Chương 523: Nói rõ
Chương 523: Nói rõ
Lúc này, lão giả kia cũng đã chú ý đến Tần Tang cùng là Trúc Cơ Kỳ như ông ta, nhìn về phía hắn đầy cảnh giác.
Tần Tang vẫn chưa để ý đến ánh mắt cảnh cáo của lão giả, bước tới trước một bước, cởi áo choàng xuống, rồi lên tiếng:
-Hàn đạo hữu có còn nhớ tại hạ không?
-Gia chủ cẩn thận!
Lão giả kia vẫn luôn đề phòng Tần Tang, phát hiện Tần Tang có hành động khác thường, lập tức nhảy tới chắn phía trước mặt Hàn gia chủ.
Thì ra hắn đã trở thành gia chủ của Hàn gia.
Tần Tang dừng bước, đánh giá vị Hàn gia chủ này.
Cái gọi là dồn di khí dưỡng di thể, đó chính là so với dáng vẻ ngây ngô lần đầu gặp, bây giờ trên người Hàn gia chủ đã có thêm vài phần uy nghiêm của một người đứng đầu.
Nhớ đến năm đó, tu vi của hắn cũng không cao, suýt nữa liều chết cùng với ma tu, mà nay hắn đã trở thành người làm chủ cả một gia tộc.
Bản thân Tần Tang chính là mượn Diêm La Phiên tu luyện, rồi lại nhờ vào Đan Long Sâm nhảy vọt qua trình tự của Trúc Cơ Kỳ, hơn nữa còn ăn một gốc linh dược ngàn năm mới có được tu vi như hiện tại.
Xem ra thiên phú của người này quả thật không thấp.
-Tần tướng quân!
Hiển nhiên là Hàn gia chủ vẫn còn nhớ Tần Tang, trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc, vui mừng, vội vươn tay ra ngăn lão giả lại.
-Lưu trưởng lão đừng nóng, cứ an tâm! Tần tướng quân có ơn cứu mạng ta!
Hàn gia chủ lướt qua người Lưu trưởng lão, bước nhanh về phía trước, vẻ mặt ngạc nhiên mừng rỡ:
-Tần tướng quân, thật sự là ngươi sao? Ngươi trở lại U Sơn phường thị từ lúc nào, mấy năm nay vì sao lại chẳng thấy tin tức gì....
Nói được một nửa, Hàn gia chủ đột nhiên nghiêm mặt, rốt cuộc cũng phát hiện ra có điều gì đó không đúng, không chỉ bề ngoài của Tần Tang không có thay đổi gì lớn, mà tu vi cũng ngang ngửa với hắn!
Cùng lúc đó, hắn cũng thấy Tần Tang lấy tín vật của Thiếu Hoa Sơn ra.
-Thiếu Hoa Sơn? Tần.... Tần đạo hữu, hiện tại ngươi là đệ tử của Thiếu Hoa sơn?
Giọng điệu của Hàn gia chủ vô cùng kinh ngạc, mày cũng dần dần nhíu lại.
Tần Tang gật gật đầu:
-Cũng là do vận khí của tại hạ tốt, có được kiếm ý pháp chỉ của Thiếu Hoa Sơn. Trời xui đất khiến thế nào, lại bái nhập Thiếu Hoa Sơn, lần này có dịp đi ngang qua U Sơn phường thị, nên vào trong tưởng nhớ chuyện xưa một phen, không ngờ rằng gặp được Hàn đạo hữu.
Hàn gia chủ nhíu mày, hắn đã mơ hồ đoán được điều gì đó, thì thầm hỏi nhỏ:
-Tần đạo hữu, linh căn của ngươi...
Tu vi sáng ngời của Tần Tang hiện ra ngay trước mặt hắn, quả thật là Trúc Cơ Kỳ không sai chút nào.
Nhưng mà hắn nhớ cực kì rõ ràng, là năm đó khi Tiên Hạc của Đại Tùy truyền lại ngọc tỉ, sắc phong Thánh Hoàng, Chân Minh đã thay hắn vào trong kiểm tra xem thử thiên phú của Tần Tang, kết luận được đưa ra rõ ràng là không có linh căn.
Vì thế, Tần Tang một lòng hướng đạo, mới phải khổ sở cầu xin, còn thêm một phen trắc trở.
Nếu thật sự là không có linh căn, sao có thể được Thiếu Hoa Sơn thu nhận, hơn nữa còn có được tu vi cao như bây giờ.
Trừ phi.....
Tần Tang 'Ừ' một tiếng, nhìn thấy ánh mắt của Hàn gia chủ, giọng nói bình thản:
-Thân thể của tại hạ quả thật có đủ linh căn, có điều thiên phú không được như ý muốn. Năm đó.... có lẽ là Chân đạo hữu sơ xuất, không thể phát hiện ra linh căn của ta.
-Không thể nào!
Hàn gia chủ quả quyết nói.
Người tu tiên ngay cả việc đơn giản như kiểm tra linh căn mà còn để xảy ra sai sót, vậy thì coi như phí công tu tiên rồi!
Vẻ mặt Hàn gia chủ nổi lên sát ý, ánh mắt trở nên sắc bén.
Với kinh nghiệm đối nhân xử thế của hắn, vậy mà sắp không kiềm chế được lửa giận đang hừng hực thiêu đốt trong lòng ngực lúc bấy giờ.
Một là vì xấu hổ với Tần Tang, lí do còn lại chính là sự phẫn nộ do bị kẻ khác lừa gạt.
Hàn gia chủ xoay người nói với Lưu trưởng lão:
-Lưu trưởng lão, việc còn lại giao cho ông làm chủ, nếu nhân lực không đủ, thì cứ dùng danh nghĩa gia chủ của Hàn mỗ để điều động trưởng lão trong tộc, ta phải lập tức trở về Hàn gia.
Lão giả nghe xong lời hắn nói như lạc trong sương mù, không hiểu nguyên do vì sao, nhưng nhìn thấy sắc mặt tràn đầy thịnh nộ của gia chủ nhà mình, ông cũng không dám nhiều lời, lập tức làm việc theo mệnh lệnh không chút do dự.
-Cẩn tuân mệnh lệnh của gia chủ
Sau đó, Hàn gia chủ hít sâu một hơi, mạnh mẽ kìm nén lửa giận, nhìn Tần Tang đầy áy náy, vẻ mặt thành khẩn nói:
-Tần đạo hữu, năm đó là lỗi của Hàn mỗ! Tuyệt đối không thể ngờ rằng, hắn dám cả gan làm loạn như vậy.... Nếu Tần đạo hữu có thời gian, có thể cùng ta đến Hàn gia một chuyến được không? Ta nhất định sẽ cho Tần đạo hữu một lời giải thích!
Tần Tang vẫn luôn quan sát vẻ mặt của Hàn gia chủ, thấy hắn không giống đang giả vờ, nghĩ một lát, rồi gật đầu đồng ý.
Tần Tang cũng rất tò mò, hắn không có thù oán gì với Chân Minh, vì sao Chân Minh lại hại hắn.
Có điều, cảm giác trong lòng của hắn đối với Chân Minh thật sự phức tạp.
Suýt nữa thì bị Chân Minh cắt đứt tiên đồ, vốn phải vô cùng căm phẫn mới đúng, nhưng Tần Tang nghĩ đến mấy năm nay hắn đã trải qua đủ loại chuyện trên đời, không thể không thừa nhận, nếu không có Chân Minh, thì cũng không có được hắn như ngày hôm nay.
Bởi vì Chân Minh nhận định hắn không có thiên phú tu luyện, hắn buộc lòng phải đến U Sơn phường thị, vất vả lắm mới có thể bái nhập Thiếu Hoa Sơn.
Mặc dù trải qua vô số gian nan, trắc trở, nhiều lần ở bên ranh giới của cái chết, nhưng cũng đổi lại được một thân tu vi, cùng vô số món dị bảo như bây giờ.
Nếu năm đó hắn gia nhập Hàn gia, cũng chỉ có thể làm đệ tử ngoại môn, không có Đan Long Sâm, không có Trúc Cơ Đan, với thiên phú của hắn, chỉ sợ sau sáu bảy mươi tuổi vẫn bị mắc kẹt ở Luyện Khí Kỳ tầng thứ mười.