Chương 517: Vân Lôi Miện
Chương 517: Vân Lôi Miện
Đàm Hào tự biết kéo dài càng lâu thì hi vọng Trúc Cơ càng nhỏ, lúc này quyết định liều lĩnh, không hề do dự ăn Bích Oánh Đan và Trúc Cơ Đan, vậy mà một lần Trúc Cơ là thành công!
Điều này khiến cho Tần Tang cũng thấy kỳ lạ.
Tu sĩ Trúc Cơ bế quan mười năm tám năm cũng không hiếm thấy, Tần Tang không thể chờ mãi ở nơi này được.
Chờ Đàm Hào đuổi tới, Tần Tang lập tức đổi kế hoạch, quyết định mở Hư Nguyên Ấn trong Nguyên Thần của mình, thả Thực Tâm Trùng ra để thử một lần.
Nếu như Lương Diễn biết môn độc cổ chi pháp này thì chắc chắn có thể dẫn hắn xuất quan!
Âm Sơn Quan ở trong thế lực chính đạo, xác xuất dư nghiệt Khôi Âm Tông tồn tại trong Phong Thương phường thị không lớn.
Cho dù có cao thủ Trúc Cơ hậu kỳ đi nữa thì Tần Tang dựa vào một thân bảo vật, nhất là Cửu Long Thiên Liễn Phù, cho không giết chết được đối phương thì thoát thân cũng không khó.
Để phòng vạn nhất, Tần Tang để Đàm Hào ở cửa Phong Thương phường thị nhìn chằm chằm, nếu phát hiện không đúng thì nhắc nhở Tần Tang, để sớm nghĩ biện pháp.
Quả nhiên lần này có hiệu quả!
Sau khi dẫn xà xuất động, Tần Tang dựa theo kế hoạch đã định, dùng 'Độn Linh Quyết' ngụy trang thành tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, giả vờ như không biết bị theo dõi, dẫn dụ Lương Diễn ra tay.
Không nghĩ rằng Lương Diễn lại có tính nhẫn nại như thế, nhịn đến tận bây giờ mới động thủ.
Điều này cũng giúp cho Tần Tang có đầy đủ thời gian chuẩn bị.
Giả vờ là Nguyên Thần bị thương, dẫn dụ Lương Diễn tiến vào cạm bẫy, dùng Âm Dương La Bàn quấy nhiễu Phược Linh Tác của Lương Diễn. Ngay sau đó Thập Phương Diêm La Trận trải rộng ra, vây Lương Diễn ở bên trong trận.
Lương Diễn làm sao có thể không nhận ra pháp khí gia truyền của Khôi Âm Tông chứ, sắc mặt hắn thay đổi, sợ hãi hô một tiếng: 'Thập Phương Diêm La Trận!'
Lúc này Lương Diễn đã biết mình bị người mưu hại!
Đối phương là ai?
Tại sao mưu hại mình?
Vì sao Thực Tâm Trùng sâu độc lại mất đi hiệu lực?
Suy nghĩ Lương Diễn thay đổi liên tục, nhưng hắn rõ ràng những điều này đều không quan trọng.
Hắn biết được sự đáng sợ của Thập Phương Diêm La Trận, ý nghĩ duy nhất còn lại là phải mau chóng rời khỏi trận này, chỉ có thoát khỏi quỷ trận thì mới có thể phản sát kẻ địch, nếu không chắc chắn phải sẽ chết!
-Vân Lôi Miện!
Lương Diễn đột nhiên quát khẽ một tiếng, trên đỉnh đầu hắn tỏa ra ngân quang loá mắt.
Ở trên đầu Lương Diễn, bên dưới mũ trùm vốn dĩ chỉ có một dây tóc bình thường buộc lại tóc dài. Giờ khắc này, hình dạng vòng tóc bỗng thay đổi, hoá ra là một kiện pháp khí!
Vòng tóc biến thành một vương miện vô cùng tinh mỹ, băng rua mà vương miện rủ xuống dường như là cầu vồng phiên bản thu nhỏ, hơn nữa xung quanh cầu vồng lại có từng cơn tường vân.
Tỏa ra ánh sáng lung linh, cực kỳ hoa mỹ!
'Rắc rắc!'
Bình địa vang lên một tiếng.
Dãy núi chấn động.
Tường vân túc sát, biến thành từng đoàn lôi vân, tản ra Vân Lôi chi lực chí dương.
'Rắc!'
Lôi đình chớp nhoáng, trên thân Lương Diễn có lôi quang chói mắt, được Vân Lôi Miện bảo vệ toàn thân, dường như đang đắm chìm trong tia chớp.
Âm Hồn Tơ bị Vân Lôi chi lực ngăn cản, khó mà xung kích được Nguyên Thần của hắn.
Lúc này Tần Tang đã lặng lẽ trồi lên từ trong vũng bùn, thấy cảnh này, trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc, Pháp khí tên là Vân Lôi Miện này của Lương Diễn không đơn giản, bên trong ẩn chứa Vân Lôi chi lực chính là khắc tinh của tà ma.
Âm Hồn Tơ đụng phải Vân Lôi chi lực, bị lôi đình xung kích đứt thành từng khúc, uy lực giảm đi nhiều, có lẽ không thể phá vỡ phòng ngự trong thời gian ngắn được.
Cứ như vậy, thủ đoạn mạnh nhất của Thập Phương Diêm La Trận bị hạn chế lại.
Có tính nhắm vào một kiện pháp khí như vậy, có lẽ là Lương Diễn tỉ mỉ chuẩn bị để đối phó với Thập Phương Diêm La Trận.
Ánh mắt Tần Tang lấp loé, không hề do dự mà quét bên hông một cái, cỗ Sát Thi do đồng bọn Vu Đại Nhạc luyện chế bay từ túi Thi Khôi ra ngoài.
Người này khi còn sống có tu vi Trúc Cơ trung kỳ, sau khi luyện thành Sát Thi cũng có thể phát huy tác dụng nhất định trong trận chiến đấu này.
Sát Thi xông vào Thập Phương Diêm La Trận, bóng dáng như điện, trong nháy mắt đến gần sau lưng Lương Diễn, quyền phong mang theo Địa Sát chi khí cực kỳ âm hàn đánh thẳng vào tim Lương Diễn.
Cảm ứng được luồng gió sắc bén đang đánh tới đằng sau lưng, Lương Diễn vội vàng nghiêng người, đưa tay điểm về phía Sát Thi, một tảng đá màu đen bắn từ đầu ngón tay hắn ra, xoay tròn kịch liệt.
Tảng đá này cực nhỏ, chỉ lớn bằng móng tay, nhưng đón gió là lập tức lớn lên, trong khoảnh khắc biến thành một tảng đá lớn, dùng tư thế thái sơn áp đỉnh mạnh mẽ đánh vào Sát Thi.
Cự thạch mang theo cuồng phong, khói đen cuồn cuộn, giống như một Hắc Long hung ác, thảo nào có tên là Hắc Long Thạch.
Ở bên ngoài đại trận nhưng Tần Tang vẫn có thể cảm nhận được lực áp bách do Hắc Long Thạch truyền đến, pháp khí này nặng tựa vạn cân tuyệt đối không phải nói ngoa.
Thấy vậy, Tần Tang không dám để cho Sát Thi cố chống lại một kích này.
Sát Thi vội vàng lui lại, đan chéo hai tay ngăn cản.
Chỉ nghe một tiếng vang lên, Sát Thi bị Hắc Long Thạch kích bay, bóng dáng lui nhanh, phải bay ra khỏi phạm vi của Thập Phương Diêm La Trận thì mới miễn cưỡng đứng vững, trên hai cánh tay nó xuất hiện vết lõm cực sâu, chắc là suýt nữa bị Hắc Long Thạch đánh gãy hai tay.
Lương Diễn không buông tha, thôi động Hắc Long Thạch tiếp tục truy kích, đồng thời thân thể hắn cũng lao theo, định dùng Hắc Long Thạch mở đường để xông khỏi đại trận.
Hắc Long Thạch đang mạnh, Sát Thi không thể hạn chế Lương Diễn, Tần Tang thấy vậy thì lập tức thay đổi sách lược, để lại một bộ phận Âm Hồn Tơ tiếp tục quấn lấy hắn, đồng thời thôi động một phần lực lượng của đại trận, hình thành một con ác quỷ hung thần ác sát.