Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 582 - Chương 582: Tinh Huyết Nuôi Quỷ

Chương 582: Tinh huyết nuôi quỷ Chương 582: Tinh huyết nuôi quỷ

Hoạt Thi bị Tần Tang bỏ lại bên ngoài hoàn hoàn chỉnh chỉnh nhìn thấy một màn này.

Thấy kết quả này Tần Tang cũng chẳng suy nghĩ gì nữa.

Ngay cả Thập Phương Diêm La Trận, Âm Hồn Tơ đều có mấy phần khắc chế Phi Thiên Dạ Xoa, thì Cửu U Ma Viêm mạnh hơn Âm Hồn Tơ gấp mấy chục lần rất có thể là khắc tinh của Phi Thiên Dạ Xoa.

Sự thật chứng minh, Tần Tang đoán không sai.

Loại ma diễm này cường đại dị thường, bình sinh Tần Tang rất ít trông thấy.

Thực lực của Dư Hóa không đủ để giết chết Phi Thiên Dạ Xoa nhưng mượn nhờ pháp bảo có thể khắc chế Phi Thiên Dạ Xoa, cùng Phi Thiên Dạ Xoa đánh nhau hoàn toàn có thể làm được.

Một khi để hắn đánh bại Phi Thiên Dạ Xoa, rảnh tay tìm kiếm chính mình thì sẽ rất khó thoát được.

Phi Thiên Dạ Xoa sợ Cửu U Ma Viêm, bó tay bó chân, tình huống của Dư Hóa cũng không có nguy cấp, ở trong tình hình này Tần Tang căn bản không dám, mà cũng không có thực lực nhúng tay vào.

Lúc này, linh lực của Tần Tang đã tiêu hao hết mấy lần, trước đó toàn bộ đều nhờ vào linh đan duy trì, khí hải và kinh mạch đều bị trọng thương, đã đến cực hạn.

Hắn vội vàng ăn vào linh đan chữa thương, trước khi thương thế hồi phục hắn không dám tiếp tục phục dụng đan dược hoặc là hấp thu linh thạch bổ sung linh lực, nếu không thì không cần Dư Hóa động thủ chính mình đã bị bạo thể mà chết.

Tần Tang đè xuống lo lắng trong lòng quan sát xung quanh Thiên Thất, sau khi thấy rõ đường hầm cũng khó trách tại sao Vân Du Tử lại muốn mình tranh thủ thời gian.

Căn Thiên Thất cuối cùng này không phải do hầm băng tạo thành mà là do cấm chế hình thành một cái bình chướng, bên trong cấm chế là một vùng tăm tối, cái gì cũng không nhìn thấy.

Muốn đi vào đầu tiên phải phá vỡ cấm chế.

Tần Tang đột nhiên quay đầu nhìn về hướng băng điện, Hoạt Thi lưu lại bị Dư Hóa giết chết!

Quả nhiên, Dư Hóa đã thăm dò ra nội tình của Phi Thiên Dạ Xoa, đang kéo theo nó đuổi về phía này.

Lúc này cũng không phải là tuyệt cảnh, hắn còn có biện pháp nhưng cần phải tranh thủ nhiều thời gian hơn, cùng với một hoàn cảnh yên tĩnh để hắn khôi phục thương thế cùng với chuẩn bị.

-Ngũ Hành Phá Pháp Kiếm!

Tần Tang chỉ tay, năm đạo linh kiếm bay ra.

Những năm này lịch luyện, khả năng của Tần Tang về cấm chế tăng mạnh, phá giải cấm chế tuy không nhanh bằng Vân Du Tử nhưng cũng không hao tổn nhiều sức lực.

Ngũ Hành Phá Pháp Kiếm chuyên được sử dụng để phá bỏ cấm chế.

Dù sao Cổ Thiên Nam chỉ có Luyện Khí kỳ, thu thập linh vật cũng có hạn, luyện chế phẩm chất pháp chú phù hợp với Ngũ Hành Linh Kiếm cũng không cao, sau đó Tần Tang rất ít khi sử dụng.

Tần Tang đã hoàn toàn thành thạo pháp chú, sau này thu thập một số vật liệu, nhờ người tế luyện lại Ngũ Hành Linh Kiếm, phẩm chất cũng được nâng lên cao lên một bước so với trước.

Hắn đã tìm ra điểm mấu chốt để phá giải cấm chế.

Các Linh Kiếm cùng nhau tiến về phía trước, biến thành một hình cầu vồng, đâm thẳng vào bức tường chắn.

Phía trên bức tường chắn hiện lên từng chùm vòng sáng, gợn sóng như nước chảy, chiếu rọi màu sắc rực rỡ toàn bộ Thiên Thất.

Tần Tang không hề để ý đến Dư Hóa, hết sức chăm chú nhìn chằm chằm vào cấm chế, không dám bỏ lỡ một sự thay đổi, hắn ta phải vận dụng Ngũ Hành Phá Pháp Kiếm với độ chính xác không gì sánh được, dùng sức mạnh của Ngũ Hành để phá vỡ vô số cấm chế tinh xảo mà phức tạp mới có thể thành công.

Cho dù như thế, Tần Tang cũng dùng trọn vẹn 30 giây mới mở ra được bức tường chắn.

May mắn thay, Dư Hóa đã không thể làm khó được Phi Thiên Dạ Xoa.

Phá bỏ cấm chế, bề ngoài xem ra không có chiến đấu kịch liệt, nhưng tiêu hao tâm lực so với trận trước không hề yếu hơn nửa phần, một bước sai lầm sẽ khiến cấm chế phản kích, tất cả nỗ lực trước đó sẽ đổ sông đổ bể.

Thể chất và tinh thần của Tần Tang kiệt quệ, lau mồ hôi trên trán, sắc mặt tái nhợt dị thường, quay đầu lại liếc mắt nhìn.

Trận chiến bên ngoài vô cùng khốc liệt, phía dưới Dư Hóa quấy rầy Phi Thiên Dạ Xoa, muốn tập trung phá giải cấm chế cũng không dễ dàng, cấm chế chỗ này cũng là do bản thân tranh thủ thời gian.

Nghĩ đến đây, Tần Tang cất bước nhìn chằm chằm vào bóng tối, đưa tay lên không thấy được năm ngón tay.

Con đường phía trước chưa biết là gì, không biết phải đối mặt với điều gì.

Vân Du Tử giữ kín như bưng chuyện này, hắn từng nói đoạn đường phía sau cực kỳ nguy hiểm, bản thân Vân Du Tử cũng không rõ nên trực tiếp đề nghị Tần Tang rời đi, để không liên lụy đến hắn.

Nhưng Ngân Đao phù bảo, Hắc Long Thạch, Phược Linh Tác, Hoạt Thi và các bảo vật khác của Tần Tang lần lượt bị phá hủy, bản thân đang dầu hết đèn tắt, đang đứng trước bước đường cùng, đã không còn nghĩ được lời cảnh cáo của Vân Du Tử.

Cho dù thực sự là chín phần chết một phần chết, cũng tốt hơn hiện tại.

Chỉ khi tình hình hỗn loạn, mới có khả năng giành được một chút hy vọng sống từ những điều không thể!

Nghĩ đến đây, Tần Tang vẻ mặt kiên định, gọi ra Ô Mộc Kiếm phòng ngự, nhấc chân đi vào trong bóng tối.

Trong khoảnh khắc tiếp theo, bầu trời quay cuồng.

Cảm giác này rất quen thuộc.

Trong lòng Tần Tang hơi động, thứ ẩn trong bóng tối hóa ra là một Truyền Tống trận, tầm mắt của hắn ta khôi phục lại, Tần Tang phát hiện trong tầm mắt còn có một Băng điện trống rỗng khác.

Không giống Băng điện bên ngoài, rõ ràng có dấu vết được người khác tạo ra.

Băng điện chỉnh tề, hoàn toàn là được dùng bảo kiếm để tạo ra.

Phía sau vẫn là bóng tối, phía đối diện bên trên tường băng có ánh sáng kỳ dị lưu chuyển, Tần Tang nhìn thoáng qua có thể nhận ra được những cấm chế này là để củng cố tường băng, hơn nữa còn là chủ yếu đối với bên ngoài.
Bình Luận (0)
Comment