Chương 584: Đánh bại
Chương 584: Đánh bại
Tu vi của Tần Tang chưa đến Giả Đan cảnh, nhưng thông qua sách cổ mà sư môn cất giấu, và trao đổi với đồng môn hắn cũng hiểu sơ qua về Giả Đan cảnh.
Đây là lợi ích của đệ tử môn phái.
Tu sĩ cùng cảnh giới, thực lực có cao có thấp.
Trừ bỏ ngoại vật, chỉ nói riêng về tu vi, chênh lệch cũng không có khác biệt một trời một vực.
Sau khi hiểu được việc tiêu hao của pháp bảo, Tần Tang đã có thể đoán được một chút tình trạng hiện tại của Dư Hóa, trong lòng lập tức nảy ra một kế hoạch táo bạo.
-Thu!
Tần Tang điều khiển pháp bảo, thu lại Cửu U Ma Viêm, cuộn lại Thập Phương Diêm Ka Trận, tế ra Ngũ Hành Phá Pháp Kiếm, đứng dậy đi vào bóng tối, hít sâu một hơi, giơ chân vào bóng tối, trở lại Thiên Thất!
Phi Thiên Dạ Xoa chỉ sợ Cửu U Ma Viêm, bị Dư Hóa mượn lực của pháp bảo áp chế, không có cách nào phát huy tối đa năng lực.
Dư Hóa hẳn là chưa từng nghĩ tới, hiện tại hắn lại dám trở về!
Tần Tang đang đếm thời gian trong lòng, sau một hồi trời đất quay cuồng, tường chắn lại hiện ra trước mặt.
Lúc này Tần Tang cũng thầm kinh ngạc trước cảnh tượng trong Thiên Thất.
Dư Hóa không biết đã dùng phương pháp gì mà biến thành một cái lồng lửa khổng lồ từ Cửu U Ma Viêm, nhốt Phi Thiên Dạ Xoa vào trong lồng. Trong lồng lửa, Độn thuật hình của Phi Thiên Dạ Xoa dường như đã mất hiệu lực.
Phi Thiên Dạ Xoa sợ hãi Cửu U Ma Viêm hơn Tần Tang tưởng tượng, nó điên cuồng gầm thét trong lồng lửa, không dám vượt qua Lôi trì nửa bước!
Tuy nhiên, cái giá Dư Hóa phải trả không hề nhẹ, cánh tay phải của hắn bị gãy ở khuỷu tay, nhìn vết thương không phải do Phi Thiên Dạ Xoa xé ra mà là bị một vũ khí sắc bén cắt đứt.
Có thể đoán rằng Dư Hóa có lẽ đã bị Phi Thiên Dạ Xoa gây thương tích, thi độc xâm nhập vào cơ thể hắn, buộc hắn phải cắt cánh tay của mình.
Ngoài ra, hơi thở của Dư Hóa cũng rất gấp gáp, tiêu hao không ít, hắn đang đứng trước tường chắn, chạy đua với thời gian để phá giải cấm chế.
Cấm chế sắp được mở ra.
Tần Tang xuất hiện!
Hai người đối mặt nhau nhìn nhau qua tường chắn.
-Ngươi còn dám trở lại?
Dư Hóa không ngờ Tần Tang thật sự dám quay lại, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, thoáng chút cảnh giác.
Trên mặt Tần Tang nở nụ cười độc ác điên cuồng, hắn đột nhiên thúc giục Ngũ Hành Phá Pháp Kiếm.
Lớp tường chắn này, giống như bức tường băng ở phía đối diện, chủ yếu là đối với bên ngoài, dường như người để lại cấm chế này là vì muốn phòng ngừa các yêu thú xông vào phá hư cốt lõi của Truyền Tống Trận.
Không khó để mở nó ra từ bên trong, chưa kể Dư Hóa đã phá giải một bộ phận, với sự trợ giúp của Dư Hóa, Ngũ Hành Linh Kiếm dễ dàng phá vỡ tường chắn.
Dư Hóa rất ngạc nhiên, phản ứng đầu tiên tất nhiên là lùi lại phía sau.
Nhưng nhìn thấy Tần Tang dứt khoát bỏ Ngũ Hành Phá Pháp Kiếm, phất tay lên một cái, Thập Phương Diêm La Trận ẩn sau lưng hắn hiện lên, chủ hồn gầm thét, hắc sắc ma diễm nổi lên, hóa thành một mũi tên dài, bắn ra.
Đồng tử Dư Hóa đột nhiên giãn ra, vẻ mặt kinh hãi.
-Cửu U Ma Viêm! Ngươi...
Bùm!
Cửu U Ma Viêm phi nhanh đến, nửa câu sau bị ép trở lại, Dư Hóa quá sợ hãi, thân thể lùi lại, nhưng Tần Tang di chuyển quá nhanh, đã đến quá gần tường chắn, không còn chỗ trống để di chuyển.
Nhìn thấy Cửu U Ma Viêm phóng to trong tầm mắt của mình, Dư Hóa vô cùng lo lắng, chỉ kịp ném ra một pháp khí hình vòng ngọc trong tay ra.
Vòng ngọc là pháp khí có phẩm chất cực kỳ tốt, là Dư Hóa để lại trong tay để đề phong những chuyện ngoài ý muốn khi phá giải cấm chế, chính là thực hiện vô cùng lão luyện.
Tuy nhiên, trước sức mạnh của pháp bảo, pháp khí này tỏ ra quá yếu ớt.
Đùng!
Chiếc vòng ngọc dễ dàng bị đập vỡ bởi Cửu U Ma Viêm, nhưng nó cũng đã hoàn thành sứ mệnh của mình, giúp cho Dư Hóa có một chút thời gian để thở.
Dư Hóa khó khắn bay ngược lại, lúc này ngoài sử dụng pháp bảo, triệu hồi Cửu U Ma Viêm để đánh Tần Tang, không thể nghĩ ra bất kỳ cách nào khác để thoát khỏi tình thế khó khăn này.
Tuy nhiên, thu hồi Cửu U Ma Viêm để giải nguy bây giờ.
Còn Phi Thiên Dạ Xoa thì phải làm sao?
Dư Hóa không biết.
Tần Tang biết rõ đạo lý diệt cỏ phải diệt tận gốc, đang từng bước ép sát, tình thế hiện tại căn bản không cho Dư Hóa thên thời gian suy nghĩ nữa, chỉ có thể đi một bước tính một bước.
Trong lòng Dư Hóa đã cầu nguyện, Phi Thiên Dạ Xoa không có thần trí, không phải là Tần Tang Luyên Thi, sẽ không phân biệt được kẻ thù và đồng minh...
Ầm!
Hai Ma Hỏa va vào nhau.
Tần Tang chấn động toàn thân, cắn răng kiên trì.
Cảnh tượng mà Dư Hóa mong đợi nhất đã không xảy ra, trong mắt Phi Thiên Dạ Xoa dường như không có Tần Tang, chỉ nhìn chằm chằm vào hắn ta, dường như hắn ta là người sống duy nhất trong phòng!
-Tại sao!
Dư Hóa khôbg cam lòng gào thét lên, điên cuồng thúc giục pháp bảo buộc Tần Tang lùi lại, đồng sử dụng Ma Viêm chặn đòn tấn công bất ngờ của Phi Thiên Dạ Xoa, cố gắng chạy thoát.
Không ngờ một bóng người lóe lên trước mắt, Tần Tang đã nhanh hơn hắn chặn con đường rời khỏi Thiên Thất.
Dư Hóa thèm muốn Cửu Huyễn Thiên Lan, sẽ không để cho Tần Tang đi.
Tần Tang cũng không muốn giết Dư Hoa luôn!
Nếu không có cơ hội cũng không sao, điều quan trọng là phải trốn thoát.
Đã có khả năng thì nhất định phải năm chặt lấy.
Buông bỏ Dư Hóa để hắn ta làm mưa làm gió, không chỉ đơn giản là bị lộ thân phận, bản thân đã ở Tiểu Hàn Vực mấy chục năm quá, nhiều năm hoạt động ở Thiếu Hoa Sơn sẽ bị đổ đông đổ bể hết, thậm chí sẽ bị buộc phải rời khỏi Tiểu Hàn Vực để lánh nạn.
Bị một tên ma đầu có tu vi cao hơn hắn nhiều lần, lúc nào cũng nhớ kỹ đến hắn, như có một cái gai sau lưng, loại cảm giác này hắn không muốn thử nghiệm đâu.