Chương 558: Xuyên qua đầu
Chương 558: Xuyên qua đầu
Được bổ sung máu huyết, tốc độ của Cốt trượng tăng vọt, hiểm lại càng hiểm mà quét trúng phần đuôi của phi kiếm.
-A!
Người áo đen kêu lên một tiếng thảm thiết, lấy bàn tay che ngực phải, bộ dáng chật vật lùi xuống.
Mặc dù kiếm đâm bị thương nhưng người áo đen vẫn thầm mừng rỡ, may mắn thay, cuối cùng chuôi kiếm đang phi đến cũng bị Cốt trượng quét qua, buộc phải đổi hướng, không đâm vào chỗ hiểm là tim của hắn, mà là xuyên qua ngực phải của hắn.
Chỉ cần ăn linh đan là vết thương có thể được phục hồi.
Nhưng Tần Tang và Vân Du Tử phối hợp chặt chẽ với nhau, không cho người áo đen thời gian để điều trị.
Người áo đen chưa kịp đứng vững thì chợt thấy một đám bóng đen đang bao phủ lấy mình, kinh ngạc nhìn lên thì lại thấy một bóng đen to lớn như ngọn đồi nhỏ xuyên qua lớp cát vàng rồi đập xuống.
Hắc Long Thạch từ trên trời rơi xuống!
-Cứu ta!
Người áo đen kinh hãi hét lên một tiếng, hết sức thúc giục Cốt trượng ngăn chặn Hắc Long Thạch.
Đáng tiếc vừa rồi Cốt trượng ngăn chặn phi kiếm của Vân Du Tử,đã bị tiêu hao gần hết sức lực, lúc này còn có ý muốn ngăn cản Hắc Long Thạch cũng không được.
Cốt trượng biến thành Bạch xà cũng kêu gào không thôi, thân thể thon dài rung động, chỉ nghe thấy âm thanh vỡ vụn rợn người, Cốt trượng liên tục đứt thành từng khúc, Hắc Long Thạch không dừng, được thế không bỏ qua mà hung hăng đập vào trên người của người áo đen.
-Phốc!
Hắc Long Thạch nặng vạn cân, vốn dĩ người áo đen đã bị thương rồi, thân thể làm sao có thể chịu được đòn nặng này, tính cả y phục bên trong người của hắn, dường như bị đập thành một bãi thịt nhão, tức giận bỏ mạng.
Lúc này, Khổng Tân vừa gọi ra pháp khí để bảo vệ bản thân, vừa đang nghĩ cách tụ hợp lại với người áo đen để chống lại hai đạo sĩ này.
Hắn và người áo đen không phải là đối tác thân thiết, chỉ là tạm thời liên thủ với nhau mà thôi, ở giữa vẫn đề phòng lẫn nhau, khi đi cùng nhau vẫn ăn ý kéo ra một khoảng cách.
Thậm chí Khổng Tân còn cất giấu một suy nghĩ khác.
Phát hiện ra người áo đen bị tấn công, mặc dù Khổng Tân lập tức lên đường, chạy đến cứu viện, nhưng lại không dùng hết sức lực, cố tình để cho người áo đen thăm dò một chút.
Người áo đen đã trà trộn ở Vô Nhai Cốc quanh năm, ma danh nổi ra không hề nhỏ, tự dùng năng lực của bản thân vượt xa các tu sĩ cùng cảnh giới, cho dù không đánh bại được hai đạo sĩ kia, kiên trì một thời gian ngắn cũng có thể làm được.
Lợi dụng lúc hỗn loạn, hắn tìm cơ hội xông ra ám sát một người, cũng chỉ trong tích tắc có thể đảo khách thành chủ.
Nhưng không ngờ người áo đen lại yếu như vậy, trong ba, năm chiêu đã bị dễ dàng xử lý. Từ lúc bị tấn công đến khi người áo đen chết, tổng cộng chưa đầy ba hơi thở.
Cũng có khả năng thực lực của hai đạo sĩ quá mạnh, vượt xa tưởng tượng của bọn họ!
Khổng Tân cảm thấy hoảng sợ, không chút do dự quay người bỏ chạy.
Keng!
Một âm thanh của kim loại vang lên.
Khổng Tân nắm thật chặt Lam Quang Kiếm, chĩa chéo về phía trước, vẻ mặt u ám.
Hắn ta bị một thanh phi kiếm chặn đường.
Chuôi kiếm này chính xác là phi kiếm của Vân Du Tử, vừa rồi sau khi làm trọng thương người áo đen, Vân Du Tử mới thay đổi mục tiêu, không cho Khổng Tân cơ hội chạy thoát.
Phi kiếm lơ lửng trên không trung, từ xa chỉ về phía Khổng Tân, ở phía sau phi kiếm, bóng dáng của Vân Du Tử chậm rãi hiện ra.
Khổng Tân lạnh lùng nói:
-Khổng mỗ đã đánh giá thấp hai vị đạo trưởng, không biết làm thế mà hai vị phát hiện ra?
Vân Du Tử lắc đầu nói:
-Muốn người khác không biết, trừ khi mình đừng làm.
-Đạo trưởng cần gì phải nói nhảm với hắn ta, đã có Hổ Dực Điêu phát hiện động tĩnh ở nơi này, nhanh chóng giết chết bọn họ rồi rời khỏi đây...
Giọng nói của Tần Tang càng ngày càng gần, khi hai chữ 'rời đi' vang lên, đã gần trong gang tấc.
Sắc mặt của Khổng Tân hơi thay đổi, vẻ mặt cảnh giác, nhìn chằm chằm xung quanh thì thấy bóng dáng của Tần Tang xuất hiện từ cách đó không xa, giải phóng Dược Linh Tác, cùng với Vân Du Tử tạo thành thế gọng kìm.
Vân Du Tử cũng không nhiều lời nữa, ngự kiếm ngay lập tức tấn công.
Ánh mắt Khổng Tân lóe lên, hắn giơ Lam Quang Kiếm lên chặn đường phi kiếm của Vân Du Tử, khi hai thanh phi kiếm sắp va vào nhau, hắn đột nhiên mở ra phong ấn giữa hai lông mày, đồng thời sức mạnh của hắn tăng vọt, Lam Quang Kiếm cũng phát ra ánh sáng chói mắt, ý đồ nhanh chóng đánh bại Vân Du Tử, để thoát khỏi vòng vây.
-Quả nhiên đạo hữu ẩn giấu thực lực.
Vân Du Tử cười to, không có chút nào hoảng sợ.
Hắn là thế hạng người lão luyện, làm sao có thể bối rối trước thủ đoạn của Khổng Tân, giơ tay lên một chút, phi kiếm lập tức phóng ra một luồng khí thế không thua gì Quang Lam Kiếm, ngang nhiên nghênh đón.
Mặc dù tu vi của Vân Du Tử không bằng Khổng Tân, nhưng cũng sẽ không bị đánh bại trong thời gian ngắn.
Nhìn thấy Lam Quang Kiếm bị Vân Du Tử quấn chặt, Phược Linh Tác thì đang ở gần trong tầm tay, Khổng Tân tuyệt vọng, đột nhiên trên mặt hắn ta biểu lộ sự hung tợn.
Rầm rầm rầm...
Kinh mạch của Khổng Tân đứt thành từng khúc, máu huyết bắn tung tóe, cả người biến thành huyết nhân, tức giận tăng vọt, đây là thủ đoạn liều mạng cuối cùng, pháp công bên trong hắn.
Không ngờ, không đợi hắn hoàn thành bí pháp của mình, khoảng trống sau đầu đã âm thầm vặn vẹo, một bóng kiếm trong suốt từ từ hiện ra.
Xuyên qua đầu!