Chương 552: Tổ ong
Chương 552: Tổ ong
Dưới vực sâu, ngoài tiếng quỷ gào khét ra, còn có một loại âm thanh “ong ong” cực kỳ quỷ dị.
Khổng Tân giơ tay lên, chỉ về phía vách núi đối diện vực sâu :
- Đạo hữu mời xem, Huyết Độc Hoa chính là ở chỗ này.
Mọi người dõi mắt nhìn theo, thấy một khe đá ở bên trên vách núi, trong khe đá quả là có mọc ra một gốc huyết sắc kỳ hoa lớn bằng một cái khay nhỏ, đây chính là Huyết Độc Hoa mà hai thầy trò họ cần.
Nhưng kỳ lạ là, ở dưới Huyết Độc Hoa trên vách đá, còn có hơn chục cái quả cầu màu đen khổng lồ không gì sánh bằng.
Sau khi mọi người nhìn thấy rõ hình dạng của quả cầu, mọi người không khỏi kinh ngạc, trong lòng cảm thấy cực kỳ kiêng kị.
Những thứ này chính là những tổ ong!
Tổ ong đen như mực, càng đáng sợ hơn khi thấy mỗi một con ong đọc màu đen bay ra từ cái tổ ong khổng lồ đó, mỗi một con đều to bằng nắm đấm của người trưởng thành!
Nhũng tiếng “ong ong” mà họ nghe được trước đó, chính là âm thanh của những con ong khổng lồ này phát ra khi chúng bay.
Hình dạng của từng con ong độc cực kỳ hung ác, trên người mọc ra ba cặp cánh huyết sắc, phần đọc châm dưới đuôi có hình móc câu, bên trên phát ra ánh sáng thanh u lấp lánh, không cần nghĩ cũng biết trên đó chắc chắn có chưa kịch độc.
Nếu như chỉ có một còn thì còn dễ đối phó, nhiều tổ ong như thế, hơn nữa tổ nào tổ nấy còn cự kỳ khổng lồ, ước chừng cũng phải có đến hàng ngàn hàng vạn con trú ngụ.
Ngoài ra, nhìn linh lực phát ra khi chúng vỗ cánh, đây tuyệt đối không phải những con ong tầm thường. Có lẽ là do chúng sinh sống vô số năm trong khu vực huyết chướng này, do đó sản sinh biến dị.
Cho dù là những tu sỹ Trúc Cơ kỳ như bọn họ,nếu vô tình lọt vào những tổ ong này, chỉ sợ họ sẽ gặp kết cục cực kỳ thê thảm.
- Chẳng lẽ đạo hữu muốn chống lại những con ong độc này, sau đó ngắt lấy Huyết Độc Hoa?-
Tu sĩ họ Bảo nhìn bầy ong độc đang bay loạn xì ngầu,còn phát ra tiếng “ong ong” , nghĩ đi nghĩ lại không khỏi tê cả da đầu, trong ánh mắt toát ra vẻ cực lỳ sợ hãi, vô ý thức lui về phía sau mấy bước, sợ bị ong độc phát hiện.
Sư đồ hai người cũng không nghĩ tới nơi này có nhiều con ong đọc kỳ lạ như vậy vây quanh, sắc mặt trầm như nước.
Thần sắc lão giả kiên nghị nói ra:
- Tại hạ đi khắp nơi tìm kiếm mấy năm nay, mãi đến bây giờ mới có thể tìm thấy một gốc Huyết Độc Hoa, bất kể như thế nào ta cũng phải thử một lần.
Khổng Tân trầm giọng nói:
- Dựa theo ước định, tại hạ chỉ cần đem các ngươi tới nơi này, coi như là đã hoàn thành nhiệm vụ, có lấy được Huyết Độc Hoa hay không là bản lĩnh của các vị. Còn một nửa thù kia thì. . .
Lão giả ném cho Khổng Tân một cái túi Giới Tử, chắp tay nói:
- Đa tạ đạo hữu.
Khổng Tân kiểm tra lại một chút, trên mặt lộ ra một nụ cười hài lòng, nói:
- Những con ong độc này cũng không dễ đối phó, đạo hữu cần hành sự thật cẩn thận, chúng ta còn phải tiếp tục tiến sâu vào Vô Nhai cốc, xin lỗi không thể phụng bồi.
Đúng lúc này, thân ảnh của Tần Tang trầm mặc từ nãy đến giờ đột nhiên lóe lên, lướt sâu vào bên trong biên giới, sau khi trầm ngâm một lát,hắn lấy ra Phược Linh Tác.
Hắn đưa tay lên trên Phược Linh Tác phất một cái, che giấu đi quang mang của Phược Linh Tác, sau đó cong ngón tay búng ra, Phược Linh Tác nhanh chóng bắn về phái những tổ ong kia.
Những người khác thấy hành động kỳ dị của Tần Tang, sợ bị tai bay vạ gió, ngay lập tức đồng loạt lui về phía sau.
Chỉ có một mình Vân Du Tử vẫn đứng phía sau Tần Tang , tế ra pháp khí của bản thân, chuẩn bị cứu viện bất cứ lúc nào.
Tuy rằng tất cả mọi người đều cực kỳ tò mò về đám ong độc kia, nhưng người nào cũng không dám lấy thân mình ra thử việc trêu chọc đám ong độc quỷ dị này, mọi người thấy Tần Tang tình nguyện làm chim đầu đàn, ngay cả lão giả cũng không ra tay ngăn cản.
Tần Tang không quan tâm đến suy nghĩ của bọn họ, mục đích của hắn chỉ là muốn bắt mấy con ông độc này về mà thôi.
Nếu như hắn không nhìn nhầm, những con ong độc này, bọn chúng chính là những con kỳ trùng Quỷ Đầu Phong.
Bên trong di vật của Địa Khuyết lão nhân, cũng chính là ngọc giản mà tên Kim Đan kỳ của Ngự Linh Tông lưu lại, đã có ghi chép về Quỷ Đầu Phong, bọn chúng là một trong những loại kỳ trùng cực kỳ khó gặp.
Bên ngoài tổ ong, ong độc bay tứ tung.
Phược Linh Tác che giấu rất tốt, không hề bị ong độc phát hiện ra, lặng lẽ tiếp cận bầy ong từ bên dưới tổ ong.
Quỷ Đầu Phong lấy 'Phong' làm tên, tựa như bầy ong, xuất hiện thành đàn, đồng thời hang ổ cũng rất giống với tổ ong, nhưng lại không phải là ong thực sự, mà là một loại côn trùng kì lạ.
Đặc tính hoàn toàn khác biệt với bầy ong, cũng không có Phong Hậu, thay vào đó là sinh ra thành từng cặp con.
Nếu như những con ong độc này vẫn còn giữ lại đặc tính của Quỷ Đầu Phong, như vậy Tần Tang chỉ cần bắt giữ mấy cặp ong độc con là được rồi.
Phược Linh Tác mai phục ở một nơi bí mật gần đó, chờ đợi thời cơ.
Một con ong độc bay lượn vây quanh tổ ong, phạm vi càng lúc càng lớn, cuối cùng rời khỏi bầy ong.
Phược Linh Tác nảy lên như một con linh xà.
Ong độc nhạy bén lạ thường, Phược Linh Tác vừa muốn quấn lấy đã bị nó phát hiện ra, đuôi của nó nhắm chuẩn vào Phược Linh Tác sau đó mãnh liệt đâm tới, ba đôi cánh máu rung lên dữ dội, âm thanh cũng trở nên sắc bén không gì sánh được.
Âm thanh này một khi truyền đi, làm kinh động đến những con ong độc khác, họ chỉ có thể bán sống bán chết mà chạy, may mà Tần Tang đã sớm có chuẩn bị trước, vào thời khắc ong độc di chuyển, tốc độ của Phược Linh Tác đột ngột tăng nhanh, bỗng dưng nhào tới, một mực quấn lấy ong độc, sau đó rút về lặng yên không một tiếng động.