Chương 571: 13 hơi thở
Chương 571: 13 hơi thở
Nói xong, Vân Du Tử lấy ra hai pháp khí hình bạc chùy kỳ lạ.
-Tần lão đệ, lão đạo đi trước một bước! Có duyên gặp lại!
Lời còn chưa dứt, Vân Du Tử biến mất tại chỗ.
Tần Tang trong lòng tính nhẩm thời gian, chỉ chốc lát sau, âm khí trong lòng bàn tay tỏa ra, mười cây Quỷ Phiên chậm rãi xuất hiện.
Theo ấn quyết Tần Tang biến hoá, Thập Phương Diêm La Phiên mở ra, vây quanh hắn rồi xoay tròn, truyền ra tiếng quỷ khóc, sau cùng bố trí thành trận, Tần Tang thu lại để ở trước người, tùy thời có thể thi triển ra.
Vây khốn Phi Thiên Dạ Xoa, chỉ có thể là Thập Phương Diêm La Trận.
Lúc trong Thiên Thi Động, Tần Tang đã thử qua, Âm Hồn Tơ có thể đối phó Hoạt Thi, hiện tại đã tập hợp đủ mười cây Diêm La Phiên, uy lực Thập Phương Diêm La Trận tăng mạnh, hiệu quả sẽ rõ ràng hơn.
Trận này cộng thêm Thiên Thi Phù là lòng tin của Tần Tang.
Tiếp theo, tay Tần Tang vỗ vào túi Thi Khôi, Sát Thi và Hoạt Thi đứng phía sau hắn, tiến lên từng bước.
Ở trước mặt Phi Thiên Dạ Xoa, bọn chúng cực kỳ yếu ớt, Tần Tang không định dùng bọn chúng quấn lấy Phi Thiên Dạ Xoa, mà là sau khi nhìn thấy cơ hội thì sai chúng nó đi vào tìm kiếm thi thể và di vật của tu sĩ Thiên Thi Tông.
Chờ Tần Tang bố trí xong Thập Phương Diêm La Trận, phía trước vẫn lặng yên không một tiếng động.
Bằng này thời gian đã đủ cho Vân Du Tử lẻn vào băng điện, tiến vào gian Thiên Thất kia, chuẩn bị sẵn sàng. Có thể thấy được thủ đoạn của Vân Du Tử có hiệu quả, Phi Thiên Dạ Xoa không phát giác được dấu vết hoạt động cử hắn
Ngay lúc này!
Dưới chân Tần Tang đạp mạnh, không chút do dự thả người phóng tới băng điện, lấp lóe vài cái đã đến cửa vào của băng điện.
Không đợi đứng vững, sắc mặt Tần Tang đột nhiên ngưng lại, báo động nổi lên trong lòng báo, hắn không nhìn ra độn thuật của Phi Thiên Dạ Xoa, nhưng có thể thông qua Thiên Thi Phù cảm giác được khí tức nhàn nhạt, nó đã đến gần trong gang tấc.
Hắn tận lực tạo ra thanh thế, hấp dẫn Phi Thiên Dạ Xoa, quả nhiên có hiệu quả.
-Đến rồi!
Tần Tang đột nhiên há miệng, phát ra một tiếng hét dài báo cho Vân Du Tử, hắn đã gặp Phi Thiên Dạ Xoa rồi.
Hai người nhất định phải hành động cùng một lúc, giành giật từng giây!
Im ắng.
Trảo quỷ xanh đen xé rách hư không, khiến ấn đường của Tần Tang nhức nhói.
Cách nhau chưa đến ba tấc!
Hai mắt Tần Tang trừng lớn, nhìn sát sao trảo quỷ gần trong gang tấc.
Thậm chí, hắn có thể thấy rõ, thi độc chuyển động trên móng tay đen kịch của trảo quỷ.
Vung mạnh tay!
‘Bùm! Bùm! Bùm!’
Thập Phương Diêm La Phiên rời khỏi bàn tay, bay đến bốn phương tám hướng, quỷ phiên gặp gió thì dài ra, biến thành lá cờ khổng lồ cao khoảng bằng một người, đứng sừng sững trong Điện Băng.
Gió âm nổi lên.
Âm khí mịt mù, khiến Điện Băng vốn vô cùng u ám, đến cả ánh sáng yếu ớt đều gần như biến mất.
Cộng với việc sau khi Phi Thiên Dạ Xoa hiện thân, mang đến thi khí Trùng Thiên.
Lúc này Điện Băng giống y như mười tám tầng Địa Ngục.
Nhưng.
Tần Tang không trực tiếp khống chế Thập Phương Diêm La phiên, cho dù có khởi động sức mạnh của Thập Phương Diêm La trận, cũng không lựa chọn kêu gọi Thiên Thi Phù.
Tâm thần chìm vào khí hải.
Ở vùng đan điền của hắn hiên ra một mảnh như ngọc khuê* của mật phù.
*ngọc khuê: Là thứ được làm bằng ngọc cổ. Được sử dụng trong buổi tế lễ, tang lễ và cuộc hẹn giữa hoàng đế và hoàng tử.
Cửu Long Thiên Liễn Phù!
Rồng gâm rung trời.
Mật phù theo đó vỡ vụn, xuất ra long hồn gầm thét.
Giao long cuộn thân!
Lúc này, quỷ trảo cách ấn đường của hắn không dư một tấc.
Vốn dĩ, Tần Tang hành đang động chậm chạp ở trước mặt Phi Thiên Dạ Xoa, chợt như bừng tỉnh dậy trong cơn mê, trở nên cực kỳ linh hoạt, giây phút nguy hiểm cận kề, tức tốc dịch chuyển sang phải sang trái chỉ thấy bóng.
‘Xoẹt!’
Thi khí xông vào mũi.
Nguy lại càng nguy, trảo quỷ sợt qua tai.
Một hơi thở!
Dư quang nhìn thoáng qua Phi Thiên Dạ Quỷ, Tần Tang bỗng nhiên vặn người, cơ thể uốn lượn thành một góc độ quỷ dị.
Sau một khắc, trảo quỷ khác đánh vào ngực, xé pháp y tan thành mảnh vụn.
Cả người Tần Tàng toát mồ tức lạnh, tiếp tục dịch chuyển.
Hai bóng dáng trong hư không liên tiếp lồng vào nhau, Tần Tang gian nan trốn tránh.
Đột nhiên, Điện Băng rung nhẹ.
Phi Thiên Dạ Xoa chợt dừng lại, quay đầu nhìn chằm chằm Vân Du Tử nơi thiên Điện, trong lòng Tần Tang biết Vân Du Tử đã bắt đầu ra tay, không thể để Phi Thiên Dạ Xoa bị hắn kéo chú ý.
Nắm thời cơ, không né nữa, linh lực hóa kiếm, chủ động công kích.
Hai hơi thở!
Quả nhiên Phi Thiên Dạ Xoa bị chọc giận.
Ba hơi thở!
Bốn hơi thở!
Nhờ Cửu Long Thiên Liễn Phù!
Cộng với vài lần dò xét vừa rồi, đã quen với quy luật hành động của Phi Thiên Dạ Xoa.
Tần Tang suy đoán, đồng thời dốc hết toàn lực quần nhau, chỉ hơn nhau ở thời gian hai hơi thở này, đã là cực hạn.
Không thể gượng nữa, nếu không mình sẽ chết!
Tần Tang than thầm.
Không gian nguyên thần, thần thức xông ra, dùng Thiên Thi Phù mạnh mẽ khóa chặt đầu lâu của Phi Thiên Dạ Xoa.
Trước mắt Tần Tang tối sầm lại, bộ mặt quỷ quái của Phi Thiên Dạ Xoa xuất hiện trước mặt, chợt dừng lại.
Yết hầu lạnh lẽo.
Móng tay của trảo quỷ sắp đâm rách da hắn, Phi Thiên Dạ Xoa chớp mắt cũng ngừng lại.
Con người Tần Tang lùi về sau!
Năm hơi thở!
Tinh phách giao long thảm thiết, lui về khí hải.
Cùng lúc đó, gió âm thét gào, quỷ hỏa bùng lớn, cháy hừng hực.
Điện Băng đã lạnh lại thêm lạnh, rét thấu xương!
Thập Phương Diêm La trận.
Khởi trận!
Thiên Thi Phù chỉ cầm cự trong nháy mắt, Phi Thiên Dạ Xoa lập tức thức tỉnh.
‘Phù!’
Vô số âm hồn ti xuất hiện, điên cuồng nhào về phía Phi Thiên Dạ Xoa.
Âm hồn ti lúc này, khác biệt so với âm hồn ti được gọi lên do sáu Thập Phương Diêm La phiên bày trận, âm hồn ti không chỉ càng thêm cường tráng, mà quỷ hỏa phía trên cũng càng thêm mạnh mẽ, dường như biến thành màu đen, giống như bản chất hòa thành biển lửa.