Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 502 - Chương 502: Không Thể Từ Bỏ

Chương 502: Không thể từ bỏ Chương 502: Không thể từ bỏ

Có lẽ là do áy náy đối với đệ đệ, hoặc cũng có thể xuất phát từ tình nghĩa huynh đệ. . .

Không oán hận, cũng chẳng hối tiếc!

Tần Tang chợt nhớ tới một người -- Thanh Đình sư tỷ.

Nàng và Đàm Hào quá giống nhau!

Thanh Đình sư tỷ là vì đạo lữ Tưởng sư huynh, Đàm Hào là vì đệ đệ Đàm Kiệt.

Một bên là tình yêu.

Một bên là tình huynh đệ.

Hai người đều như thế, dốc hết sức mình và chưa bao giờ từ bỏ!

Thanh Đình sư tỷ vì để chữa khỏi cho Tưởng sư huynh mà nghĩ hết mọi cách, không tiếc tiền của tích góp được của mình để luyện chế Hỏa Nha Lệnh, tiến vào trong Thiên Thi Tông di chỉ tìm kiếm Thiên Thi Phù.

Nhưng do pháp khí trên người đều bị đem bán đổi lấy vật liệu nên đã chết trong tay Sát Thi.

Thời khắc cuối cùng, Tưởng sư huynh như có kỳ tích thức tỉnh, nắm tay Thanh Đình sư tỷ thật chặt, cùng giọt nước mắt rơi xuống kia, đúng là niềm an ủi lớn nhất với Thanh Đình sư tỷ.

Tất cả nỗ lực của nàng, Tưởng sư huynh đều biết và chúng không hề uổng phí.

Nhìn thấy tình cảnh này trong Thiên Thi Động, cho đến giờ ký ức của Tần Tang vẫn nguyên vẹn như mới, khiến cho hắn phải suy nghĩ rất rất nhiều, không nghĩ tới hôm nay lại gặp được một màn tương tự như vậy.

Ở trong Tu Tiên Giới, chỉ cần không chết, chỉ cần có một tia hi vọng, thì kỳ tích nào cũng có thể xảy ra!

Đàm Hào, chắc cũng lấy đó làm niềm tin, thân mang trọng trách tiến tới, kiên trì đến tận bây giờ sao?

Nếu như hắn ta lựa chọn từ bỏ Đàm Kiệt, sau đó lỡ như thật sự gặp được cơ hội có thể chữa khỏi cho Đàm Kiệt thì lúc đó muốn hối hận cũng không kịp.

Trên mặt Tần Tang hiện lên vẻ hoài niệm, ánh mắt hơi mập mờ, không biết đang suy nghĩ việc gì.

-Số linh dịch bên trong này được đặt tên linh dược Tử Kim Cao, may mà có Sử Hồng sư tỷ. . .

Đàm Hào cẩn thận thả Đàm Kiệt xuống, để cho hắn ta chìm trong linh dịch bên trong quan tài.

Ánh mắt Tần Tang chuyển sang nhìn linh dịch trong quan tài.

Linh dịch trong suốt, mơ hồ hiện ra một vệt màu tím, số linh dịch này chứa đựng sinh cơ, có thể duy trì cho thân thể Đàm Kiệt không hư hỏng, hẳn là linh dược Tử Kim Cao mà Đàm Hào nói.

Chỉ có điều, màu tím bên trong linh dịch đã rất nhạt, điều này thể hiện rằng linh dược Tử Kim Cao sẽ không thể chống đỡ thêm được bao lâu, sắp tiêu hao hết!

Tần Tang có thể tưởng tượng được, nếu lần này không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Đàm Hào sẽ thuận lợi đổi được Tĩnh Thần Đan về. Chỉ sợ rằng không kịp nghỉ ngơi, lại không ngừng ra ngoài tìm cho Đàm Kiệt linh dược bảo dưỡng thân thể.

Đàm Hào đã làm như vậy suốt bao nhiêu năm nay sao?

-Lần đầu tiên gặp được Sử Hồng sư tỷ, sau khi nghe nói tình cảnh của Đàm Kiệt, tỷ ấy đã không chút do dự đưa tất cả những tích góp của mình cho ta nên ta mới mua được Tử Kim Cao, đồng thời có được thời gian nghỉ ngơi để khổ tu mấy năm, đột phá đến Luyện Khí kỳ tầng thứ mười ba. Nếu không, có thể Đàm Kiệt sẽ không thể duy trì đến hiện tại. Sử Hồng sư tỷ đối với huynh đệ chúng ta có ơn cứu mạng, nhưng ta lại không cách nào để báo đáp tỷ ấy. . .

Nhắc đến Sử Hồng, giọng điệu Đàm Hào tràn đầy cảm kích, ánh mắt nhìn Tần Tang tựa như khẩn cầu. Đường đường là con người cứng cỏi, đột nhiên cúi người bái lạy, muốn hành đại lễ.

-Tần huynh, cầu xin ngươi nhất định cứu sư tỷ ra! Kiếp này ta đã là một phế nhân, không biết còn có thể giúp gì cho Tần huynh để báo đáp lại ân tình. Nhưng ân này ta chắc chắn sẽ khắc trong tâm khảm, nếu như kiếp này không cách nào đền đáp thì kiếp sau nguyện làm trâu làm ngựa cho Tần huynh!

Tần Tang nhanh tay nhanh mắt, phất tay đánh ra một đạo linh lực ngăn cản Đàm Hào đang bái lạy, nghiêm mặt nói:

-Bốn người chúng ta có tình nghĩa đồng môn, không cần ngươi nói ta cũng sẽ dốc toàn lực nghĩ cách cứu ngươi và Sử Hồng sư tỷ! Cái gọi là báo đáp thì cưs coi như là một câu nói đùa đi, chúng ta không nhắc lại thêm nữa!

Sau khi ngăn cản Đàm Hào, Tần Tang đi tới bên cạnh quan tài ngọc, thần thức dò vào trong cơ thể Đàm Kiệt.

Thương tích trên người Đàm Kiệt đều đã hồi phục, nhưng khó giải quyết nhất là Nguyên Thần của hắn ta, cũng giống như Tưởng sư huynh, đang dần dần tiêu tán.

Sau khi cẩn thận kiểm tra một lượt, Tần Tang mở miệng hỏi Đàm Hào:

-Đã mời cao thủ am hiểu y thuật xem qua chưa?

-Đã xem qua.

Đàm Hào gật đầu:

-Trước khi thương tích Đàm Kiệt chuyển biến xấu, cần không nhiều linh dược, áp lực lên người ta vẫn chưa lớn, nghe nói Linh Đan Các của Âm Sơn Quan là sản nghiệp của Thái Ất Đan Các, bên trong có đan sư tới từ Thái Ất Đan Tông, thế nhưng giá tiền đắt đỏ. Ta tích cóp mười năm mới gom góp đủ linh thạch, mang theo Đàm Kiệt tới Linh Đan Các mời đan sư chuẩn đoán.

Tần Tang vội vàng hỏi:

-Hắn nói thế nào?

Hai mắt Đàm Hào tối sầm lại, bất đắc dĩ nói:

-Người kia chỉ nhìn một cái đã kết luận Đàm Kiệt ngay cả thần tiên hiện thế cũng không cứu được. Còn nói với ta, cho dù lấy linh đan mà Thái Ất Đan Tông cất giấu ra cũng không thể cứu sống được Đàm Kiệt. Nhiều nhất là có thể khiến cho hắn ngơ ngác sống thêm mấy năm, khuyên ta mau chóng từ bỏ, không nên lãng phí thời gian.

-Nhưng ngươi vẫn là kiên trì được.

Tần Tang vô cùng xúc động nói.

Ở Tiểu Hàn Vực, nếu đan sư của Thái Ất Đan Các kết luận rằng gần như không có khả năng đảo ngược tình thế, thì trừ khi có có kỳ tích xảy ra.

- Sao ta sao có thể từ bỏ Đàm Kiệt được?

Đàm Hào nắm chặt hai tay, mắt hổ rưng rưng, lẩm bẩm trong miệng: '

-Nếu như năm đó ta kiên trì thêm một chút, thì người tu luyện Diêm La Phiên cũng là ta! Huynh đệ của ta. . . Hắn vì ta mà chết! Sao ta có thể từ bỏ hắn được!

-Dù có như thế nào thì ta cũng không thể từ bỏ hắn!
Bình Luận (0)
Comment