Chương 544: Yêu khí
Chương 544: Yêu khí
Khổng Tân lại có thêm hai mối làm ăn, vẻ mặt không khỏi tươi cười.
Đáng tiếc gương mặt kia thật sự trắng đến mức làm người ta sợ hãi lại cộng thêm nụ cười càng làm hiện lên vẻ quỷ dị.
-Còn ba vị đạo hữu sáng mai mới đến, nếu hai vị không ngại thì ở trong căn nhà đơn sơ này nghỉ ngơi, chuyên tâm điều dưỡng, ngày mai chúng ta xuất phát. Ngoài ra, vẫn cần chuẩn bị một ít đồ phụ trợ để tiến vào trong Vô Nhai Cốc, ta sẽ lập một danh sách cho hai người. Hãy chuẩn bị đầy đủ để tránh bỏ cuộc giữa chừng.
Hai người Tần Tan đương nhiên không gì là không thể.
Khổng Tân quanh năm lăn lộn trong Vô Nhai Cốc, hiểu rõ tình hình trong cốc hơn Vân Du Tử, vật phẩm bên trên danh sách cực kì chi tiết, hơn nữa tất cả đều ghi rõ công dụng.
Tổng cộng tất cả không tiêu hao nhiều linh thạch, bọn họ đều mua sắm đầy đủ, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.
Lúc đang chuẩn bị trở về nhà gỗ, Vân Du Tử đột nhiên truyền tới:
-Tần lão đệ, ấn tượng của ngươi đối với Khổng Tân như thế nào?
Bóng dáng Tần Tang dừng lại, mắt nhìn Vân Du Tử:
-Ý của tiền bối là?
-Màu da hắn trắng đến mức không bình thường, hẳn là do công pháp gây nên.
Vân Du Tử suy tư nói:
-Ta không cảm giác được ma khí và huyết khí tồn tại trên người hắn cũng nhìn không ra được hắn tu luyện công pháp gì. Tạo thành ảnh hưởng rõ ràng như vậy đối với cơ thể, rất có thể là loại ma môn tà công nào đó.
-Nơi này là Vô Nhai Cốc, Khổng Tân cũng là ma tu bình thường. Ta thấy hắn thần trí minh mẫn, trên người cũng không có Huyết Sát chi khí. Nếu tiền bối nói Thiên Phong Lâu danh tiếng không tệ, mà chủ của Thiên Phong Lâu lại dám dùng danh dự của chính mình để đảm bảo, điều đó cho thấy rõ rằng ít nhất nhìn vẻ bề ngoài người này không phải là ma đầu không kiêng nể gì cả. . .
Tần Tang chợt nhớ tới Độn Linh Quyết, suy nghĩ một chút rồi nói:
-Cũng có thể là do ngụy trang quá tốt. Chỉ cần tập trung vào từng hành động của hắn, một khi phát hiện có gì không đúng liền ra tay trước chiếm lợi thế, cũng không cần phải sợ hắn.
Vân Du Tử 'Ừm' một tiếng:
-Tần lão đệ nói không sai, nếu như hắn thành thật dẫn đường, bình an vô sự là tốt nhất. Dám có ý đồ xấu, ta sẽ cho hắn một bài học cả đời khó quên!
Ở lại phường đợi một đêm.
Sáng sớm ngày thứ hai, tất cả mọi người đến đông đủ.
Ngoại trừ Tần Tang, Vân Du Tử và Khổng Tân, còn có bốn người khác, trong đó có ba nam một nữ.
Người chạy đến đầu tiên là một nữ nhân, nàng ta mặc một bộ áo đỏ, mang theo mạng che mặt, tuy không thấy rõ khuôn mặt nhưng dáng người vô cùng tốt, nét mặt lãnh đạm.
Đến thứ hai là một người trung niên nhưng nho nhã lịch sự, sau khi gặp mọi người chủ động lên tiếng chào hỏi và tự giới thiệu mình họ Bảo.
Hai người này đều là tu sĩ Trúc Cơ.
Hai người cuối cùng là một cặp sư đồ một già một trẻ, người già là tu sĩ Trúc Cơ tiền kỳ, tu vi của đồ đệ mới chỉ là Luyện Khí kỳ.
Ngoại trừ nam tử họ Bảo, những người khác cũng không có ý định quen biết nhau. Bọn họ chẳng qua là bởi vì Khổng Tân mà tập trung lại thành những người đồng hành, đến địa điểm mục tiêu sẽ chia ra mỗi người đi một ngả.
Khổng Tân đứng lên nói:
-Chư vị đạo hữu đều đã đến đông đủ, chúng ta sẽ lên đường ngay.
Nữ tử áo đỏ đã đợi từ sớm nên có hơi không kiên nhẫn, không vừa lòng nhìn cặp sư đồ già trẻ, giọng nói có chút chua ngoa hỏi:
-Tại sao lại còn có cả Luyện Khí kỳ cùng đi? Ngộ nhỡ bởi vì tu vi không đủ, dẫn tới tai hoạ thì chúng ta còn phải chùi mông cho hắn hay sao?
Sắc mặt tên đồ đệ đỏ bừng lên.
Lão già kia kìm nén đệ tử lại, cười ha hả nói:
-Đạo hữu yên tâm, thầy trò chúng ta chỉ là đi tìm một vị linh dược chữa bệnh, không có ý định tiến sâu vào Vô Nhai Cốc, sẽ không liên lụy đến các vị đạo hữu.
Hồng y nữ tử chỉ 'Hừ' một tiếng, không nói thêm gì nữa.
Khổng Tân thấy thế nhẹ nhàng thở ra, vội vàng thúc giục mọi người đi.
Phường thị cách Vô Nhai Cốc phía trước không xa, mọi người điều khiển pháp khí bay đi, chỉ sau một canh giờ là đã tới ranh giới Vô Nhai Cốc.
Một bức tường máu sừng sững ở trước mặt bọn họ, những huyết chướng này sền sệt không gì sánh được, giống như dòng nước đang dập dờn không ngừng.
Dừng lại đứng trước huyết chướng, Tần Tang lập tức ngửi được một mùi máu tanh nồng, có cảm giác mờ ảo hoa mắt, đầu óc choáng váng. Có thể thấy độc tính của huyết chướng vô cùng mãnh liệt, Tần Tang vội vàng phát động linh lực ngăn cách huyết chướng ở bên ngoài cơ thể.
Không thua độc tính là bao nhiêu, đây chính là hơi lạnh thấu xương tràn ra từ bên trong huyết chướng.
Người đồ đệ sắc mặt đông cứng đến mức nhanh chóng vượt qua Khổng Tân, hai tay ôm chặt, dựa vào sư phụ ở bên cạnh, run lẩy bẩy.
Khổng Tân nhìn đồ đệ một cái, nói:
-Chư vị đạo hữu hiện giờ có thể lấy pháp khí bảo hộ ra, sau đó tiến vào huyết chướng, tuyệt đối không được ngừng phát động pháp khí.
Tần Tang và Vân Du Tử đều lấy ra ngọc bội, giữ ở trong lòng bàn tay.
Một khi phát động linh lực, Thanh Dương Ma Hỏa từ trong ngọc bội bừng lên, nhanh chóng hình thành một tầng Ma Hỏa bình chướng màu xanh ở bên ngoài bọn họ.
Chỉ nghe thấy tiếng vang 'Xì xì', huyết chướng bị Ma Hỏa thiêu đốt, cái lạnh trên người biến mất.
Rõ ràng là một loại Ma Hỏa, lại ẩn chứa một loại khí chí dương chí cương, làm cho người ta lấy làm kỳ lạ.
Đoán là loại khí này bắt nguồn từ Thanh Dương Thần Cương.
Những người khác cũng triển khai thủ đoạn.
Hồng y nữ tử tế ra một khối vải đỏ, ánh sáng màu đỏ xuất hiện bao phủ lấy toàn thân.
Tu sĩ họ Bảo cùng cặp sư đồ già trẻ cũng dùng pháp khí phong ấn Thanh Dương Ma Hỏa, tuy nhiên chất lượng so với ngọc bội của Tần Tang kém hơn một chút.
Nhưng kỳ lạ nhất là Khổng Tân.
Lòng bàn tay hắn nâng một viên đan dược to chừng quả nhãn màu đỏ thẫm, phía trên lửa cháy lên bừng bừng, dường như không bao giờ dập tắt.
Yêu khí từ bên trên viên đan dược phát tán ra nồng đậm.