Chương 589: Không muốn gặp lại
Chương 589: Không muốn gặp lại
Thượng Phẩm pháp bảo cùng với Cực Phẩm pháp bảo, là pháp bảo chỉ có Nguyên Anh tu sĩ mới có thể có được.
Mỗi một đại tông môn trong Tiểu Hàn Vực thì Cực Phẩm pháp bảo chính là đồ chỉ đếm được trên đầu tay!
Bằng vào những bảo vật này, Khôi Âm lão tổ mới xông xáo tạo ra một thế ma danh, uy áp Tiểu Hàn Vực, khiến cho Tiểu Hàn Vực tu sĩ vừa nghe tin đã sợ mất mật, chỉ đáng tiếc là không có người nối nghiệp, bây giờ truyền thống tu đạo đều bị chặt đứt.
Cho dù chỉ đơn độc một cây Thập Phương Diêm La Phiến thôi thì ở bên trong cấp bậc Hạ Phẩm pháp bảo cũng được sắp xếp vào hạng đầu.
Tần Tang nắm lấy hai cây pháp bảo Thập Phương Diêm La Phiến, âm thầm suy nghĩ, không biết pháp bảo liệu có giống như pháp khí hay là không, nhất định phải tập hợp đủ sáu cây lại với nhau mới có thể phối hợp tạo thành ma trận.
Đối với điều này, Dư Hóa cũng không có rõ ràng.
Xem ra, cần phải đột phá đến Kim Đan Cảnh mới có thể thử nghiệm được nó.
Tần Tang thầm nghĩ.
Những chủ hồn này đã cắn nuốt hơn phân nửa tinh huyết của hắn mà chỉ vác lên một cây pháp bảo thôi cũng phải dùng hết sức lực từ lúc còn uống sữa mới có thể miễn cưỡng làm được, càng không có khả năng cùng lúc thôi động hai cái pháp bảo này.
Thu hồi lại pháp bảo, Tần Tang tiếp tục lục lọi trong Túi Giới Tử.
Cuối cùng, chỉ tìm ra được ba kiện Cực Phẩm pháp khí miễn cưỡng có thể lọt vào mắt.
Một cái tương tự như Kim Cương Xử, bị vặn thành hình bánh quai chèo, hoàn toàn bị phế đi, không có giá trị để sữa chữa.
Nhìn hình dạng của chưởng ấn khắc thật sâu ở trên Kim Cương Xử liền biết đó là kiệt tác của Phi Thiên Dạ Xoa.
Một cái khác gọi là Vạn Nha Bình, Tần Tang ban đầu còn tưởng là loại pháp khí có tác dụng đặc thù, sau khi tế luyện xong mới biết được nó là một kiện pháp khí dạng phòng ngự.
Vạn Nha Bình phóng xuất ra hơi khói cuồn cuộn, hóa thành hàng ngàn hàng vạn cơn sóng quạ, kết thành một trận pháp phòng hộ, tùy theo ý nghĩ trong lòng của chủ nhân, có thể nhu có thể cương, biến hóa vô cùng.
Uy lực còn tốt hơn so với Thất Thải La Tán, hơn nữa còn là tùy tâm vận chuyển, dùng cực kỳ tốt.
Nhưng mà hiện tại hơi khói bên trong Vạn Nha Bình không đủ dùng, đoán chừng là dùng để ngăn cản Phi Thiên Dạ Xoa nên đã tiêu hao gần hết, cần có thêm một khoảng thời gian thai nghén nó mới có thể khôi phục.
Còn có một thanh phi kiếm, Tần Tang cầm trên lòng bàn tay, cẩn thận xem xét.
Trên phi kiếm còn có một cái chưởng ấn có thi độc còn chưa có tan hết, cũng là do Phi Thiên Dạ Xoa để lại, ở giữa vị trí của thân kiếm lại có rất nhiều đường vết nứt, điều may mắn chính là thanh phi kiếm này chưa có gãy, còn có thể sửa chữa tiếp được.
Chờ sau khi luyện khí tạo nghệ của mình tăng lên, vừa hay có cái dùng để luyện tập.
Thân thể của Phi Thiên Dạ Xoa có phần hơi khủng bố quá!
Tần Tang thu hồi lại những thứ pháp khí này, nói nhỏ lẩm bẩm.
Chỉ mình Tần Tang biết rõ, Cực Phẩm pháp khí của Dư Hóa bị hủy trong tay của Phi Thiên Dạ Xoa, là ba cái Hộ Tâm Kính, Kim Cương Xử cùng với thanh phi kiếm.
Thân thể của Phi Thiên Dạ Xoa có được sự rèn luyện từ Thi Đan cùng với Địa Sát chi Khí, trình độ cứng rắn vượt xa pháp khí, đã không còn có thể coi như là cơ thể máu thịt bình thường nữa rồi.
Đáng tiếc bản thân mình không có tu tập Thi Đạo, không có muốn đi luyện thi, không dám dẫn Địa Sát chi Khí vào để rèn luyện thân thể, ngược lại còn phải hết sức tránh né, nếu không thì việc có được thân thể cường đại như vậy, chẳng lẽ không phải là trên trời dưới đất chỗ nào cũng có thể đi được hay sao?
Tiếp tục tìm kiếm, không có tìm thấy phù bảo.
Tần Tang cũng không chán nản, cũng như việc cần có thời gian chuẩn bị, uy lực của Thập Phương Diêm La Trận cùng với Pháp Bảo vượt xa phù bảo, mà không cần lo lắng uy năng bị tiêu hao.
Cuối cùng, Tần Tang lấy ra hai cái bình ngọc, trong ánh mắt hiện lên vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.
Đúng là hai bình Ly Long Đan!
Hiệu quả của Ly Long Đan cùng với Tụ Khí Đan so với nhau không khác gì mấy, nhưng dược hiệu lại không phải Tụ Khí Đan có thể so sánh bằng, không hổ là loại đan dược cực phẩm có hiệu quả vững chắc và tẩm bổ căn cơ.
Khó trách tốc độ tu luyện của Dư Hóa lại nhanh như vậy.
Tần Tang hai mươi lăm tuổi rời khỏi Nguyên Chiếu Môn, hiện tại đã là bảy mươi hai tuổi, tính toán đâu ra đấy cũng đã gần đến năm mươi năm.
Phải biết rằng, thiên phú của Dư Hóa cũng không phải là đứng đầu, nếu không cũng sẽ không phải lớn như vậy mới đột phá đến Trúc Cơ, hơn nữa vì Trúc Cơ mới phản bội sư môn, làm nội ứng cho Ma Môn.
Năm mươi năm, Dư Hóa từ mới vừa đột phá Trúc Cơ Cảnh đạt đến Giả Đan Cảnh, phóng tầm mắt khắp cái Tu Tiên Giới này, được xem như là rất nhanh rồi.
Đoán chừng Dư Hóa đã ăn không ít linh đan diệu dược, vậy mà vẫn còn dư.
Tần Tang thật cẩn thận đem hai bình Ly Long Đan này thu vào trong túi, mặc niệm nói cảm ơn với Dư Hóa, cảm ơn Dư Hóa đã giúp cho mình có khả năng tu luyện nhanh hơn vài bước.
Thu hoạch lớn nhất chính là pháp bảo cùng với hai bình Ly Long Đan, linh thạch cũng có được mấy ngàn, Tần Tang cũng đem phân loại những đồ vật khác, thu vào Túi Giới Tử của mình.
Thanh lý xong xuôi chiến lợi phẩm, Tần Tang hét to sảng khoái, tổn thất của hắn đổi lại được nhiều thu hoạch như vậy, tuyệt đối là điều đáng giá, nhưng lại không muốn lại xảy ra lần nữa.
Một lần nữa hồi phục trở lại, từ lúc bắt đầu bị Dư Hóa bức ép cho hiện thân, mỗi một bước đi cứ y như đang đi trên lưỡi dao vậy, một bước đi sai chính là vạn kiếp bất phục, tình huống như vậy Tần Tang cầu mong vĩnh viễn không muốn gặp lại.