Chương 551: Quỷ Đầu Phong
Chương 551: Quỷ Đầu Phong
Cỗ cương thi này là do Tần Tang thừa dịp rối loạn mà thả ra, mục đích là để báo động, lỡ không may có quỷ vật có thực lực cường đại, có thể sớm phát hiện, sau đó chạy trốn.
Về sau, khi hắn buộc lòng phải rời đi nên không kịp thu hồi chúng lại, đánh lưu ại nơi này.
Một bộ cương thi mà thôi, luyện chế không khó nhu luyện chế Sát Thi,cho nên tác dụng lớn nhất của nó là dò đường, cho nên cho dù hắn có bỏ qua cũng không mất mát gì nhiều.
Tần Tang cũng không nghĩ tới lại có thu hoạch ngoài ý muốn như vậy.
Lúc này, hắn đã cách rất xa cương thi, cho nên cảm giác cũng vô cùng yếu ớt, chỉ có thể thông qua cương thi, mơ hồ cảm giác được có một vị khác không mời mà đến đang đuổi theo họ mà thôi, không biết tu vi của người này cao bao nhiêu, hơn nữa có thân phận gì.
Thế nhưng, người này không dám lộ diện một cách quang minh chính đại, lại phải dùng mưu kế hiểm độc, đoán chừng tu vi sẽ không quá cao.
Là đồng bọn của ai?
Chẳng lẽ chỉ là người xa lạ, chỉ là trùng hợp đi chung 1 con đường thôi sao?
Tần Tang đi tụt lại phía sau, yên lặng quan sát cử động của những người phía trước, nhưng nhìn không ra người nào có vấn đề.
Tìm thời cơ thích hợp, Tần Tang báo cho Vân Du Tử biết có người theo dõi phía sau.
Vân Du Tử cũng có chút kinh ngạc, nhíu mày quan sát đám người Khổng Tân, không nói ra nguyên cớ.
- Bao nhiêu người ?
Vân Du Tử hỏi.
Tần Tang nói:
- Tạm thời ta chỉ phát hiện ra một người.
Vân Du Tử trầm ngâm nói:
- Khi chúng ta ở trong phường thị, hành động cẩn mật, không có trêu chọc phải địch nhân nào, chắc hẳn không phải vì chúng ta mà tới, không biết là do vị nào dân tới đây.
- Chẳng lẽ là do Khổng Tân vô tình tiết lộ tin tức về Hàn Kim Khoáng Mẫu ?
Tần Tang ngẩng đầu nhìn về phía Khổng Tân, bây giờ hắn đang cẩn thận đi trước dẫn đường, hiện tại nhìn cực kỳ thành thật.
Còn đám người hồng y nữ tử, cử chỉ hành động cũng không có gì khác lạ, Tần Tang cùng Vân Du Tử cũng không có phát hiện ra người nào lưu lại ký hiệu, hoặc là truyền tin tức ra ngoài.
- Cũng có thể vậy lắm !
Vân Du Tử trầm ngâm nói:
- Ta sẽ chú ý phía đằng sau, Tần lão đệ ngươi chú ý đến hành động của mấy người Khổng Tân, nếu như là không có quan hệ gì với chúng ta, bình an vô sự là tốt nhất. Lỡ chẳng may sự tình có xảy ra biến cố bất ngờ, một là bắt giặc bắt kẻ cầm đầu, hai là sử dụng phi thuyền Linh Trúc bỏ chạy , tốt nhất là đem theo Khổng Tân mang đi cùng.Dù sao bên trong hoàn cảnh trong Vô Nhai cốc cực kỳ đặc biệt, lại nhiều biến số, tuyệt đối không thể nói rõ trong một hai câu được, chúng ta còn cần Khổng Tân dẫn đường. . .
Tần Tang gật gật đầu,nói:
- Đến lúc đó, tiền bối cố gắng kéo dài thời gian giúp ta, chỉ cần có thể phát động phù bảo, chó dù có nhiều yêu ma quỷ quái hơn đi nữa, ta cũng không sợ .
- Tốt!
. . .
Đường hầm quanh co khúc khuỷu, đi được một đoạn, dần dần chuyển thành đi ngược lên. Mấy đạo cấm chế báo động tần tang lưu lại dọc đường cũng không bị động chạm vào.
Đi được khoảng một canh giờ, cuối cùng thấy cửa hang xuất hiện phía trước.
Xác định bên ngoài động an toàn, mọi người nối đuôi nhau mà ra, mọi người thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng ra khỏi con đường hầm này.
Lỗi ra sơn động ở ngay giữ sườn núi, Quỷ Sào lại ở ngay trên đỉnh đầu, mọi người cũng không dám thở mạnh, tiếp tục đi bộ theo Khổng Tân.
Còn chưa đi tới chân núi, Khổng Tân đột nhiên dừng bước, xoay người nhìn về phía 2 thầy trò già trẻ, chỉ tay về phía bên trái, nhỏ giọng nói ra:
- Linh dược mà đạo hữu muốn tìm sinh trưởng ở trên vách núi bên kia, để ta dẫn các ngươi đi qua đó. Những vị đạo hữu khác ngồi đây nghỉ ngơi điều tức một chút, tại hạ đi nhanh rồi về .
Nhìn theo phương hướng mà Khổng Tân chỉ , chỉ có thể nhìn thấy một vùng huyết sắc hỗn độn.
Chỗ đó nằm ngay dưới Quỷ Sào, huyết chướng cuồn cuộn, tiếng quỷ dữ gào thết vang động đất trời, xem ra nơi đó cũng không phải vùng đất an toàn gì cho cam.
Đám người hồng y nữ tử cũng không có ý định mạo hiểm vì người khác
Đang muốn nhận lời, Tàn Tang đột nhiên nói :
- Nơi đây ở ngay tại biên giới của Quỷ Sào,một lát nữa Khổng đạo hữu trở về một mình, khả năng cao sẽ gặp phải nguy hiểm,đến lúc đó chúng ta muốn cuucws viện sợ là cũng không kịp, đi cùng với nhau có thể chiếu cố lẫn nhau, không biết ý của hai vị đạo hữu thế nào ?
Tần Tang đưa ra đề nghị này, cũng không phải vì suy nghĩ cho 2 sư đồ kia, thực ra chỉ là lấy cớ, chỉ để xác minh một vài điều.
Nếu như Khổng Tân nói dối, không có linh dược mà 2 sư đồ kia cần, không cần nghĩ, khẳng định là Khổng Tân xảy ra vấn đề.
Vân Du Tử lập tức đoán được ý đồ của Tần Tang.
Hồng y nữ tử cùng tu sĩ họ Bảo liếc nhau, sau khi trầm tư một chút, cũng mở miệng phụ họa.
Tu sĩ họ Bảo lắc lắc cây quạt , nói đùa với 2 thầy trò kia:
- Đạo hữu không sợ chúng ta cướp đoạt linh dược sao ?
Hai thầy trò già trẻ nhìn nhau, lão giả sư phụ cười lớn :
- Linh dược mà tại hạ cần chỉ là Huyết Độc Hoa, phẩm chất không cao, chỉ là dược tính của nó kỳ lạ. Ngoại trừ có thể chữa trị được bệnh của đồ nhi nhà ta, thì không còn tác dụng gì khác, chỉ sợ khó lọt vào pháp nhãn của chư vị mà thôi. Các vị đạo hữu tình nguyện hộ tống chúng ta đi qua đó , tại hạ cầu còn không được.
Cuối cùng mọi người đồng ý với nhau, mau chóng thay đổi phương hướng, an toàn đi ngang qua cả tòa núi, không lâu sau đó ,mọi người nhìn thấy con đường phía trước đã đoạn tuyệt, đập vào trong mặt là một cái vực sâu không thấy đấy.