Chương 541: Đội ngũ hái thuốc
Chương 541: Đội ngũ hái thuốc
- ... Không nghĩ tới đệ tử của Minh Nguyệt lại có thiên phú tốt như vậy, không biết ý của tiền bối như thế nào? Nếu tiền bối không rảnh để dạy bảo thì ta sẽ dẫn hắn vào Thiếu Hoa Sơn tu hành.
Tần Tang nói lại một lần về thiên phú của sư đồ Tịch Tâm Đạo và Lý Ngọc Phủ lại cho Vân Du Tử biết, rồi hỏi thăm ý kiến của ông ta.
Ở nhân gian, Lý Ngọc Phủ là đệ tử của Minh Nguyệt, Vân Du Tử từng là đồ tôn, khi bước vào tiên đạo vẫn có thể kéo dài mối quan hệ đó.
Nếu Vân Du Tử không muốn phân tâm thì Tần Tang sẽ dẫn Lý Ngọc Phủ đề cử tiến vào Thiếu Hoa Sơn.
Điểm xuất phát ban đầu như vậy đã vượt xa những tu tiên giả khác rồi.
- Sư đồ Tịch Tân giữ vững bản tâm, chết có ý nghĩa!
Vân Du Tử biết Tịch Tâm Đạo và Minh Nguyệt đều được bách tính cung phụng, vạn gia thờ phụng thì vô cùng vui mừng.
Nghe thấy Tần Tang hỏi nên sắp xếp cho Lý Ngọc Phủ thế nào, Vân Du Tử cân nhắc rồi mới nói:
- Tần lão đệ mắt sáng như đuốc, sau khi thấy huynh đệ Đàm thị xong ta cũng rất cảm thông, trong lòng muốn tìm một đệ tử chân truyền. Tất nhiên Lý Ngọc Phủ và lão đạo có một tầng quan hệ ở giữa, mà người này thiên tư thông tuệ thì không cần phải phiền phức làm thêm điều gì. Nhưng bây giờ chúng ta chuẩn bị vào Vô Nhai Cốc, tiền đồ của lão đạo còn chưa biết...
Vân Du Tử suy nghĩ một hồi rồi lấy mộc bài ra đưa cho Tần Tang:
- Đây là tín vật của đệ tử Thái Ất Đan Tông, lão đệ cầm lấy món tín vật này của ta đi. Nếu lão đạo không thể ra khỏi nơi đó thì làm phiền lão đệ tới Thanh Dương Quan một chuyến, để Lý Ngọc Phủ mang theo tín vật này dùng danh nghĩa là đệ tử của lão đạo bái nhập Thái Ất Đan Tông, lão đạo vẫn còn vài món cất giữ trong động phủ ở sư môn, cũng đưa cho hắn cả.
Khi nói có khả năng sẽ chết trong Vô Nhai Cốc, ngữ khí của Vân Du Tử vẫn rất bình thản, tựa như đang nói về một người không liên quan.
Tần Tang nghe vậy không khỏi cảm thấy thương cảm, cười gượng đáp:
- Tiền bối không tận mắt nhìn Lý Ngọc Phủ, không biết nhân phẩm của hắn thế nào đã tùy ý quyết định như vậy. Nhờ mà hắn là người vong ân phụ nghĩa thì không phải sẽ là ô uế danh tiếng của ngài hay sao?
Vân Du Tử lắc đầu, kiên quyết nói:
- Người có thể khiến Tịch Tâm và Tần lão đệ nhìn trúng không thể là người vong ân phụ nghĩa được.
Tần Tang giật mình, gật nhẹ đầu.
...
Ngày thứ ba, Tần Tang và Vân Du Tử đều điều chỉnh trạng thái lên tới đỉnh phong, mua thêm hai miếng ngọc bội rồi rời khỏi Thanh Dương phường thị, tiếp tục bay vào sâu trong Thiên Đoạn Sơn.
Hai người ngựa không ngừng vó, dùng thời gian năm ngày để tới vùng lân cận Vô Nhai Cốc.
Từ xa có thể thấy vùng chân trời phía đông rực một màu đỏ, huyết vân phủ kín bầu trời, lan ra ngang dọc trời nam đất bắc không biết bao nhiêu dặm, kéo dài ra ngoài tầm mắt của hai người họ.
Tuy Vô Nhai Cốc lấy đáy vực làm tên, nhưng lại không phải Sơn Gian hạp cốc thực sự, mà nó là một khu vực vừa rộng mênh mông lại vừa thần bí.
Nơi đây quần sơn cao lớn chập trùng, Vô Nhai Cốc nằm ở sâu bên trong sơn mạch, hai người họ mới bước vào sơn mạch, cách Vô Nhai Cốc thực sự một đoạn nữa, từ đây có thể thấy trong hư không là một màn huyết sương mù đang trôi lơ lửng, không khí xung quanh vô cùng lạnh giá.
Tu sĩ chỉ cần hít phải một hơi Huyết Chướng Chi Khí thì tựa như rơi vào hầm băng, nếu tu vi kém cỏi, sau khi bị Huyết Chướng Chi Khí nhiễm vào cơ thể thì độc tố sẽ xâm nhập nội phủ, ngay cả thần tiên cũng không cứu nổi.
Nhưng vùng lân cận xung quanh dãy núi này lại vô cùng hoang vu, không có loại linh dược nào có thể lớn lên được ở nơi này, bình thường chỉ có tu tiên giả vào Vô Nhai Cốc mới đi qua đây, nếu không cũng không tùy tiện đi tới làm gì.
Vân Du Tử nhìn Vô Nhai Cốc từ phía xa, mở miệng nói:
- Tần lão đệ, tầng thứ nhất ở Vô Nhai Cốc tương đối an toàn, nhưng lại không thể so với tầng thứ hai, tầng thứ ba nguy cơ tứ phía được. Mà tu tiên giả hoạt động ở tầng thứ nhất rất nhiều, thường xuyên có vài tên gia hỏa không có mắt làm kinh động tới sào huyệt của bầy yêu, động tới cấm chế thượng cổ khiến toàn bộ cốc rung chuyển, cứ cách một đoạn thời gian ngắn là tầng thứ nhất sẽ thay đổi một lần, kinh nghiệm lần trước của lão đạo không có nhiều chỗ dùng lắm. Trước tiên chúng ta có thể tìm một người dẫn đường, hoặc ngụy trang thành người hái thuốc trà trộn vào những đội ngũ khác, làm cách đó có thể tiết kiệm không ít thời gian...
Tần Tang gật đầu tỏ vẻ đồng ý, tin tức mà hắn tìm hiểu được ở Thanh Dương phường thị không khác mấy những lời mà Vân Du Tử nói.
Càng đi sâu vào trong Vô Nhai Cốc, thực lực của yêu ma quỷ vật lại càng lợi hại, nhưng chúng không đi theo cả đàn như ở bên ngoài, mà trải rộng khắp nơi, những người tiến vào bên trong đều phải vô cùng cẩn thận.
Trái lại ở tầng thứ nhất lại phát sinh biến cố liên tục, ngay cả thú triều cũng xuất hiện rất thường xuyên.
...
Sơn lĩnh hoang vu.
Nhìn từ xa thì không có gì lạ, nhưng đứng gần xem mới phát hiện trên không trung của vùng này xuất hiện từng luồng sóng gợn gợn thoắt ẩn thoắt hiện, Huyết Chướng Chi Khí bị gợn sóng che đậy, không thể xâm nhập được.
Lúc này, có hai luồng độn quang phi từ phía tây nam tới, mắt thấy sắp vượt qua sơn lĩnh, người bên trong độn quang dường như đã phát hiện ra dị trạng của sơn lĩnh nên đã dừng lại.
Độn quang tiêu tán làm lộ ra hai dáng người, đó là Tần Tang và Vân Du Tử.
Hai người liếc mắt nhìn nhau.
Vân Du Tử nói:
- Mấy thứ cấm chế này chỉ có tác dụng ngăn cản Huyết Chướng Chi Khí và báo nguy, ngay cả trận pháp bảo hộ cũng không có nên chắc hẳn bên trong là một phường thị di động. Chúng ta vào trong đi, chắc chắn có thể tìm được đội ngũ hái thuốc bên trong.