Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 611 - Chương 611: Khổ Tu

Chương 611: Khổ tu Chương 611: Khổ tu

Công pháp Nguyên Thần Dưỡng Kiếm Chương rất đặc thù, bản mệnh của linh kiếm được giữ ở trong nguyên thần, người tu luyện có thể luyện chế một món pháp bảo bản mệnh thứ hai, để trong đan điền, lấy Đan Hoả ôn dưỡng.

Sau này khi hắn ở cảnh giới Kết Đan rồi, những kinh nghiệm này có thể dùng được trong quá trình luyện chế pháp bảo bản mệnh.

Tần Tang đã xem đi xem lại rất nhiều lần nội dung trong ngọc giản, hắn có thể hiểu sơ bộ ý nghĩa phần nào đó, chỉ là còn thiếu thực tiễn của bản thân mà thôi.

Cho nên hắn đã thuê một động phủ ở phường Thanh Dương, còn mang theo một cửa hiệu, lấy thân phận là chủ tiệm cảnh giới Luyện Khí Sư, đây là cách nguỵ trang hoàn hảo nhất mà hắn nghĩ đến, một công đôi việc.



Ở tại phường Thanh Dương.

Trong một góc nhỏ của phường, có một cái cửa hàng, không chăng đèn kết hoa, không quảng cáo rầm rộ, cứ yên lặng không một tiếng động khai trương như vậy.

Bên trên cửa hiệu treo một tấm biển quảng cáo đơn giản, chỉ khắc lên hai chữ ‘Kiếm Các’.

Tự bao hàm kiếm ý, có chút bất phàm, đây có lẽ là điểm nổi bật duy nhất của cái cửa hàng nhỏ bé này.

Mặc dù tên là Kiếm Các, nhưng trong tiệm không phải tất cả đều là linh kiếm, pháp khí với đủ các loại kiểu dáng, rất nhiều đồ vật bày đầy kệ hàng, nhưng chúng đều có một điểm chung, đó là phẩm chất của chúng đều rất thấp.

Một vị tu sĩ Trúc Cơ đi ngang qua nơi này, nhìn thấy cửa hàng mới khai trương, dám lấy tên là Kiếm Các, nghĩ rằng chủ tiệm khẩu khí không nhỏ, không khỏi vội vàng đi đến nhìn thoáng qua lại hùng hổ rời đi.

Nhưng thứ pháp khí thấp kém này, tu sĩ cảnh giới Luyện Khí Kỳ cao một chút đều nhìn không vừa mắt.

Các cửa hiệu tương tự như thế này trong phường đều không thiếu, được coi là dùng chút vốn nhỏ kiếm sống qua ngày.

Chỉ có điều, chủ tiệm này hình như không đáng tin lắm, không có hoả kế, toàn sử dụng chính mình, ba ngày đánh cá, hai ngày phơi lưới, cửa hàng khai trương chưa đến nửa tháng mà đã có đến mười ngày đóng cửa không bán hàng rồi.

Trước cửa còn chăng lưới bắt chim, đoán rằng nuôi sống bản thân còn khó, chứ chưa nói đến việc thuê cửa hàng.

Chủ tiệm Kiếm Các chính là Tần Tang.

Bởi vì ở vị trí này, cho nên động phủ có cả cửa hàng thì giá cũng không hơn những động phủ khác bao nhiêu, căn bản là nó phù hợp với yêu cầu của Tần Tang.

Hắn tìm đọc xong cổ tịch trong Bảo Tháp Phong, thuận tiện mang theo mấy quyển Thiếu hoa Sơn đang cất giữ điển tịch luyện khí, lập tức rồi khỏi sư môn, trở về phường Thanh Dương, thu xếp việc khai trương của cửa hàng.

Vừa đến chưa được bao lâu, còn chưa bắt đầu nghiên cứu con đường luyện khí.

Bên trong cửa hàng bày ra pháp khí không phải do hắn luyện chế, đây đều vốn liếng do những năm gần đây hắn chạy qua chạy lại tích luỹ được, bày ra bên ngoài, bán giá cũng không cao, mà hắn cũng không cho rằng có thể bán đi được.

Tần Tang cũng không để chút linh thạch này vào mắt.

Trong túi Giới Tử của hắn không phải không có đồ tốt, mà hắn đang chuẩn bị để sau khi luyện khí thành công, kết hợp những thứ đó với nhau sẽ luyện thành pháp khí của bản thân, từ từ đưa ra bên ngoài.

Sáng sớm hôm nay.

Cổng Kiếm Các vẫn đóng chặt như cũ.

Lúc này Tần Tang đang ở hậu viện trong động phủ, cấm chế thủ vệ của động phủ mở ra, Tần Tang tập trung cao độ, ngưng mắt nhìn chằm chằm linh trận trước mặt.

Linh trận này là linh trận gia truyền của Ngô chủ tiệm, chuyên môn dùng để luyện chế pháp khí.

Trận này có thể tụ linh tạo lửa, yêu cầu để bày trận cũng không rườm rà, trong số những đồ vật cần thiết, thứ có giá trị cao nhất là một loại linh tài đặc biệt tên là Diễm Tâm Thạch.

Lấy Diễm Tâm Thạch làm vật dẫn, tạo ra linh hỏa, Ngô chủ tiệm gọi thứ lửa này là Thạch Trung Hỏa.

Loại Thạch Trung Hỏa này không có chút liên quan nào tới Thần Hỏa Tam Muội Chân Hỏa trong truyền thuyết, bắn đại bác cũng không tới, uy lực thì một cái trên trời một cái dưới đất.

Nhưng Thạch Trung Hỏa được sinh ra từ trong linh trận này có một điểm tốt, vô cùng ôn hòa, dễ dàng khống chế, đặc biệt là đối với người mới học thì lại càng thích hợp hơn.

Trừ điểm đó ra thì cũng có một chỗ đáng dùng, uy lực được quyết định dựa trên Diễm Tâm Thạch nhiều hay ít, nếu như Diễm Tâm Thạch đủ nhiều thì thậm chí có thể miễn cưỡng dùng để luyện chế pháp khí thượng phẩm.

Có linh trận này, Tần Tang tạm thời không cần đi thuê Địa Hỏa để luyện khí, tiết kiệm được rất nhiều tiền.

Nhưng mà giá của Diễm Tâm Thạch cũng không thấp, có thể đoán được, vào một khoảng thời gian thật lâu sau này, Tần Tang sẽ bị lỗ vốn.

Linh trận trải rộng ra, Tần Tang ngồi xếp bằng giữa linh trận, ở trước mặt hắn, một ngọn lửa màu trắng xám lớn bằng ngón tay cái hiện ra giữa không trun, ngọn lửa vô cùng yên tĩnh, không có toát ra cảm giác gì cả, nhìn qua còn tưởng là tĩnh vật.

Nhưng ngọn lửa có nhiệt độ cực kỳ cao, tầng tầng sóng nhiệt đập vào mặt.

Không khí cũng đang vặn vẹo.

Tần Tang dùng thần thức bao lấy ngọn lửa, đúng như lời Ngô chủ tiệm nói, tính tình của ngọn lửa ôn hòa, sau khi quen rồi thì có thể dễ dàng khống chế, trong lúc luyện khí, không cần lo lắng vì thao túng ngọn lửa không được mà dẫn đến thất bại trong gang tấc.

Một ngọn lửa nho nhỏ như vậy, hiển nhiên là không đủ để chống đỡ việc luyện khí.

Tần Tang lật bàn tay một phát, lấy ra mấy viên Diễm Tâm Thạch màu trắng, lập tức phóng nó ra, rơi xuống khắp linh trận, ngọn lửa đột nhiên phồng lên, bành trướng ra gấp mấy lần.

Nhiệt độ trong động phủ đột nhiên tăng cao.

Tần Tang hài lòng gật đầu, khống chế ngọn lửa mới, sau đó bàn tay lục lọi qua túi Giới Tử, mấy món đồ bay ra từ bên trong, lơ lửng quanh người hắn.

Trong đó có mấy chùm tơ nhện màu trắng, còn có vài viên ngọc thạch màu xanh biếc, chói mắt hơn cả bảo thạch trân quý nhất thế gian.
Bình Luận (0)
Comment