Chương 540: Ngụy trang
Chương 540: Ngụy trang
Còn tầng thứ ba, cũng chính là đáy vực của Vô Nhai Cốc, nơi đó không thể dùng hai chữ nguy hiểm đơn giản để hình dung được nữa, nơi đó một bước cũng là tử địa, tuyệt địa!
Những tin tức này đều do Tần Tang tra được ở trong một phường thị ma môn tên gọi là Thanh Dương phường thị.
Thanh Dương phường thị chỉ cách Vô Nhai Cốc một đoạn ngắn, nhưng danh tiếng của tòa phường thị này không nhỏ, nó phụ thuộc và Ma Môn Thanh Dương Tông, cũng vô cùng có tiếng trong Tiểu Hàn Vực.
Cũng vì thành Thanh Dương là một trong thất đại hùng quan ở trong Cổ Tiên chiến trường, do một vị tổ sư của Thanh Dương Ma Tông đặt tên!
Bản lĩnh nổi danh nhất của Thanh Dương Ma Tông chính là Thanh Dương Ma Hỏa, nó không chỉ có uy lực mạnh mẽ, khiến địch nhân của Thanh Dương Ma Tông vừa nghe thấy tên đã sợ mất mật, mà lai lịch của nó cũng vô cùng kỳ lạ, nghe nói là một loại bí pháp của Thanh Dương Ma Tông, luyện hóa Thanh Dương Thần Cương của Càn Dương Thiên Khí trên cửu thiên, rồi thai nghén ra một loại ma hỏa.
Trên cửu thiên, Thiên Cương Thần Phong tàn phá khắp nơi, tiêu hồn thực cốt.
Càng lên cao thì uy lực của Cương Phong càng khủng bố hơn, đừng nói là đệ tử của Thanh Dương Ma Tông, mà ngay cả tu sĩ Nguyên Anh không có bản lĩnh thì không dám đi xuyên qua Cương Phong, tới cửu thiên thu thập Càn Thiên Cương khí.
Tổ sư của Thanh Dương ma tông có được bí pháp đã đi khắp Tu Tiên Giới để tìm kiếm, cuối cùng tìm được một ngọn núi, bây giờ chính là sơn môn của Thanh Dương Ma Tông, tìm được Cương Khí mà trời giáng xuống hóa thành Thanh Dương Cương Anh.
Người đó quá đỗi vui mừng, lợi dụng căn cơ của mình để khai tông lập phái.
Khi vào Thanh Dương Ma Tông thăm dò tin tức của Vô Nhai Cốc, Tần Tang lập tức hiểu được vì sao Vân Du Tử lại ước hẹn gặp mặt ở Thanh Dương Ma Tông.
Trong Vô Nhai Cốc vì có Huyết Sát Chi Khí hung hãn tồn tại mà cửa cốc quanh năm bị bao bọc trong huyết chướng dày đặc.
Bên trong huyết chướng không chỉ có độc tính mãnh liệt mà còn có cảm giác rét lạnh căm căm, các tu sĩ không dám dùng linh lực chống lại huyết chướng ở nơi này, chỉ có thể dùng một cách khác.
Thanh Dương Ma Hỏa của Thanh Dương Tông vừa hay có tác dụng khắc chế huyết chướng, vì thế Thanh Dương Ma Tông đã luyện chế một sợi ma hỏa vào trong pháp khí, rồi bán cho những tu sĩ muốn tiến vào Vô Nhai Cốc, đó là vật hộ thân cao cấp nhất.
Mặc dù là Ma Môn phường thị nhưng thực tế nơi này không khác mấy so với những phường thị mà Tần Tang từng đi qua, trong phường thị, các tu sĩ đều phải tuân theo quy tắc mà Thanh Dương Ma Tông quyết định, không được hơi tí là đánh đập tàn nhẫn.
Tần Tang cởi hắc quan đặt xuống, chờ Vân Du Tử.
Nhân lúc đó, Tần Tang bắt đầu đi dạo xung quanh Thanh Dương phường thị, thứ hắn am hiểu nhất chính là luyện thi của Ma tông nên muốn nhìn xem có thể tra được một chút dấu vết còn sót lại nào hay không, nhưng lại không tra được bất kì nguồn gốc căn nguyên nào giữa Ma Môn và Thiên Thi Tông.
Tần Tang quay lại sân nhỏ đã thuê, tu luyện một lúc, khi tỉnh lại từ trong nhập định thì hơi cau mày, thời gian ước định sắp tới mà Vân Du Tử vẫn chưa xuất hiện.
Chẳng lẽ bị chuyện gì đó làm chậm trễ?
Đúng lúc này, Tần Tang đột nhiên cảm giác được cấm chế dựng bên ngoài cửa bị người làm chấn động.
Tần Tang lộ ra vẻ mặt phòng bị, dùng thần thức lướt qua, phát hiện người bên ngoài chính là Vân Du Tử thì mừng rỡ, vội vàng đứng dậy đi đón Vân Du Tử vào trong.
- Ta đã đi theo ám hiệu mà Tần lão đệ để lại, khiến Tần lão đệ phải chờ lâu rồi, mong lão đệ thứ tội!
Cả người Vân Du Tử phong trần mệt mỏi, có lẽ dọc đường đã đi không ngơi nghỉ chút nào.
Ông ta đi vào trong viện, mang theo vẻ áy náy giảng giải với Tần Tang:
- Khi quay lại sư môn ta đã bắt tay vào chuẩn bị ngay lập tức, nhưng vẫn còn một thứ có độ khó luyện chế rất cao, lão đạo ta thất bại hai lần liên tiếp, linh tài đã tiêu hao sắp hết mới luyện chế thành công được, suýt nữa lại thất bại tiếp! May mắn! May mắn!
- Tiền bối chuẩn bị đầy đủ là tốt rồi...
Thực ra Tần Tang cũng không chờ được bao lâu, mấy ngày ở trong Thanh Dương phường thị này cũng không uổng công.
Hai người đi vào phòng rồi ngồi xuống.
Vân Du Tử vừa ngồi xuống đã mở miệng hỏi:
- Không biết Tần lão đệ đã tới từ bao giờ, chắc đã biết được cách dùng của Thanh Dương Ma Hỏa rồi?
Tần Tang gật đầu, lấy hai miếng ngọc bội từ trong túi Giới Tử ra.
- Ta đã mua hai miếng có phẩm chất cao nhất, không biết có đủ dùng hay là không?
Vân Du Tử do dự một lúc rồi nói:
- Lần trước khi lão đạo tới nơi này, tu vi lúc ấy so với bây giờ kém xa tít tắp mà dùng một món pháp khí cũng đủ cả đi cả về. Nhưng bây giờ chúng ta phải vào tầng thứ ba ở đáy cốc, để phòng ngừa vạn nhất, chúng ta có thể mua thêm hai miếng để phòng bị.
Ở Âm Sơn Quan, Vân Du Tử đã nói rõ tình huống cho Tần Tang, mục tiêu của bọn họ chính là đáy vực của Vô Nhai Cốc, cũng chính là nơi nguy hiểm nhất ở Vô Nhai Cốc.
Nếu không phải Vân Du Tử biết một con đường mòn ở đó thì dựa vào thực lực của hai người, vào trong ắt chỉ có con đường chết.
Tần Tang còn đỡn, trợ giúp Vân Du Tử hạn chế quái nhân xong liền lui ra ngoài, còn Vân Du Tử phải đặt mình vào nguy hiểm, phải liều mạng mới tìm được một hy vọng sống.
Chắc chắn Vân Du Tử đã cân nhắc trước lợi và hại rồi, do ông ta đã quyết định nên Tần Tang cũng không tiện khuyên nhiều.
Tiên đạo gian khổ, chưa từng có loại chuyện tốt như ngồi mát ăn bát vàng.
Tần Tang gật đầu, tuy miếng ngọc bội này rất đắt, nhưng không thành vấn đề với hai người họ, Vân Du Tử là người có kinh nghiệm nên đề xuất trước tiên. Sau đó hai người họ bàn bạc thêm một lúc, quyết định ngày mai sẽ xuất phát.