Chương 548: Hàn Kim Khoáng Mẫu
Chương 548: Hàn Kim Khoáng Mẫu
Mọi người thấy Tần Tang một lúc lấy ra 2 kiện cực phẩm pháp khí hơn nữa uy lực của chúng đều không đơn giản, ánh mắt của mọi người nhìn hắn cũng thay đổi, bên trong hơi có sự kiêng kị.
Đúng lúc này, từng cơn chấn động xuất hiện từ sâu bên trong huyết chướng truyền ra, có mấy đạo hư ảnh nhanh chóng nhào ra .
Xem ra lại có ác quỷ bị kinh động khi mọi người giao thủ .
Lần này có tới mười mấy con ác quỷ, thực lực mạnh có ,thực lực yếu cũng có, nhưng mạnh nhất cũng chỉ xấp xỉ với 3 con mà mọi người vừa tiêu diệt, không vượt ra ngoài phạm trù thực lực của mọi người ở đây.
Mọi người nhanh chóng thi triển thủ đoạn, liên tục trảm sát ác quỷ, không dám thả lỏng một giây phút nào, nơi này không thể ở lâu, rất dễ xảy ra phản ứng dây chuyền, sẽ hấp dẫn ngày càng nhiều ác quỷ đến đây.
Khổng Tân vội càng tăng tốc, mọi người theo sau Khổng Tân, vừa đánh vừa lui, cuối cùng cũng nhìn thấy một cái cửa hang rộng bằng một người xuất hiện trên vách đá.
Cho dù thực lực của mọi người không hề yếu một chút nào, nhưng vẫn bị đám ác quỷ truy sát vô cùng chật vật.
Khổng Tân lách người chui vào hang động, mọi người vội vàng đuổi theo, nhưng không ngờ bên trong sơn động lại là một tử lộ!
Trong phút chộc, cửa hang mau chóng bị lũ ác quỷ phá hư, mà tiếng quỷ dữ gào thét càng ngày càng chói tai, không biết trong lòng đất có bao nhiêu con ác quỷ đã bị kinh động.
Sắc mặt mọi người đại biến, ánh mắt bất thiện nhìn chằm chằm vào Khổng Tân, Ngay cả Tần Tang cũng đã động sát cơ với hắn.
Nếu chỉ vì Khổng Tân muốn đi đường tắt mà mà nói dối vài điều không quan trọng thì còn có thể thông cảm được, trực tiếp dẫn mọi người đi vào tử lộ, hành động này không khác gì hại đến tính mạng của mọi người, tội không thể tha thứ!
- Ngươi muốn chết!
Hồng y nữ tử giận tím mặt, thôi động phá khí nhắm thẳng vào Khổng Tân, sát khí bùng nổ!
Không ngờ,thái độ Khổng Tân không hề hoang mang một chút nào, dường như hắn không hề sợ hãi.
Tần Tang nhíu mày, âm thầm suy nghĩ vì sao hành động lần này của Khổng Tân lại kỳ quái như , hơn nữa chính hắn cũng tham dự, nếu phải chết chắc chắn hắn sẽ chết đầu nước, không có tu sĩ nào ngu xuẩn đến mức bồi cả tính mạng của mình vào như vậy cả.
Nghĩ như vậy,ánh mắt của Tần Tang không tập trung trên người Khổng Tân nữa ,chuyển sang quan sát hoàn cảnh xung quanh, sau khi quan sát kỹ vách đá phía sau sơn động, ánh mắt chợt ngưng tụ.
Lúc này, Khổng Tân thản nhiên chỉ hướng sâu trong sơn động, nói:
- Các vị hãy nhìn những vách đá này một chút, có cảm thấy sự khác biệt gì so với bên ngoài không ?
Mọi người khẽ giật mình, quay người nhìn lại.
Sau khi được Khổng Tân nhắc nhở, mọi người bây giờ mới phát hiện, vách đá nơi này không phải toàn bộ đều là những tảng đá màu đen như bên ngoài, bên trong vách tường, dường như phát ra ánh sáng lành lạnh.
Hơn nữa nơi dễ thấy nhất, thậm chí thể nhìn thấy một viên tinh thạch to bằng móng tay.
- Những thứ này. . .
Người đầu tiên nhận ra những tia sáng lành lạnh này là tu sĩ họ Bảo, hắn cực kỳ kinh ngạc nói ra, - Chẳng lẽ là Hàn Kim Khoáng Mẫu ?
- Hàn Kim ?
Tất cả mọi người ở đây ai cũng đã từng nghe qua danh tiếng của Hàn Kim.
Tần Tang đã sớm nhận ra điều này rồi.
Ngô lão bản đưa cho hắn một bản tâm đắc trong đó có giới thiệu về một chút linh tàu hiếm thấy, trong đó có Hàn Kim, pháp khí có trộn lẫn Hàn Kim bên trong, không chỉ có thể có thêm đặc tính cực hàn của nó, hơn nữa còn có thể tăng thêm độ cứng rắn của pháp khí nữa,đây là một loại linh tài hiếm có khó được.
Không ngờ rằng, họ còn chưa tiến vào bên trong Vô Nhai cốc, đã gặp được Hàn Kim Khoáng Mẫu, đây quả nhiên là một bảo địa.
Khổng Tân gật đầu.
- Không sai, những thứ này đúng là Hàn Kim Khoáng Mẫu, chỉ cần trải qua rèn luyện là có thể thu được linh tài Hàn Kim.
- Thực ra, quỷ vật hội tụ phía trên không chỉ có một ít như thế, đến hàng vạn mà tính quỷ phải có đến hàng vạn con chiếm giữ toàn bộ vài ngon núi quanh đó,nếu không phải vì bảo vật , không ai dám xâm nhạp, con đường hầm này cũng không thể bị người ta phát hiện.
- Nếu không phải như thế, Hàn Kim Khoáng Mẫu đã sớm bị người khác đào đi hết.
- Sau lần đại loạn đó, tại hạ phát hiện Quỷ Sào phát sinh dị biến, số lượng quỷ vật giảm mạnh, đành lặng lẽ lẻn vào trong để điều tra, sau đó phát hiện ra đường hầm này cùng với Hàn Kim Khoáng Mẫu.
- Đáng tiếc tu vi của ta thấp, không thể khai thác một mình, nhưng lại không dám để lộ ra hết. Nếu như là liên thủ với các thế lực khác, có thể ta đã bị nuốt chửng không chừa một miếng nào, đành phải ra hạ sách này.
- Các vị không muốn lấy Hàn Kim, tại hạ cũng không miễn cưỡng, bây giờ chúng ta có thể hợp lực xông ra ngay, lối ra cách phía trước không xa, thoát thân cũng không khó.
- Chỉ có điều, bí mật của nơi này không ẩn giấu được quá lâu, con đường hầm này sớm muộn gì cũng sẽ bị phát hiện, đến lúc đó đành phải để Hàn Kim Khoáng Mẫu rơi vào tay người khác. . .
- Tiến vào bảo sơn mà tay không trở ra , các bị không cảm thấy đáng tiếc sao?-
Tu sĩ họ Bảo nghi ngờ nói:
- Ngươi nói vậy là có ý gì? Ngươi tình nguyện phân chia Hàn Kim Khoáng Mẫu này cho chúng ta ?
Khổng Tân thản nhiên nói:
- Người gặp đều có phần, đạo lý này tại hạ hiểu được, Hàn Kim Khoáng Mẫu sau khi khai thác được, đều chia đều cho mọi người ở đây, coi như là ta tạ tội với các vị. Nếu không thì các vị sẽ dễ dàng tah thứ cho tại hạ sao ? Huống chi, bên ngoài còn có ác quỷ nhòm ngó, việc khai thác Hàn Kim Khoáng Mẫu cần mọi người đồng tâm hiệp lực mới có thể làm được.