Chương 550: Chủ động xuất thủ
Chương 550: Chủ động xuất thủ
Ô Mộc Kiếm bay lượn công kích liên tục, từng phiến từng phiến đá bị phi kiếm cắt bỏ.
Trên vách đá dần dần hiện lên quang mang lấm tầm, đó đều là những khối Hàn Kim Khoáng Mẫu, xen lẫn nhau khảm nạm trên vách đá, cực kỳ đẹp mắt.
Tần Tang vẫn không hề ngừng tay, đánh hạ từng khối Hàn Kim Khoáng Mẫu xuống, sau đó đặt ở trên khoảng đất trống phía trước mọi người.
Bởi vì Ô Mộc Kiếm cực kỳ sắc bén, thủ pháp của Tần Tang cũng rất nhanh, chưa đầy một khắc đồng hồ, Hàn Kim Khoáng Mẫu trên vách đá bị hắn thu hoạch hết.
Bấy giờ, ác quỷ còn chưa kịp công phá, mặc dù mọi người dường như đều bị ép sử dụng át chủ bài của mình, nhưng tình cảnh còn có thể khống chế được, bọn họ vẫn còn dư lục,cho nên họ thúc giục Tần Tang tiếp tục khai thác.
Không ngờ rằng, khi Tần Tang muốn đào sâu vào bên trong, lại phát hiện bên trong chí có đất đá bình thường, không hề có Hàn Kim Khoáng Mẫu.
Tần Tang cảm thấy cam lòng, liên tục chọn mười chỗ, điều khiển Ô Mộc Kiếm đâm sâu vào bên trong vài trượng, cuối cùng xác nhận rằng, bên trong một mẩuHàn Kim Khoáng Mẫu cũng không có.
Mỏ khoáng này vậy mà chí có một tầng!
Mọi người không tránh khỏi thất vọng.
Tuy thu hoạch của họ cũng không phải là nhỏ, chỉ một tầng này thôi nhưng số lượng Hàn Kim Khoáng Mẫu cũng cực kỳ kinh người, cho dù chia đều cho tất cả mọi người ở đây, mỗi người vẫn có thể được một mẫu to bằng đầu người.
Sau khi tinh luyện ra Hàn Kim, giá trị của nó chắc chắn không nhỏ.
Chỉ có điều, so với ước tính của bọn hắn, số lượng này thực sự quá ít .
Thất vọng nhất chắc chắn là Khổng Tân.
Còn những người khác chỉ là ngẫu nhiên đụng trúng cơ duyên thôi, nhận được Hàn Kim Khoáng Mẫu đã là niềm vui ngoài ý muốn, nên họ cũng cảm thấy bình thường.
- Người chết vì tiền chim chết vì ăn, chỉ có một tầng khoáng mạch cũng tốt, miễn cho mọi người rời đi khỏi phải tiếc nuối, cố gắng đào chống cự rồi bị ác quỷ vây khốn đến chết ở chỗ này. Mọi người chia những thứ này đi rồi mau chóng lên đường . . .
Tu sĩ họ Bảo vui cười hớn hở nói ra, nhìn một đống Hàn Kim Khoáng Mẫu dưới đất sau đó lại nhìn về phía Khổng Tân :
- Đạo hữu, trước đó người nói ai gặp cũng sẽ có phần, tất cả mọi người chia đều, sẽ không nuốt lời chứ ?
Khổng Tân điều chỉnh lại tâm trạng, gượng cười nói:
- Đương nhiên rồi, nhưng mà lần này tại hạ cũng chẳng ra sức là bao, đống Hàn Kim Khoáng Mẫu này là do Thanh Phong đạo trưởng dùng bảo kiếm của hắn lấy ra, chúng ta cần phải nghe ý kiến của Thanh Phong đạo trưởng trước đã.
Tần Tang cười nói :
- Không có các vị ra sức chống đỡ ác quỷ , phi kiếm của bẩn đạo có sắc bén đến mấy cũng khó phát huy tác dụng, chúng ta vẫn cứ nên chia đều đi.
Tuy nói là vậy, nhưng đến lúc phân chia chiến lợi phẩm, cặp sư đồ già trẻ kia cũng biết ý không tham của, không dám mặt dày nhận hai phần.
Những người còn lại thấy 2 thầy trò họ thức thời như vậy,cho nên cũng không có dị nghị gì. Phẩm chất của những khối Hàn Kim Khoáng Mẫu này đều như nhau , mọi người nhanh chóng chia đều ra, sau đó phóng về phía lối ra.
Bấy giờ, bên ngoài sơn động, quỷ ảnh trùng trùng, cả địa quật như một cái Quỷ vực , nhì vô cùng đáng sợ.
Mọi người đồng tâm hiệp lực phá vây, an toàn chạy tới một hang động khác.
Lần này thì Khổng Tân không có nói sai, cái sơn động này cũng không phải tử lộ, còn có thật như lời Khổng Tân nói hay không, vẫn cần phải nghiệm chứng.
Bọn họ thiết lập trạn pháp cấm chế, ngăn cản ác quỷ truy đuổi, một bên đánh giết quỷ vật cản đường, vừa đánh vừa lui, chạy được một lúc, cuối cùng cũng thoát thân.
- Hô!
Mọi người mệt mỏi thở dốc, trong lòng vẫn còn cảm thấy kinh hãi.
Thực lực của những con ác quỷ này không cao, nhưng số lượng quá kinh người, liên miên bất tân, giết mãi không hết. May mà bọn họ tận dụng tốt lợi thế địa hình, cho nên không lọt vào sự vay khốn của chúng.
Không thể tưởng tượng nổi, hàng vạn con ác quỷ trên mặt đất, chiếm cứ vài tòa sơn mạch, là cảnh tượng đáng sợ đến mực nào.
Bây giờ nghĩ lại, lời của tu sĩ họ Bảo kia nói đúng là không tệ.
Nếu như mỏ khoáng trong sơn động lớn hơn một chút, để cho mọi người vì tham am tiếc của, lại kéo dài thời gian nữa, đến khi sức cùng lực kiệt, vạn nhất đột nhiên xuất hiện một con ác quỷ thực lực cường đại, đến khí đó khả năng cao là sẽ có người hết.
-Khổng đạo hữu, tiếp tục dẫn đường đi! Hy vọng ngươi lần này ngươi không nói dối !
Hồng y nữ tử nhìn chằm chằm vào Khổng Tân, âm thanh lạnh lùng nói.
Nhường người khác hữu ý vô tình vậy xung quanh Khổng Tân.
Khổng Tân cười gượng gạo, luôn miệng nói:
- Sao dám ! Sao dám ! Là thật hay giả , các vị sẽ nhanh chóng biết được thôi . . .
Khổng Tân dẫn đầu đi ở phía trước, Tần Tang cùng Vân Du Tử vẫn bọc hậu như cũ
Chưa đi được bao xa, thân ảnh của Tần Tang đột nhiên hơi khựng lại, trên mặt hiện lên vẻ đăm chiêu, phóng tầm mắt nhìn lướt qua tấm lưng của đám người Khổng Tân, trầm ngâm một chút rồi đi theo.
. . .
Trong lòng đất.
Ác quỷ đã mất đi mục tiêu công kích, dần dần trở nên an phận, quay trở về lòng đất, có đám thì tự chém giết lẫn nhau, có đám lại tiếp tục du đãng vật vờ không chủ đích.
Đúng lúc này, một bóng người đột nhiên xuất hiện, nhìn thấy sơn động bị khai thác không còn một mẩu, hừ lạnh một tiếng.
Không biết hắn dùng thủ đoạn gì, tuy hắn không làm kinh động những con ác quỷ đang du đãng ngoài kìa, nhưng hành động của hắn cũng trở nên vô cùng cẩn thận, bám chặt lấy vách đá, sau đó đuổi theo phương hướng của mọi người.
Người này không phát hiện ra rằng, ở bên trong huyết chướng, có một bộ cương thi xen lẫn bên trong một đám quỷ vật, dường như có chút khác thường, dùng hai mắt đen nháy nhìn thấy tên kia rời đi.
Cương thi và ác quỷ, cùng là tử vật, trà trộn vào bên trong đám quỷ vật này, chỉ cần hắn không chủ động xuất thủ thì sẽ không hấp dẫn công kích.