năm ngàn linh thạch hạ phẩm, cũng không phải là việc không thể ngờ tới.

Trong đầu Tần Tang thầm tính toán vốn liếng của chính mình, yên lặng nghe Cao Dật giới thiệu.

-Huyết Diễm Xoa, một khi thôi động sẽ có muôn vàn hỏa xoa ảnh cùng nhau bay tới làm cho mê hoặc, còn bản thể lại ẩn trốn bên trong xoa ảnh. Đương nhiên, nếu như chỉ đơn thuần như thế, Huyết Diễm Xoa không thể nào được đặt ở đây. Sát chiêu thực sự chính là một loại độc hỏa được phong ấn bên trong Huyết Diễm Xoa, một khi chạm vào linh lực của đối phương, độc hỏa này sẽ tựa như một con giòi ở trong xương mu bàn chân, trong nháy mắt lan ra khắp toàn thân...

Tần Tang nói thầm một tiếng quả là, pháp khí thượng phẩm có thể được mang lên hội đấu giá đều không hề đơn giản, dựa vào độc hỏa được phong ấn bên trong pháp khí, giá trị của Huyết Diễm Xoa sẽ không thấp hơn phi kiếm của kình trang thanh niên.

Cao Dật vừa giải thích, vừa chứng minh khả năng của Huyết Diễm Xoa, cuối cùng khi toàn bộ xoa ảnh đều đã dần dần biến mất hẳn, Cao Dật mới thả Huyết Diễm Xoa trở lại mâm:

-Chủ nhân của Huyết Diễm Xoa báo ra giá quy định, năm trăm linh thạch hạ phẩm, hoặc là một món pháp khí che giấu khí tức!

Dùng Huyết Diễm Xoa để đổi lấy pháp khí che giấu khí tức, xem ra chủ nhân của Huyết Diễm Xoa cũng biết rất rõ cách bảo toàn sinh mệnh, chỉ là pháp khí che giấu khí tức lại quý giá hơn, Tần Tang không cảm thấy hắn có thể trao đổi được.

Cao Dật vừa dứt lời, ngay lập tức đã có người ra giá.

-Năm trăm năm mươi linh thạch hạ phẩm...

-Năm trăm tám...

Gây ngạc nhiên chính là, vậy mà rất nhanh giá cả đã được đẩy cao đến một ngàn ba trăm linh thạch hạ phẩm, sau đó nhiệt độ vừa rồi lại giảm dần.

Tần Tang dự tính không sai, mọi người đều không hẹn mà cùng nhau dùng linh thạch để mua sắm, không có người nào cầm pháp khí đến để trao đổi.

-Một ngàn bảy trăm linh thạch hạ phẩm!

Sau khi trải qua vài lần ra giá, chỉ còn lác đác vài người tham gia tranh giành, một vị tu sĩ mặc cẩm bào đột nhiên tăng thêm hai trăm linh thạch, sau đó khẽ khom người, vừa cười vừa nói: -Tại hạ đang cần một món vũ khí như vậy, đây đã là giới hạn của tại hạ rồi, nếu như các chư vị đạo hữu vẫn tiếp tục ra giá, tại hạ sẽ lập tức rời khỏi đây.

Cái giá này, đã vượt xa mong đợi của Cao Dật.

Món vật phẩm đầu tiên đã có thể bán ra với giá cao, khởi đầu thuận lợi làm cho giọng điệu của Cao Dật hơi ngạc nhiên và mừng rỡ:

-Vị đạo hữu này ra giá một ngàn bảy trăm linh thạch hạ phẩm, còn có vị đạo hữu nào muốn nâng giá hay không, hoặc là pháp khí ẩn giấu có giá trị tương đương?
Bình Luận (0)
Comment