Chương 478: Kinh sợ
Chương 478: Kinh sợ
Không loại trừ hình thể của người này đã bị biến đổi, cũng có thể vốn dĩ chỉ là một người xa lạ, chẳng qua giống với một người nào đó mà trước kia mình đã từng gặp qua mà thôi.
Bất kể là cái gì, tốt nhất vẫn là không nên tùy tiện quấy rầy ở địa phương này, nếu không thì rất có thể sẽ bị cho rằng là có ý xấu.
Đi vào đại sảnh, phía trước không có vách tường hay là hành lang, mà là tối đen như một bức màn, Tần Tang thôi động thần thức thăm dò một chút, chỉ phát hiện một mảnh hư vô trong bóng tối, những người khác chỉ cần đi vào bóng tối, tựa như đã hoàn toàn biến mất.
Bước chân của Tần Tang vẫn không dừng lại, cũng theo đó bước vào, nhưng đi chưa được mấy bước trong bóng đêm, đã cảm thấy hoa mắt, rồi xuất hiện ở trước một chỗ ngồi trong đại sảnh.
Đại sảnh vuông vức, nhưng xung quanh không hề có vách tường, giống như đã bị bóng tối bao trùm.
Ngay phía trước chỗ ngồi có một cái bục cao, trên bục cao không có người, chỉ có mười cô gái mặc y phục của Âm Sơn Quan, khoanh tay đứng ở hai bên bục cao.
Tần Tang vừa mới xuất hiện, đã nghe được một cô gái truyền âm đến bên tai:
-Mời tiền bối an tọa, hội đấu giá sẽ bắt đầu ngay lập tức, bây giờ nô tỳ sẽ giới thiệu cho ngài quy tắc của hội đấu giá...
Tần Tang đã biết được quy tắc của hội đấu giá, nhưng không lại ngăn cản cô gái, vừa lắng nghe giọng nói trong trẻo êm tai như chim hoàng oanh của cô gái, vừa quan sát xung quanh.
Lúc này, đã có không ít người ngồi trong đại sảnh, nhưng lại vô cùng yên tĩnh, tất cả mọi người đều kiên trì chờ đợi hội đấu giá bắt đầu.
Rất nhanh Tần Tang đã nhìn thấy người đàn ông cường tráng bên trong một góc nhỏ.
Người này đang nằm trên ghế, vẫn không hề nhúc nhích, hai tay nắm thành quyền, trên mu bàn tay nổi lên gân xanh, không biết tại sao, nhìn bộ dáng có chút đứng ngồi không yên.
Cảm giác quen thuộc kia vốn dĩ rất mơ hồ, lại xuất hiện vô cùng đột ngột, bây giờ Tần Tang vẫn không nhìn ra là bắt nguồn từ đâu, có lẽ là do ảo giác trước đó.
Tần Tang khẽ nhíu mày, ánh mắt lướt qua người hắn.
Đúng lúc này, bỗng nhiên có một tia sáng đen lóe lên trước mắt Tần Tang, có một vị tu sĩ vừa vặn rơi xuống ngay bên cạnh Tần Tang.
Người này đột nhiên nhìn thấy Tần Tang đang ở cách đó không xa, bị dọa giật nảy mình, lập tức bày ra tư thế phòng thủ, sau khi nhìn thấy rõ bố trí của đại sảnh, mới mang theo áy náy truyền âm nói:
-Tại hạ lỗ mãng, xin đạo hữu chớ trách.
Tần Tang gật gật đầu, thôi không nhìn nữa, cũng ngồi ở trên ghế giả vờ đã ngủ say.
Sau đó, càng ngày càng nhiều người đi vào đại sảnh.
Giờ Hợi đã quá nửa.
Chỗ ngồi bên trong đại sảnh đã được ngồi kín hết bảy tám phần, những người tiến vào đại sảnh cũng càng ngày càng ít, lại đợi thêm một lúc nữa, bên trong bóng tối phía sau bục cao đột nhiên xuất hiện một cơn chấn động.
Các tu sĩ trong đại sảnh đều bỗng cảm thấy phấn chấn, không hẹn mà cùng đứng thẳng lên, tiếp đó nhìn thấy một đội tu sĩ ăn mặc như người gác cổng của Âm Sơn Quan nối đuôi nhau đi ra, chuyển hướng sang cả hai bên, chiếm giữ bốn góc của đại sảnh, tiến hành canh gác.
Cuối cùng, một vị tu sĩ trung niên mặc cẩm bào, mày kiếm mắt sáng xuất hiện.
Người này vững vàng đi lên bục cao, hơi dừng lại một chút, sau khi chắp tay tỏ ý, dùng giọng điệu hùng hồn nói ra:
-Tại hạ Cao Dật, thẹn là Thống lĩnh thủ vệ Âm Sơn Quan, lần này để cho tại hạ chủ trì hội đấu giá. Nếu như có chỗ nào tiếp đón không được chu đáo, vẫn mong chư vị đạo hữu chớ trách!
Giọng nói của Cao Dật vừa dứt, trong đại sảnh ngay lập tức vang lên một tràng âm thanh nịnh bợ.
Tần Tang âm thầm dò xét Cao Dật, hắn biết được thân phận của người này từ chỗ của quản sự Bồ, chính là Đại Thống lĩnh hàng đầu của Âm Sơn Quan, tu vi ngang tầm với sư huynh Kỳ Nguyên Thú, cao thủ Giả Đan cảnh!
Người này có tiếng tăm rất lớn, hơn nữa lòng dạ độc ác, tu sĩ chết dưới tay hắn nhiều vô số kể.
Có người còn lén lút bàn luận, xếp hạng người này là người đầu tiên đạt đến Kết Đan kỳ ở Vực Tiểu Hàn.
Cuộc bán đấu giá này, những người đến tham dự đều là tu sĩ Trúc Cơ kỳ và Luyện Khí kỳ, không cần đến Kim Đan trấn thủ, một mình Cao Dật cũng đủ để trấn áp hiện trường, không ai dám làm càn.
-Quy tắc của hội đấu giá, chư vị đạo hữu đều đã được biết, tại hạ cũng sẽ không nhiều lời. Chỉ là vẫn muốn nhắc nhở một câu...
Sắc mặt của Cao Dật đột nhiên trầm xuống, giọng điệu đầy ắp sát ý:
-Mặc kệ các ngươi có tâm tư dè dặt gì, tốt nhất nên thu lại! Nếu không thì bất luận là ngươi có lai lịch gì, thân phận gì, Âm Sơn Quan nhất định sẽ trừng phạt!
Bị khí thế của Cao Dật làm cho kinh sợ, đại sảnh bỗng nhiên im lặng như tờ, một mảnh xơ xác tiêu điều.