Chương 555: Trúc Cơ Trung kỳ
Chương 555: Trúc Cơ Trung kỳ
Bên trong lam quang bao bọc lấy một thanh phi kiếm, thoạt nhìn vô cùng quen mắt.
Tu sĩ họ Bảo hơi thay đổi sắc mặt, phản ứng cực kỳ nhanh nhẹn, thân thể vặn vẹo một hồi, nhưng kẻ đánh lén lựa chọn thời điểm quá gian xảo, tu sĩ họ Bảo miễn cưỡng né tránh vài lần đã bị phi kiếm đâm xuyên qua ngực.
Không ngờ, tu sĩ họ Bảo bị phi kiếm đâm xuyên qua người, nhưng không có máu tươi chảy ra.
Cùng lúc đó, cách xa vài thước ở phía sau, tu sĩ họ Bảo lại lần nữa xuất hiện, ngoại trừ khí tức của hắn có hơi lộn xộn ra, trên người cũng không còn vết thương nào khác.
Bị phi kiếm đâm xuyên qua người, chỉ là một phân thân.
Lúc này, có một người bay ra từ trong hẻm núi, thu hồi phi kiếm, sắc mặt u ám nhìn tu sĩ họ Bảo, không ngờ thời cơ mà chính mình cẩn thận lựa chọn, lại bị tu sĩ họ Bảo dễ dàng hóa giải.
- Khổng Tân!
Tu sĩ họ Bảo nhìn thấy rõ tướng mạo của người tới, cũng chẳng bất ngờ, hừ lạnh nói:
- Đã sớm biết ngươi không phải là thứ tốt!
- Sai rồi! Sai rồi!
Khổng Tân lắc đầu phủ nhận:
- Tại hạ vẫn luôn tuân kỷ thủ pháp, mới có thể có thanh danh tốt như vậy ở Vô Nhai Cốc, lần này cũng là buộc lòng phải làm vậy, mượn tinh huyết của đạo hữu để dùng một chút...
Lời còn chưa kịp dứt, khuôn mặt tái nhợt của Khổng Tân đột nhiên nổi lên một trận ửng hồng, ôm chặt ngực ho khan dữ dội, tựa như muốn ho ra cả tim gan và phổi.
- Hóa ra là một con ma bệnh! Cũng dám mưu hại Bảo mỗ!
Tu sĩ họ Bảo hai mắt sáng lên, cười lạnh một tiếng, ra tay không chút do dự.
Khổng Tân vội vàng ngự kiếm ngăn cản, nhưng chịu ảnh hưởng của cơ thể, phi kiếm dần dần trở nên có hơi lộn xộn, bị tu sĩ họ Bảo áp chế, Khổng Tân giữ vững được một lúc, khí tức càng lúc càng hỗn loạn.
Khổng Tân đột nhiên cất giọng hô to:
- Còn không mau ra tay, ngươi muốn xem náo nhiệt tới khi nào?
Tu sĩ họ Bảo bộ dạng sợ hãi kinh ngạc.
Ở phía sau hắn, đột nhiên vang lên một tràng cười khằng khặc quái dị:
- Lão phu còn tưởng rằng Khổng lão đệ thực lực dũng mãnh, có thể dễ dàng bắt lấy người này, mà không cần lão phu giúp đỡ...
Chỉ thấy bên trong không gian vặn vẹo một hồi, một người mặc áo đen từ trong hư không đi tới, chặn đường phía sau tu sĩ họ Bảo.
Khổng Tân hừ lạnh nói:
Bớt nói nhảm! Tốc chiến tốc thắng! Chẳng may bỏ lỡ thời cơ, những người khác đều sẽ bỏ chạy.'
Người áo đen giọng điệu bất mãn nói:
- Nếu không phải ngươi tự tiện thay đổi kế hoạch, đưa những người này rời khỏi hầm đất từ trước, làm cho lão phu bận rộn vô ích một trận. Họ sớm đã là vong hồn dưới kiếm của chúng ta rồi, cần gì vẽ vời thêm chuyện?
- Ngươi thì biết cái gì?
Khổng Tân tức giận nói:
- Làm sao Khổng mỗ biết còn có thể có pháp khí phi kiếm sắc bén như vậy? Ta đặt hết toàn bộ tài sản ở chỗ Quý Lão Ma, để đổi lấy Lam Quang Kiếm, cũng chỉ có thể để lại một vết kiếm nông bên trên tảng đá, phi kiếm của tên kia lại có thể dễ dàng cắt đứt xuống một mảnh, ngươi tưởng ta không muốn kéo dài thời gian sao? Ta dụ dỗ bọn họ tới hầm đất, đã gây nên hoài nghi, nếu như dám có hành động khác thường, ngay lập tức sẽ bị những người đó giết chết!
Người áo đen ngạc nhiên nói:
- Cái gì? Lam Quang Kiếm của Quý Lão Ma có mức độ sắc bén cũng thuộc số một số hai trong số những pháp khí cực phẩm, còn có thứ gì sắc bén hơn Lam Quang Kiếm? Là phẩm cấp gì? Chẳng lẽ lại là pháp bảo?
- Ta nhìn thấy người nọ điều khiển phi kiếm, chuyển động như ý, cũng không phải là pháp bảo, đoán chừng là đã thêm vào linh tài đặc biệt nào đó...
Hai người xem như bên cạnh không có người mà trao đổi, rõ ràng là không để mình vào mắt.
Nét mặt của tu sĩ họ Bảo càng thêm âm u, nghe hai người kia trò chuyện với nhau, hắn cũng nghe ra được đại khái, không nghĩ tới Khổng Tân lại có dã tâm lớn đến như vậy, thế mà định một mẻ hốt gọn bọn họ trong hang.
May mà phi kiếm của đạo trưởng Thanh Phong đủ sắc bén, nếu không thì lại bị Khổng Tân trì hoãn thêm một khoảng thời gian, mọi người tiêu hao quá nhiều, bọn họ thực sự có thể thành công.
Trong lòng tu sĩ họ Bảo biết rõ không thể nhanh chóng thoát khỏi hai người này, chỉ sợ bản thân lành ít dữ nhiều.
Người áo đen thần bí khó lường, thương tích trên người Khổng Tân cũng không phải giả.
Nghĩ đến đây, tu sĩ họ Bảo đột nhiên ngự kiếm lên, lựa chọn đột phá vòng vây từ phía của Khổng Tân.
Đối mặt với sự liều chết đánh cược một lần của tu sĩ họ Bảo, sắc mặt của Khổng Tân vẫn không thay đổi, đột nhiên ấn đường chợt lóe lên huyết quang, dường như có một tầng phong ấn được mở ra, khí tức của Khổng Tân cũng hoàn toàn bộc phát.
Trúc Cơ Trung kỳ!