Chương 553: Vô Nhai Cốc
Chương 553: Vô Nhai Cốc
Phược Linh Tác cầm lấy ong độc, thả vào trong lòng bàn tay của Tần Tang.
Ong độc vẫn không an phận, giãy giụa kịch liệt, chỉ có điều ngay cả tu sĩ Trúc Cơ Phược Linh Tác cũng có thể vây khốn, chứ đừng nói đến chỉ là một con côn trùng độc.
Tần Tang tránh né mũi kim ở đuôi của con ong độc, cẩn thận cầm lấy ong độc để kiểm tra, thông qua so sánh vài đặc điểm, quả thực vô cùng giống với Quỷ Đầu Phong.
Tạm thời cứ gọi nó là Huyết Sí Quỷ Đầu Phong.
Những người khác tò mò ghé vào, lão giả nhẹ giọng nói:
- Đạo trưởng Thanh Phong, có thể cho tại hạ nhìn qua con ong độc này hay không?
Tần Tang biết rõ lão giả muốn xem xét đặc tính của Huyết Sí Quỷ Đầu Phong, để tìm cách ngắt lấy Huyết Độc Hoa.
Lần này có vẻ hắn bắt được Huyết Sí Quỷ Đầu Phong rất nhẹ nhàng, bởi vì tổ ong này nằm ở ngoài cùng, hơn nữa còn có kích thước nhỏ nhất, bầy ong cũng thưa thớt.
Ở xung quanh Huyết Độc Hoa, vài tổ ong khổng lồ chen chúc cùng một chỗ, ong độc kết thành mây, chỉ nhìn thấy thôi cũng đã làm cho người ta tê dại cả da đầu, hoàn toàn không có khả năng bắt lấy từng cái giống như vậy.
Không ngờ rằng, Tần Tang vừa giao Huyết Sí Quỷ Đầu Phong này cho lão giả, bất thình lình một tiếng nổ 'Bùm' vang lên.
Một đám máu bẩn bay ra ngoài.
Mọi người cảm thấy kinh ngạc, vội vàng tránh ra, lại nhìn xem Huyết Sí Quỷ Đầu Phong, vậy mà tự nổ tung mà chết.
Quả thực trong ngọc giản có đề cập qua, tính tình của Quỷ Đầu Phong hung dữ mạnh mẽ, rất khó thuần phục. Không nghĩ tới những con Huyết Sí Quỷ Đầu Phong sau khi biến dị này còn kinh khủng hơn, sau khi bị bắt lại, nếu không còn hy vọng trốn thoát, sẽ tự nổ tung.
Sắc mặt của Tần Tang hơi trầm xuống, lập lại chiêu cũ, bắt thêm vài cái, nhưng tất cả đều giống nhau.
Cuối cùng, Tần Tang bắt giữ hầu như gần hết Huyết Sí Quỷ Đầu Phong xung quanh tổ ông nhỏ kia, cẩn thận từng li từng tí lấy tổ ong xuống, thần thức quét vào trong tổ ong, quả nhiên là trứng của Huyết Sí Quỷ Đầu Phong đang chất đống bên trong.
Không biết những ấu trùng này có thể thuần phục được hay không?
Tần Tang suy nghĩ một chút, cầm tổ ong bỏ vào túi Giới Tử, coi như không có gì.
Thứ nhất những người khác sẽ không chờ đợi hắn mãi, thứ hai những tổ ong khác đều chen chúc cùng một chỗ, không thể nào hái tổ ong xuống dưới tình huống không kinh động đến Huyết Sí Quỷ Đầu Phong.
Chờ cho ấu trùng nở ra, sẽ có thể nhìn thấy kết quả cuối cùng.
Tần Tang hướng về phía những người khác gật gật đầu, ý bảo có thể lên đường, lão giả nhìn thấy Tần Tang muốn rời đi, sắc mặt quýnh lên:
- Đạo trưởng khoan đã!
- Đạo hữu có chuyện gì sao?
Tần Tang ra vẻ không biết.
- Xin đạo trưởng cất bước để nói chuyện!
Lão giả kéo Tần Tang sang một bên, làm một cái xá dài, rồi nói:
- Tại hạ thấy đạo trưởng vô cùng hiểu rõ những con ong độc này, vẫn xin đạo trưởng vui lòng dạy bảo, chỉ điểm một ít.'
Tần Tang vẻ mặt trầm ngâm, không có đồng ý, nhưng cũng không trực tiếp từ chối.
Lão giả thấy thế giật mình, từ trong túi Giới Tử lấy ra khối Hàn Kim Khoáng Mẫu mà hắn đã phân ra:
- Tại hạ không có vật dư thừa trong người, chỉ có khối Hàn Kim Khoáng Mẫu này xem như có thể lấy ra được, mong đạo trưởng vui vẻ nhận cho.
Người này trái lại không tiếc, xem ra Huyết Độc Hoa này vô cùng quan trọng đối với sư đồ họ.
Tần Tang ăn ngay nói thật:
- Không dối gạt đạo hữu, bần đạo quả thực có hiểu biết một chút về một loại ong độc được gọi là Quỷ Đầu Phong. Theo như bần đạo suy đoán, những con Huyết Sí Quỷ Đầu Phong này hẳn là biến dị từ Quỷ Đầu Phong. Chỉ có điều, chúng sinh ra biến dị dưới sự ảnh hưởng của huyết chướng, còn việc có thể giữ lại được đặc tính của Quỷ Đầu Phong hay không, tại hạ cũng không rõ lắm.
Lão giả nghe thấy lời ấy, trên mặt lộ ra vẻ thất vọng, nhưng mà cũng không thu về Hàn Kim Khoáng Mẫu.
Vừa rồi không phải hắn không nhờ qua người khác, nhưng không có ai nguyện ý vì một khối Hàn Kim Khoáng Mẫu, mà đặt mình vào nguy hiểm, đi trêu chọc ong độc.
Rơi vào đường cùng, lão giả đành phải lùi lại mà cầu thứ khác.
Tần Tang gật gật đầu, cầm Hàn Kim Khoáng Mẫu, lấy ra phần giới thiệu liên quan tới đặc tính của Quỷ Đầu Phong bên trong ngọc giản, sao chép vào trong một miếng ngọc giản khác, giao cho lão giả.
Sư đồ già trẻ ở lại, một đoàn người chỉ còn lại năm người.
Cả năm người đều là cao thủ, dốc hết toàn lực chạy đi, tốc độ càng nhanh hơn so với trước đó.
Không bao lâu sau, mọi người đã lướt đến chân núi, tiếp tục đi về phía trước, bóng dáng cũng dần dần biến mất ở chỗ sâu trong huyết chướng.
Sau khi đám người Tần Tang rời đi không lâu, một bóng người từ phía sau đi lên.
Người này dừng lại tại chỗ, nhìn lên trên núi một chút, lại nhìn về hướng mà đám người Tần Tang rời đi một chút, trong lúc đang do dự, ánh mắt đột nhiên ngưng tụ, tựa như đã phát hiện điều gì, sau đó không chút do dự thôi động thân pháp, hướng về phía trước lao đi.
Trên đường đi lại không phát sinh ngoài ý muốn.
Khổng Tân làm tròn bổn phận dẫn đường, thuận lợi đi ra khỏi phạm vi của huyết chướng.
Bên trong Vô Nhai Cốc, ngoại trừ một số khu vực đặc biệt, cũng không có huyết chướng, không cần tiếp tục dùng Thanh Dương Ma Hỏa để hộ thể.
Tần Tang thu hồi ngọc bội, quan sát xung quanh.
Cùng ở tại Vô Nhai Cốc, nhưng huyết chướng bên trong và bên ngoài, lại rõ ràng là hai thế giới.
Thoạt nhìn bằng mắt thường, nơi này có núi có nước, có hoa có cỏ, dường như không có khác biệt gì so với bên ngoài Vô Nhai Cốc.
Chỉ có điều, mây đen đỏ như máu ngưng tụ vô tận trên bầu trời không tiêu tan, cùng với những tiếng gào thét quỷ dị thỉnh thoảng lại vang lên ở phía xa xa, thời khắc này nhắc nhở với tất cả mọi người, nơi này chính là Vô Nhai Cốc!