Chương 499: Thở dài
Chương 499: Thở dài
Ánh mắt Đàm Hào rũ xuống, trong mắt hiện lên một tia đau thương, ngữ khí trầm thấp lạ thường mà nói:
-Đệ ấy không có cơ hội tu luyện lại tán công... thời điểm thoát khỏi Khôi Âm Tông, bọn ta lại gặp phải Lương Diễn, bị hắn đuổi giết, Đàm Kiệt tu vi cao, chỉ có thể dựa vào đệ ấy, làm cho thương thế của Đàm Kiệt vô cùng nghiêm trọng, không thể áp chế ác quỷ của Diêm La Phiên, bị ác quỷ phản phệ. May mà đệ ấy sớm biết Diêm La Phiên có gì đó mờ ám, có phòng bị trước, không để ác quỷ được như ý, nhưng mà thần hồn cùng với thân thể đều bị trọng thương, U Sơn phường thị không có ai chữa trị được. Ta vì tìm kiếm linh dược trị thương cho Đàm Kiệt, đành phải đi vào chiến trường Cổ Tiên...
-Ngươi mua Tĩnh Thần Đan ở Bí Thị hẳn là để cho Đàm Kiệt dùng đúng không?
Tần Tang chợt bừng tỉnh mà nói, chẳng trách Đàm Hào khiến hắn có cảm giác thần sắc đầy đủ, không giống dáng vẻ người bị thương.
-Đàm Kiệt huynh đệ đang trị thương trong động phủ sao? Để ta cùng Đàm huynh đến đó xem thử, nếu như có cách nào giúp cho thương thế của Đàm Kiệt huynh đệ được chữa khỏi, ta nhất định sẽ dốc một phần lực.
-Đa tạ Tần Huynh.
Đàm Hào chắp tay cảm kích nói lời cảm tạ, trên mặt lại chẳng có chút vui mừng nào.
Tần Tang âm thầm cân nhắc, Đàm Hào mất nhiều năm như vậy cũng chưa thể trị khỏi thương thế của Đàm Kiệt, chỉ sợ vết thương của hắn vô cùng khó giải quyết.
Có điều, tu vi của Đàm Hào chỉ là Luyện Khí Kỳ, hơn nữa còn là tán tu, năng lực có hạn, mua một viên Tĩnh Thần Đan thôi cũng phải dốc hết toàn lực.
Tuy rằng linh thạch trên người mình còn lại cũng chẳng nhiều, nhưng dù sao tu vi của bản thân cũng là Trúc Cơ Kỳ, hơn nữa hắn dựa vào Thiếu Hoa Sơn, cùng với đệ tử của Thái Ất Đan Tông là Vân Du Tử có quan hệ không tệ, biện pháp mà hắn có thể tìm được sẽ nhiều hơn so với Đàm Hào.
Nếu có thể chữa khỏi cho Đàm Kiệt, Tần Tang nhất định sẽ không keo kiệt mà ra tay giúp đỡ một phen.
-Đúng rồi, Sử Hồng sư tỷ bị Lương Diễn bắt đi? Sau đó các ngươi có từng gặp lại tỷ ấy không?
Tần Tang nhớ tới Sử Hồng, năm đó mấy người họ cùng tiến vào Khôi Âm Tông, giờ chỉ còn bốn người vẫn còn sống, hiện tại đã gặp được huynh đệ Đàm Thị, nhưng Sử Hồng vẫn không có tin tức gì.
Đàm Hào do dự một lúc, thấp giọng nói:
-Sau khi từ biệt ở Khôi Âm Tông, thì Sử Hồng sư tỷ vẫn bặt vô âm tín. Cho đến vài năm trước, bọn ta mới bất ngờ gặp lại ở chiến trường Cổ Tiên.
Tần Tang nghe vậy vui mừng nói:
-Sử Hồng sư tỷ thoát khỏi Lương Diễn rồi sao? Tình hình hiện tại của tỷ ấy như thế nào?
Không ngờ, Đàm Hào thở dài nói:
-Sử Hồng sư tỷ vẫn bị Lương Diễn khống chế như cũ, may mắn tỷ ấy được Đàm Kiệt nhắc nhở, biết Diêm La Phiên không bình thường, nên tu vi vẫn dừng lại ở Bình Cảnh của Luyện Khí Kỳ tầng thứ chín, giả vờ nói là bị Bình Cảnh vây khốn, đến nay không dám đột phá.
-Lương Diễn vẫn chưa chết?
Lòng của Tần Tang chợt trầm xuống, Khôi Âm Tông diệt tông, tu sĩ nội môn hầu như bị Nguyên Chiếu Môn đuổi cùng giết tận, không ngờ rằng mệnh của Lương Diễn lớn như vậy, bây giờ vẫn còn sống tốt.
Đàm Hào gật gật đầu, giọng đầy căm hận mà nói:
-Không chỉ không chết, ngược lại còn ở trong họa được phúc.
-Nghe Sử Hồng sư tỷ nói, khi ở Khôi Âm Tông Lương Diễn tự xưng mình là đệ tử chân truyền của Việt Võ, vào lúc biến cố xảy ra, hắn lấy hết di sản của Việt Võ. Khi hắn đang trên đường chạy trốn, thì lại gặp được một vị tu sĩ Trúc Cơ bị trọng thương của Khôi Âm Tông, Lương Diễn trước giờ đã quen làm bộ làm tịch, sau khi có được sự tín nhiệm của tu sĩ kia, liền âm thầm đánh lén rồi giết chết vị tu sĩ đó.
-Hắn cùng lúc có được di vật của hai vị tu sĩ Trúc Cơ, hơn nữa bản thân hắn có thiên phú cũng tốt, không bao lâu liền đột phá Trúc Cơ Kỳ.
-Vài năm trước, Sử Hồng sư tỷ đã nói hắn đang nhanh chóng đột phá Trúc Cơ Trung Kỳ rồi, không biết hiện tại đã thành công chưa.
-Trúc Cơ Kỳ sao?
Tần Tang vì Lương Diễn, cũng vì mấy người sư huynh đệ bọn họ cảm khái trong lòng.
Tuy rằng thiên phú cũng Lương Diễn không tệ, nhưng nếu là tu luyện từng bước ở Khôi Âm Tông, sẽ không thể đột phá nhanh như vậy, chỉ có thể nói mỗi người đều sẽ gặp được hoàn cảnh khác nhau.
Trận đại chiến kia, là kiếp nạn diệt môn của Khôi Âm Tông, nhưng cũng là cơ duyên lớn mà Lương Diễn gặp được, mất đi sự che chở của sư môn, nhưng hắn lại có được di sản của hai vị tu sĩ Trúc Cơ, tài nguyên tu luyện ngược lại càng thêm phong phú.
Bản thân mình cũng như vậy. Nếu không có trận đại chiến này, có lẽ hắn cũng đang ở Khôi Âm Tông, thành công đột phá Luyện Khí Kỳ tầng thứ mười, lại không chết vì bị Diêm Vương thôn phệ, khẳng định sẽ bị phát hiện ra điểm bất thường.
Cái mạng nhỏ này không chỉ không giữ được, mà Ngọc Phật cũng sẽ rơi vào tay người khác, trở thành áo cưới, hắn căn bản không có khả năng sống đến hiện tại.
Còn đối với Sử Hồng mà nói, gặp phải hoàn cảnh này lại vô cùng tàn khốc, cắt đứt tiên đồ.
Nàng là Kim Mộc Song Linh Căn, thiên phú gần bằng với Thiên Chi Kiêu Tử của Thiên Linh Căn.
Nhìn chung khắp giới tu tiên, xưng một câu thiên tài cũng không đủ.
Mặc dù không gia nhập tu tiên tông môn, thì khả năng Sử Hồng có thể tự mình đột phá Trúc Cơ Kỳ cũng không nhỏ, vậy mà lại vì gia nhập lầm ma môn, linh hồn suýt nữa bị ma khí nuốt chửng, mặc dù đã thoát được kiếp nạn đó, lại bị vây ở Luyện Khí Kỳ tầng thứ tám, đến nay không dám đột phá.
Thật khiến người khác thở dài.