Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 498 - Chương 498: Sử Hồng

Chương 498: Sử Hồng Chương 498: Sử Hồng

Hiện tại, Tần Tang đã biết, sau khi Đàm Hào rời khỏi Khôi Âm Tông cũng không bái nhập tông môn nào khác, mà vẫn làm tán tu, một mình đến chiến trường Cổ Tiên ra sức rèn luyện.

Nếu Đàm Hào tu luyện lại tán công, thì có thể trở về Luyện Khí Kỳ tầng mười ba, nghị lực như thế này thật khiến người khác tán thưởng.

Tần Tang cũng bội phục sự kiên cường của hắn.

Không ngờ rằng, Đàm Hào cười khổ một tiếng, nói ra điều khiến Tần Tang kinh ngạc

-Phát hiện ra bí ẩn của Diêm La Phiên không phải ta, mà là nhị đệ Đàm Kiệt.

Lúc bọn ta mới vào Khôi Âm Tông, Đàm Kiệt liền có chút hoài nghi với Diêm La Phiên.

Nhưng mà sau đó lại phát hiện, cả tông môn đều đang dùng Diêm La Phiên tu luyện, Đàm Kiệt lại cảm thấy có thể là do mình suy nghĩ nhiều, dùng Diêm La Phiên tu luyện chắc chắn có nguy hiểm, nhưng dù sao Khôi Âm Tông có nhiều tu sĩ Trúc Cơ như vậy cũng không phải là giả.

Hơn nữa sự hấp dẫn của Diêm La Phiên quá lớn, cái đó gọi là cầu phú quý trong hiểm nguy, nên bọn ta cũng không nỡ từ bỏ.

Sau khi huynh đệ bọn ta thương lượng một phen, Đàm Kiệt từ nhỏ đã thông minh, tâm tư tinh tế, tỉ mỉ nếu thấy điều gì khác thường có thể phát hiện nhanh chóng, đồng thời biết tùy cơ ứng biến, liền quyết định dùng Diêm La Phiên phụ trợ.

Ta vẫn như cũ, tự mình tu luyện. Cứ như vậy, lỡ như xảy ra chuyện còn có thể tìm được đường sống. Hơn nữa chỉ cần Đàm Kiệt đột phá Trúc Cơ, thì tài nguyên tu luyện của ta cũng không cần lo lắng.

Từ đó về sau, bởi vì lo sợ Khôi Âm Tông phát hiện ra bí mật của bọn ta, nên ta rất ít khi rời khỏi động phủ, tất cả mọi chuyện đều để Đàm Kiệt thu xếp.

Sớm biết như vậy, ta tình nguyện cùng đệ ấy trao đổi!

Đàm Hào bi thương kể, giọng nói mang theo đau khổ sâu sắc cùng với hối hận, khiến người ta cảm động.

Trong đầu Tần Tang chợt lóe điện quang, nhớ lại rất nhiều chuyện ở Khôi Âm Tông. Khó trách, ở Khôi Âm Tông mấy năm, hắn rất ít khi gặp Đàm Hào. Thậm chí mỗi tháng Việt Võ giảng đạo, Đàm Hào còn chưa đến nghe lần nào, vốn tưởng rằng Đàm Hào tu luyện khắc khổ, hóa ra còn có câu chuyện bên trong.

Tần Tang nhìn sắc mặt của Đàm Hào, nhỏ giọng hỏi:

-Không biết Đàm Kiệt huynh đệ hiện tại....

Nếu Đàm Kiệt lựa chọn dùng Diêm La Phiên tu luyện, hiện tại không thấy hắn, chỉ có mình Đàm Hào độc hành. Chẳng lẽ hắn đã...

-Các huynh đều đạt được yêu cầu của Khôi Âm Tông là đột phá Luyện Khí Kỳ tầng thứ sáu, phần thưởng mà sư môn hứa hẹn trước đó sẽ được ban cho các huynh, được biết từ chỗ Việt Võ, Tần huynh được phái đi làm quản sự ngoại môn, mà Sử Hồng sư tỷ lại được Việt Võ nhận làm đệ tử, cũng xem như đều được trọng dụng.

Đàm Kiệt cho rằng có lẽ thật sự là do đệ ấy nghĩ nhiều, liền yên tâm tu luyện, nhưng tu vi càng lên cao, thì Đàm Kiệt càng cảm thấy không đúng lắm, đồng thời bọn ta ngày càng phát hiện ra nhiều điểm kì quái.

Tần huynh chưa từng quay về, những người cùng đi với huynh cũng giống như vậy, đều bặt vô âm tín!

Sử Hồng sư tỷ bị Việt Võ trông giữ vô cùng nghiêm mật, đánh mất tự do!

Những sư huynh, sư tỷ đột phá đến Luyện Khí Kỳ tầng thứ mười thì đều biến mất!

Toàn bộ Âm Sát Uyên, tựa như một cái lồng giam khổng lồ, còn bọn ta thì như gia súc bị nuôi dưỡng bên trong đó, mỗi ngày đều có người chết, từng cỗ, từng cỗ thi thể bị ném vào Âm Sát Uyên!

Liên tục không dứt!

Tất cả mọi việc ở Khôi Âm Tông đều không bình thường.

Lúc ấy ta cùng Đàm Kiệt bắt đầu nảy sinh ý định bỏ trốn, đã thử liên hệ với Sử Hồng sư tỷ, nhưng Sử Hồng sư tỷ bị trông coi rất chặt chẽ, căn bản là không có cơ hội.

Điều đó khiến cho bọn ta càng thêm bất an, vô số lần muốn bỏ trốn nhưng đều không có cơ hội. Cho đến sau này biến cố đột ngột xảy ra, chưởng môn tấn công Nguyên Chiếu Môn thất bại, sau một trận chiến, toàn bộ cao thủ của Khôi Âm Tông đa số mất mạng, còn lại cũng chẳng được mấy người.

Khôi Âm Tông tan đàn xẻ nghé, người trông coi Âm Sát Uyên kẻ thì trốn, kẻ thì chạy, Việt Võ cũng đã chết, ta cùng Đàm Kiệt nhân cơ hội bỏ chạy, không ngờ lúc đang tìm Sử Hồng sư tỷ, lại gặp phải Lương Diễn.

Hắn không chỉ khống chế Sử Hồng sư tỷ, mà còn muốn khống chế bọn ta.

Bọn ta đương nhiên không thể để hắn được toại nguyện, liền đại chiến với hắn một phen, sau đó ta và Đàm Kiệt đều bị trọng thương, bọn ta chạy thoát được, nhưng Sử Hồng sư tỷ lại không thể thoát khỏi ma chưởng của hắn.

Bọn ta trốn chạy về phía nam, trở lại quê nhà, nằm ở vùng phụ cận của U Sơn phường thị. Bởi vì không biết làm cách nào liên lạc được với huynh, chỉ đành để lại một phong thư giao cho người trông cửa của U Sơn phường thị, trên thư có dùng ám hiệu nhắc nhở huynh rằng Diêm La Phiên có điểm dối trá.

Người đó có khả năng xem qua một lần là nhớ, chỉ cần huynh có thể trở về U Sơn phường thị, hẳn là sẽ nhận được thư...

Đàm Hào dùng ánh mắt dò hỏi nhìn Tần Tang.

-Thư?

Tần Tang ngẩn ra, chậm rãi lắc đầu. Năm đó vì bị Cửu Huyễn Thiên Lan truy đuổi, hắn hốt hoảng chạy trốn suốt một chặng đường, khi đi ngang qua U Sơn phường thị cũng không dám ghé vào, không ngờ bỏ lỡ cơ hội gặp lại huynh đệ Đàm Thị.

Sau đó hắn lại bái nhập Thiếu Hoa Sơn, khổ tâm tu hành, không dám lơi là chút nào, đừng nói U Sơn phường thị, đến cả Đại Tùy hắn cũng chưa từng trở về thăm lần nào.

-Ta sợ rằng dư nghiệt của Khôi Âm Tông còn hoạt động ở U Sơn phường thị, nên chưa bao giờ dám về đó... nếu như các ngươi đã trốn thoát, Đàm Kiệt hẳn là đã từ bỏ Diêm La Phiên mà tu luyện lại tán công rồi chứ?
Bình Luận (0)
Comment