Chương 516: Tâm huyết dâng trào
Chương 516: Tâm huyết dâng trào
Lương Diễn đã đột phá Trúc Cơ trung kỳ, đây cũng là nguyên nhân mà hắn có dũng khí để truy kích luôn, không cần pháp khí trợ giúp, Lương Diễn có thể nhẹ nhàng nhằm vào mục tiêu.
Xa xa, nhìn thấy một đạo bạch quang đang bay nhanh phía chân trời, bay thẳng đến chỗ sâu của Cổ Tiên chiến trường.
Có thể cảm ứng được linh lực dao động hoàn toàn ăn khớp với suy đoán vừa rồi của Lương Diễn, quả thực là Trúc Cơ sơ kỳ!
Trong bạch quang là một pháp khí phi hành hình phi toa, phẩm chất không cao, chỉ là thượng phẩm pháp khí, tương xứng với thực lực của người kia.
Lương Diễn âm thầm gật đầu, nhưng cũng không nóng lòng động thủ mà vẫn duy trì khoảng cách với dao động của Thực Tâm Trùng, lặng yên đi phía sau, đồng thời quan sát động tĩnh ở gần đó cùng với của người kia.
Một đoạn thời gian sau Lương Diễn vẫn kiên trì đi theo.
Sau đó không có người theo dõi, người kia từ đầu đến cuối vẫn đều một thân một mình.
Lúc này đã cách rất xa Phong Thương phường thị, địa thế xung quanh cũng bắt đầu biến hóa, sơn phong lúc lên lúc xuống, phạm vi vũng bùn dần bị sơn phong xâm chiếm. Ở gần Phong Thương phường thị, sương mù cực kỳ mỏng manh, đến nơi đây thì hầu như không còn.
Mùi thối luôn quanh quẩn không đi cũng trở nên rất nhạt.
Đột nhiên độn quang phía trước loé lên một cái, không có dấu hiệu nào mà biến mất.
Lương Diễn không hề vội vàng chút nào, bởi vì hắn có thể thông qua Thực Tâm Trùng để cảm ứng được động tĩnh của người kia, lúc này hắn xoay người, lao về phía bên trái.
-Phương hướng này, Thiên Phong Sơn, Huy Cốc, Vạn Thú Lĩnh. . .
Lương Diễn lẩm bẩm, vài nơi trong miệng hắn là ở phương hướng này, những nơi đó giống nhau, mặc dù không có bí cảnh nhưng lại có Vân Thú tụ tập, giết mãi không hết.
Rất nhiều tu sĩ săn giết Vân Thú ở nơi đó, sưu tập phụ linh tà vật, kiếm linh thạch, nếu may mắn thì nói không chừng có thể tìm được linh quáng.
Lúc Lương Diễn còn là Trúc Cơ sơ kỳ cũng trà trộn ở gần đây.
Tất cả đều đúng.
Tốc độ Lương Diễn đột nhiên tăng cao.
Người kia đã bỏ pháp khí phi hành dễ thấy đi, chợt độn thuật hạ xuống, Lương Diễn đuổi theo rất nhanh.
Lương Diễn ẩn thân, lặng yên xuất hiện trên một đỉnh núi, nhìn về phía trước.
Ở giữa núi hoang hình như không có khác thường gì.
Hai mắt Lương Diễn ngưng tụ linh lực, nhìn chằm chằm vào một phương hướng, mặc dù không nhìn thấy đối phương nhưng nếu như linh giác nhạy cảm thì có thể mơ hồ phát hiện được dao động linh lực truyền đến từ nơi đó.
Người kia lao vùn vụt trong núi, hình như không phát hiện ra nguy cơ sắp đến.
Nhìn thấy cảnh này, Lương Diễn lộ ra nụ cười âm trầm, không hề do dự mà thôi động Khống Cổ chi thuật, đánh thức cổ trùng.
Phía trước bỗng dưng truyền đến một tiếng hét thảm, một bóng dáng hiện ra từ trong không trung, ngã vào vũng bùn dưới chân núi.
'Xoạt!'
Sóng bùn quay cuồng.
Lương Diễn không định giết chết đối phương cho nên chỉ lệnh Thực Tâm Trùng làm bị thương Nguyên Thần của đối phương mà thôi, không cho hắn có cơ hội để phản kháng là được, sau khi bắt sống sẽ chậm rãi bào chế.
Độc cổ quả là có hiệu quả!
Đây chính là bí pháp do Nguyên Anh lão tổ chế tạo, Lương Diễn vốn không nghĩ tới việc Thực Tâm Trùng sâu độc sẽ có thể mất đi hiệu lực, trong lúc đánh thức cổ trùng thì thân thể cũng loé lên.
Trong chớp mắt Lương Diễn đã lướt đến, lòng bàn tay hắn có thanh linh chi quang đang lấp lóe, một pháp bảo hình dây thừng như linh xà bay vụt ra, đây chính là một trong những pháp khí mà Lương Diễn ỷ lại nhất - Phược Linh Tác.
'Xèo!'
Phược Linh Tác hóa thành một áng sáng màu xanh vô cùng linh hoạt, lúc nó sắp bay vào vũng bùn để trói người kia lại thì đột nhiên có một đạo dị quang bắn ra từ trong vũng bùn.
Đạo dị quang này đen trắng giao nhau, khiến cho người hoa mắt.
Quỷ dị là Phược Linh Tác bị dị quang đụng vào thì ngay lập tức lùi lại rồi xoắn thành một đoàn, mất đi kết cấu ban đầu.
Không đợi Lương Diễn phản ứng, âm phong trong sơn cốc đột nhiên nổi lên, sương mù đen vô tận hiện ra.
Những sương mù đen này bay ra từ trong vũng bùn, bên trong nó chẳng biết lúc nào đã có sáu cây Quỷ Phiên đứng thẳng, Quỷ Phiên phấp phới, ác quỷ và âm khí liên tục không ngừng.
Một thời gian sau, cả sơn cốc quỷ khí âm trầm, ác quỷ kêu khóc, tựa như quỷ vực.
Còn có vô số sợi tơ quỷ dị ẩn giấu bên trong hắc vụ, lặng yên nhào về phía Lương Diễn.
Thập Phương Diêm La Trận lên!
Người mà Lương Diễn theo dõi chính là Tần Tang!
Lúc này đã qua một tháng kể từ lúc Vân Du Tử rời đi.
Một tháng trước, sau khi đưa tiễn Vân Du Tử, Tần Tang để Đàm Hào ở Âm Sơn Quan đột phá, còn mình rời khỏi Âm Sơn Quan, âm thầm vào Cổ Tiên chiến trường, Đàm Hào hiểu rất rõ về Âm Sơn Quan, đều nói hết cho hắn.
Vốn cho rằng phải gặp một chút trắc trở, không nghĩ rằng không đến mấy ngày Tần Tang đã thông qua quan hệ của Đàm Hào mà tìm được động phủ Lương Diễn ở Phong Thương phường thị.
Mấy năm này, có thể Lương Diễm cảm thấy rằng tin tức sẽ không nhanh như vậy nên không còn tận lực che giấu tung tích của mình, huống chi hắn còn mang theo Sử Hồng, tìm rất dễ dàng.
Lương Diễn tu luyện trong phường thị, không thể động thủ trong phường thị cho nên Tần Tang bắt đầu hoạt động ở gần đó, chờ Lương Diễn rời khỏi phường thị rồi động thủ.
Không ngờ Lương Diễn cũng là tu sĩ khổ tu, chịu được nhàm chán, không biết đã bế quan bao lâu, ròng rã một tháng trôi qua vẫn không có dấu hiệu ra ngoài.
Cứ tiếp tục như vậy thì không biết bao lâu nữa Lương Diễn mới có thể xuất quan.
Đúng lúc này, chỗ Đàm Hào cũng truyền tới tin tức tốt.
Sau khi được Vân Du Tử chỉ điểm, Đàm Hào đã lĩnh ngộ được điều gì đó, trong lúc bế quan đột nhiên tâm huyết dâng trào.