Chương 485: Tử Vi Cung
Chương 485: Tử Vi Cung
Cao Dật khom người lặng lẽ đợi, chốc lát sau, người trong bóng tối hơi động, một cái hộp gỗ được chậm rãi đưa ra.
Cao Dật cẩn thận từng chút một tiếp nhận hộp gỗ, mắt đảo một vòng, dưới vô số ánh mắt chờ mong, hắn ta nhẹ nhàng mở hộp gỗ ra, hơi nghiêng làm bảo vật bên trong hộp hiện ra cho mọi người nhìn thấy.
Khiến ai cũng phải kinh ngạc là thứ được chứa bên trong không phải là pháp khí mạnh mẽ hayy phù bảo, cũng chẳng phải linh đan diệu dược quý hiếm gì. Mà chỉ có một vật rất đơn giản, ai cũng chẳng ngờ tới.
Là một miếng da dê!
Ban đầu Tần Tang chỉ ôm tâm tình xem náo nhiệt, nhưng khi nhìn thấy miếng da dê đó thì hắn giật mình, con ngươi dưới lớp mặt nạ co lại, vô thức ngồi thẳng người.
Miếng da dê này rất giống với miếng da dê hắn lấy từ trong quần áo của ma đầu ở sông Trầm Thủy Hà.
Những người khác cũng giống Tần Tang, sợ tu sĩ Kết Đan kỳ hiểu lầm nên không ai dám rời mông khỏi chỗ ngồi, đánh phải nỗ lực cố gắng dướn người lên, hai mắt nhìn chằm chằm vào miếng da dê.
Nhưng chỉ dựa vào mắt thường thì không thể nhìn ra được miếng 'da dê' kia có chỗ nào kỳ lạ!
Do có Kim Đan Thượng Nhân tạo trấn nên các tu sĩ bên trong đại sảnh dù có tò mò thế nào, gấp gáp tới mức nào cũng không dám dùng linh lực và thần thức thăm dò.
-Cao thống lĩnh, đây là thứ gì?
Hồng y nữ tử không nhịn được liền hỏi.
Những người khác nghị luận sôi nổi.
-Giống một miếng da thú...
-Chẳng lẽ đây là một pháp khí Thần Quang Tự nào đó sao?
-Không phải rất giống một miếng ngọc giản ghi kinh quyển hay sao? Chẳng lẽ bên trong có lưu lại công pháp đại năng nào đó?
-Cũng có thể là đồ vật bị phong ấn...
...
Tần Tang không nói gì mà cẩn thận quan sát, cơ bản đã có thể xác định.
Miếng da dê này và miếng trong tay hắn không chỉ có cùng vật liệu mà ngay cả độ lớn nhỏ cũng giống nhau, rất vuông vức, giống như cùng được cắt ra từ trên miếng da lớn!
Miếng da dê kia giống với Ô Mộc Kiếm và Diêm La Phiên, đều là vật phẩm hắn có được khi mới tới thế giới này, và hắn không chỉ một lần thử thăm dò qua.
Khi mới bước vào tiên đồ, học được cách vận dụng linh lực và thần thức thì hắn cũng thử dùng trên miếng da dê kia.
Về sau có được đẳng pháp chú Khu Vật Thuật, có thể mở túi Giới Tử ra thì hắn lại tiếp thục thử thăm dò miếng da dê kia nhưng nó vẫn không chút phản ứng nào.
Tiếp đó gia nhập vào Khôi Âm Tông, biết hắc y ma đầu kia rất có khả năng là đệ tử của Khôi Âm Tông thì hắn từng nghi ngờ miếng da dê hắn lấy được có quan hệ gì với Khôi Âm Tông không, rồi âm thầm điều tra.
Lúc đó hắn bị hạn chế trong Âm Sát Uyên, rồi lại bị phái ra ngoài nằm vùng nên dĩ nhiên là chưa tra được cái gì.
Sau khi bái nhập Thiếu Hoa Sơn xong, từ trong miệng Tôn Đức mới biết đủ loại bí ẩn của Khôi Âm Tông, Tần Tang thầm suy đoán thân phận của hắc y mà đầu giống như Sử Hồng, là đệ tử chân truyền của vị nào đó ở Khôi Âm Tông, hoặc là tế phẩm Trúc Cơ kỳ được lựa chọn.
Nhưng khi cẩn thận nghĩ lại thì cảm thấy người đưa chưa chắc đã là đệ tử của Khôi Âm Tông.
Tu vi của hắc y ma đầu đó không cao, lại bị Tống Hoa truy sát thê thảm, không biết người đó không có túi Giới Tử thật hay là bị rơi mất trong lúc chiến đấu.
Người bị thương nặng nên chỉ có thể khống chế sơn tặc giúp hắn ta chạy trón, rồi dùng ma môn tà pháp thôn phệ huyết thực sống qua ngày.
Có lẽ người này là tán tu, không biết có được U Minh Kinh và Diêm La Phiên từ chỗ nào, bên cạnh sông Trầm Thủy Hà thì cũng sớm chết do bị Diêm La Phiên phản phệ.
Dù hắc y ma đầu có thân phận gì thì Khôi Âm Tông cũng đã bị diệt, không thể tra được nữa, mà Tần Tang cũng lười tra tới cùng.
Tần Tang đã từng hoài nghi, khi Tống Hoa và hắc y ma đầu tranh đấu liệu có phải không vì chính tà tranh đấu, hay là do hai bên có thù oán gì với nhau, mà là do miếng da dê kia?
Nhưng muốn điều tra từ chỗ Tống Hoa thì hắn lại càng không có cách nào.
Khi quen biết Tống Dĩnh, Tần Tang muốn xem phong thư mà Tống Hoa để lại nhưng trên phong thư lại không có bất kì ám ngữ nào. Lúc ở phường Vấn Nguyệt cũng không tra được bất kì manh mối gì liên quan.
Đã nhiều năm như vậy, không ai biết Tống Hoa đã đi đâu.
Cuối cùng vẫn không giải quyết được gì.
Sau khi đột phá Trúc Cơ, lúc thu dọn túi Giới Tử thì Tần Tang chợt nhớ tới mảnh da dê kia, lại lấy ra thăm dò, đồng thời chắc chắn được trước kia không phải bởi vì tu vi của hắn không đủ.
Miếng da dê này ngoài việc chất liệu cực kì cứng cỏi ra thì không còn chỗ nào đặc biệt khác, có lẽ là da của con yêu thú nào đó. Mà ở trong Tu Tiên Giới này, thứ không thể lý giải vẫn còn rất nhiều.
Đồ vật trên người hắc y ma đầu, dù là Diêm La Phiên hay là U Minh Kinh đều không phải vật trân quý ở Tu Tiên giới, đoán chừng giá trị của miếng da dê cũng không quá cao. Sau đó con đường tu tiên của Tần Tang lại càng gian nan hơn, không có thời gian phân tâm cho chuyện khác nên đã ném mảnh da dê qua một bên, từ đó vẫn chưa để ý tới.
Nếu không phải lần này lại có thêm một miếng da dê khác xuất hiện thì hắn suýt nữa đã quên!
Đây sẽ là thứ gì?
Tâm tư của Tần Tang trở nên thấp thỏm, cực kì tò mò, trong lòng không ngừng hưng phấn.
Có thể khiến Kim Đan Thượng Nhân đối xử trân quý, dùng hộp gỗ để chứa, lại còn được mang ra làm bảo vật bán đấu giá thì chắc chắn không phải vật tầm thường!
Mảnh vỡ pháp bảo?
Công pháp tàn quyển?
Kho tàng địa đồ?
Hay là cái gì khác nữa?
Nhưng trong lòng Tần Tang còn giữ sự phòng bị, nghĩ vị tu sĩ Kết Đan kỳ trong bóng tối kia tại sao lại lấy mảnh da dê kia để đấu giá, mà còn là trong buổi đấu giá ở nơi này.