Chương 600: Không hy vọng
Chương 600: Không hy vọng
Hơn nữa còn có gốc linh dược không biết tên đã bị gặm chụi kia nữa.
Tần Tang gần như có thể khẳng định, trong động phủ ẩn nấp một con Thôn Lôi Chuẩn non!
Đôi mắt Thôn Lôi Chuẩn có thể nhìn thấu ẩn thân, trước đó Tần Tang đã biết rồi.
Khó trách Thôn Lôi Chuẩn không tiếc dùng mệnh đánh đổi, ngăn cản hai vị cao thủ Nguyên Anh, thì ra là đang thai nghén con non. Những mành vụn còn sót lại bên trong lôi cầu chứng minh là chim con có lẽ vừa nở ra không lâu, cho nên Tần Tang cũng không sợ hãi.
Nhưng khiến Tần Tang không ngờ tới là Thôn Lôi Chuẩn non có thể khống chế tia chớp bên trong lôi cầu, thực lực lại còn vượt xa dự đoán của hắn!
-Lên!
Lúc này, Tần Tang vừa đánh rớt được công kích mà lôi cầu phóng ra, sức lực đã dùng hết không kịp trốn tránh nữa, chỉ có thể liều mạng.
Tần Tang hét lớn một tiếng, tế ra Thập Phương Diêm La Trận đã sớm chuẩn bị xong.
Đối mặt với lôi độn củaThôn Lôi Chuẩn, hắn không dám có chút xíu lơ là nào. Chuyện người áo đen gặp phải vẫn còn rõ mồn một trước mắt, tu vi Nguyên Anh kỳ cũng không có cách nào ngăn cản uy lực của lôi độn, rơi vào hiểm cảnh.
Đại trận vừa mở rộng, lá cờ bảo hộ Tần Tang ở bên trong, Thôn Lôi Chuẩn lại điều khiển lôi độn đụng vào, khó khăn lắm lắm mới có thể ngăn cản được nó.
-Ầm!
Âm khí trong Thập Phương Diêm La Trận va chạm với lôi độn. Âm khí cùng tia chớp cắn nuốt lẫn nhau, đại trận lại mơ hồ có khuynh hướng tán loạn.
Bên trong đại trận, Quỷ Phiên không ngừng rung chuyển, mặt cờ bay phần phật.
Chủ hồn gào thét, tiếng kêu làm rung chuyển động phủ, toàn lực chống cự lôi độn đánh vào.
Thân ở bên trong trận, Tần Tang rên lên một tiếng, khí huyết cuồn cuộn, thân ảnh lùi lại mấy bước mới miễn cưỡng đứng vững, vội vàng ổn định lại đại trận. Hắn không khỏi âm thầm ngạc nhiên.
Sau khi dư âm tiêu tán, Tần Tang tránh trong Thập Phương Diêm La Trận không dám lộ diện, xuyên thấu qua khe hở của âm khí nhìn thấy một con chim ưng chẳng biết đã hiện thân từ lúc nào, một chân đứng ở biên giới ngọc trì.
Con chim ưng non này chưa thấy thần tuấn chỗ nào, chỉ thấy càng giống với một con gà mập hơn.
Lông vũ trên người nó không có ánh sáng rực rỡ, chỉ toàn một đám lông tơ vàng óng, kể cả cái miệng nhỏ bén nhọn cũng là màu vàng nhạt, trong miệng nó còn ngậm một mảnh vỏ trứng nhỏ màu trắng.
Gà mập toàn thân lông tơ xoã bung, thân thể xù xù giống như một quả cầu màu vàng, nhìn không có chút xíu đáng sợ nào, ngược lại còn có chút đáng yêu.
-Rắc rắc. . .
Cái mỏ nhỏ nhọn nhọn chuyển động.
Trong động phủ vang lên tiếng nhai nuốt lách tách, vỏ trứng có thể bình yên vô sự trong lôi cầu ở trong miệng gà mập lại yếu ớt không gì sánh được, bị nó tuỳ tiện nhai nát.
-Chiếp chiếp. . .
Gà mập nhai nuốt vỏ trứng, đột nhiên hai mắt trừng trừng, hai cái móng vuốt quắp chặt ngọc trì, phát ra một tiếng thét dồn dập cấp bách.
Sắc mặt Tần Tang hơi biến, âm thầm đề phòng thì lại thấy nó quay đầu lại Linh Tuyền sau lưng mổ một cái, sau đó nâng cao cổ, chân thì nhảy nhảy, cố gắng cử động đôi cánh nhỏ xíu không tương xứng với cơ thể của mình.
Tiếp theo cổ họng chuyển động liên tục, nuốt vỏ trứng cùng nước ngọc trì xuống, tiếng kêu rõ ràng là thoải mái hơn nhiều.
Tần Tang trợn mắt hốc mồm, đây là bị nghẹn à?
Đến cả nước trong linh tuyền cũng lấy ra làm thức ăn, không phải là quá xa xỉ rồi à?
Nuốt trôi vỏ trứng gà mập dễ chịu, hài lòng nghiêng nghiêng cái đầu nhỏ, đôi mắt tròn xoe mang theo vẻ ngây thơ cùng tò mò, quang minh chính đại quan sát Tần Tang.
Tần Tang có loại cảm giác, nó coi mình như một món đồ chơi thú vị.
Nhìn thấy dáng vẻ ngây thơ chân thành của nó, ai có thể nghĩ tới sau này nó trưởng thành rồi sẽ là một con Thôn Lôi Chuẩn thần tuấn, dốc sức chiến đấu với hai vị tu sĩ Nguyên Anh, đại phát thần uy.
Khóe miệng Tần Tang giật giật, Thôn Lôi Chuẩn non thế mà lại có bộ dạng này!
Nhìn dáng vẻ của nó, rõ ràng là vừa được ấp ra.
Nếu đổi là người khác, có thể đã bị đôi mắt mở to vừa đáng yêu vừa ngốc của gà mập hoà tan cả trái tim, nhưng Tần Tang lại không thấy con gà mập này đáng yêu một tí teo nào, ngược lại còn cảm thấy đáng sợ.
Con gà mập này mặc dù vừa mới được ấp ra nhưng đã có tu vi Yêu Linh kỳ đỉnh phong, so với Dư Hóa thì không kém chút nào!
Cái này rất bình thường, yêu thú có huyết mạch mạnh mẽ được trời ưu ái, ra đời đã có thực lực kinh khủng.
Mà linh dược có thể được Thôn Lôi Chuẩn trồng ở trong động phủ chắc chắn là không đơn giản, có lẽ là cẩn thận chuẩn bị trước cho con non. Gà mập ăn xong linh dược, một lần đã đột phá Yêu Linh kỳ đỉnh phong cũng chẳng có gì lạ.
Yêu Linh kỳ đỉnh phong cũng không đáng sợ, gà mập rõ ràng là cực kỳ non nớt, chân chính thực chiến không có nghĩa là nó có thể phát huy ra toàn bộ thực lực
Đáng sợ nhất là nó có thể thao túng sức mạnh của lôi cầu!
Lôi cầu nhất định là Thôn Lôi Chuẩn trưởng thành để lại, dùng để ấp cùng bảo hộ con non. Gà mập thao túng lôi cầu, Kim Đan tu sĩ tại trước mặt nó cũng phải thận trọng.
Tầm mắt Tần Tang vượt qua gà mập, nhìn Vô Gian Huyết Tang nằm trong Linh Tuyền.
Hắn xiết chặt nắm tay, Yêu Hỏa bên trong Xích Đan đã sắp thiêu đốt hết một nửa, thời gian của hắn không còn nhiều lắm, nhất định phải rời đi trước khi Yêu Hỏa bị đốt hết, nếu không hắn chỉ có thể vĩnh viễn ở lại trong động phủ này.
Không biết Thôn Lôi Chuẩn trưởng thành trở về mà nhìn thấy thì sẽ xử trí mình như thế nào nữa.
Cho dù là trở thành đồ ăn cho gà mập, hay biến thành đồ chơi, đó đều là chuyện Tần Tang tuyệt không hy vọng nhìn thấy được.