Chương 599: Gà mập
Chương 599: Gà mập
Tần Tang chăm chú nhìn vào sâu tron trong động phủ, cẩn thận tiến vào, im lặng đi trên mặt đất bằng phẳng ở giữa hai dòng sông. Sau khi lướt đi được một đoạn, cuối cùng cũng phát hiện điểm cuối của dòng sông.
Một ngọc trì* làm từ Linh Ngọc xuất hiện trong tầm mắt Tần Tang.
*Ngọc trì : ao ngọc
Ngọc trì hình tròn có đường kính khoảng hơn mười trượng, cực kỳ tinh xảo đẹp đẽ. Mỗi một khối ngọc thạch đều trải mài giũa qua tỉ mỉ.
Ngọn nguồn của Viêm Mạch trong lòng đất cùng dòng sông linh khí chính là ngọc trì này!
Hai loại ‘nước sông’ hoàn toàn khác biệt, tự mình chiếm giữ nửa bên ngọc trì, mà ở chính giữa bọn chúng lại có một lôi cầu màu trắng bạc đang nhẹ nhàng trôi nổi ở trên mặt nước.
Ngọc trì, dường như là thai nghén lôi cầu trong sào huyệt.
Bên trong lôi cầu có từng luồng sấm chớp ẩn hiện.
Tùy tiện lấy ra một tia chớp cỡ sợi tóc, cũng có uy lực đáng sợ!
Cảm ứng được khí thế mà tia chớp phát ra, Tần Tang trong lòng sợ hãi, không dám tới gần.
Ở bên trong lôi cầu, hình như có một ít mảnh vỡ nhỏ màu trắng, thời thời khắc khắc bị sấm chớp đánh vào lại không hao tổn chút nào, không biết là được làm bằng vật liệu gì
Chẳng qua, hấp dẫn ánh mắt Tần Tang nhất, lại là đồ vật bên trong ngọc trì.
Nửa bên nước ao trong veo chính là vị trí của Linh Tuyền. Ở trong đó có một cỗ huyết quang trùng thiên* khiến cho người ta phải chú ý. Huyết quang này đem nước ao nhuộm thành sắc máu nhàn nhạt, lộ ra vẻ cực kỳ yêu dị.
*huyết quang trùng thiên : ánh sánh màu đỏ như máu ngút trời.
Tần Tang chăm chú nhìn kỹ, nhìn qua thì bên dưới huyết quang hẳn là một mảnh huyết sắc linh mộc.
Linh mộc toàn thân như đỏ máu, mà lại là một màu đỏ sậm gần như đã hoá đen, cho dù ở trong Linh Tuyền thanh tịnh nhất cũng không có cách nào che lấp uế khí mà nó phát ra.
Nhìn thấy huyết mộc này, thứ đầu tiên mà mọi người liên tưởng đến nhất định sẽ là những ngôn từ chán nản như: suy bại, tàn lụi
Đầu tiên, Tần Tang khẽ giật mình, sau đó linh quang lóe lên trong đầu, đột nhiên nhớ tới điều gì đó, trong mắt hiện ra vẻ khiếp sợ nồng đậm cùng vui mừng như điên.
'Đây. . . Là Vô Gian Huyết Tang?'
Tần Tang tự lẩm bẩm, trợn mắt nhìn chằm chằm vào Huyết Mộc, ánh mắt không dời đi nổi.
Vô Gian Huyết Tang, một trong thập đại Thần Mộc trên thế gian, chính là Chí Uế Chi Mộc trong truyền thuyết!
Tần Tang đột nhiên nhớ lại, Vân Du Tử đã từng nói đến một sự kiện bí ẩn. Vô Nhai Cốc đã từng sinh ra gốc Vô Gian Huyết Tang, trong lúc Nguyên Anh tranh đoạt vô tình bị đánh nát, mảnh vụn phân tán khắp Vô Nhai Cốc. Nhiều tu sĩ có ý định tìm kiếm Thần Mộc nhưng đều không thu hoạch được gì.
Chẳng lẽ mảnh Huyết Mộc này chính là một mảnh vụn của Vô Gian Huyết Tang, sau khi bị đánh nát thì rơi vào chỗ này, được Thôn Lôi Chuẩn giấu ở Linh Tuyền ôn dưỡng?
Từ khi tu luyện Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương đến nay, Tần Tang đã tận hết khả năng sưu tập các loại linh mộc, để Ô Mộc Kiếm không trở thành hạn chế của công pháp thì đã thỏa mãn rồi.
Lúc Vân Du Tử nói đến những bí mật này Tần Tang đều coi như là đang nghe truyền thuyết, không dám hi vọng xa vời.
Thập đại Thần Mộc đúng thật là chỉ tồn tại trong truyền thuyết. Ít nhất thì cũng không phải là thứ mà một tiểu tu sĩ Trúc Cơ kỳ như hắn có tư cách ngấp nghé.
Hoặc có lẽ là sau khi kết thành Kim Đan mới dám động một chút tâm tư.
Thế sự khó lường, lúc này lại có một khối thập đại Thần Mộc bày ở trước mặt hắn!
Ánh mắt Tần Tang si mê nhìn khối Huyết Mộc này, cảm nhận được Vô Gian Huyết Tang phát ra khí tức vô cùng mạnh mẽ, trong lòng chỉ có bốn chữ -- danh bất hư truyền!.
Khối Vô Gian Huyết Tang này rõ ràng là chưa từng tế luyện qua.
Nếu như Ô Mộc Kiếm có thể thôn phệ nó, không thể nghi ngờ, nhất định sẽ có thể thoát thai hoán cốt, một lần đã thăng cấp vào hàng ngũ pháp bảo, hơn nữa còn có thể thu được một môn thần thông rất mạnh.
Tần Tang đè cảm xúc nóng vội gấp trong lòng xuống, gian nan dời tầm mắt khỏi mảnh Vô Gian Huyết Tang, chuyển hướng sang nửa bên ngọc trì khác.
Đã thấy ở giữa 'nước ao' nóng đỏ giống như nham thạch, có một sợi rễ trắng đâm ra. Sợi rễ dài mảnh trắng như ngọc, tuyệt không phải phàm vật.
Thế nhưng cành lá phía trên sợi rễ đã biến mất, chỉ còn lại một đoạn rễ chính cô độc đứng trong ao nước, chỗ đứt gãy còn có vết tích gặm cắn rất rõ ràng!
Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt Tần Tang vì vậy mà tập trung hẳn. Trầm tư chốc lát, hắn bước về phía trước một bước, sau đó đột nhiên cảm ứng được điều gì đó nên lập tức ngẩng đầu nhìn về phía lôi cầu.
Đúng lúc nhìn thấy lôi quang bên trong lôi đang trào lên, mấy tia chớp nhỏ xíu thế mà lại có thể phá vỡ phong toả của lôi cầu!
*Lôi quang : ánh sáng tạo ra từ sấm sét
Sau khi thoát khỏi lôi cầu, những tia chớp nhỏ như sợi tóc kia trong nháy mắt đã phồng lên to cỡ cánh tay, trong tiếng sấm đinh tai nhức óc, mạnh mẽ bổ về phía Tần Tang đang ẩn thân.
Động phủ chấn động, chớp giật chói mắt.
Hình như Tần Tang sớm đã có cảnh giác, điểm mạnh một cái dưới chân, lùi nhanh về phía sau.
Không ngờ hắn vừa mới di động, kình phong bên phải đã nổi lên. Dư quang thoáng nhìn thấy một cái bóng màu bạc tròn vo đột nhiên lao đến, nó nhanh như một tia chớp, giống như đã từng nhìn thấy.
Lôi độn!
Tần Tang lập tức nhớ tới cảnh Thôn Lôi Chuẩn thi triển lôi độn đã thấy lúc nãy, chỉ dựa vào cơ thể đã mạnh mẽ đánh văng người áo đen ra ngoài.
Tần Tang nói thầm một tiếng: Quả nhiên là vậy!
Vừa rồi nhìn thấy ngọc trì, lôi cầu cùng với những mảnh vỡ màu trắng bên trong nó, hắn đã cảm thấy kiểu bố trí này vô cùng kỳ quái, giống như là một cái ổ, bên trong đang thai nghén thứ gì đó.