Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 616 - Chương 616: Huyết Nguyên Tinh

Chương 616: Huyết Nguyên Tinh Chương 616: Huyết Nguyên Tinh

-Huyết Nguyên Tinh!

Hội đấu giá đã đi vào giai đoạn cuối.

Khám tiên sinh giơ cao hai tay, nâng một vật tròn trịa đỏ như máu, hình như là trái tim của của một loài yêu thú nào đó.

Thứ này cực kỳ mềm mại, còn khẽ nhúc nhích như trái tim, tùy theo quán tính mà lay động giữa lòng bàn tay của Khám tiên sinh, mang lại một loại cảm giác nhơn nhớt làm người buồn nôn.

-Thật sự có Huyết Nguyên Tinh!

-Lão Khám tự tung tin còn có thể là giả sao? Không chỉ có Huyết Nguyên Tinh, phía sau còn nhiều bảo bối khác nữa đấy!

-Nghe nói Huyết Nguyên Tinh là Thánh dược chữa thương…

...

Khám tiên sinh bỏ mặc tiếng bàn tán của quan khách, mắt mang cười, chờ một lát rồi mới cao giọng nói:

-Huyết Nguyên Tinh, tinh hoa Hóa Long Huyết Mộc, vạn gốc Hóa Long Huyết Mộc mới có được một cây sinh ra Huyết Nguyên Tinh ở thụ tâm. Nó tuyệt đối chính là kỳ vật của thế gian! Vị thuốc này là Thánh phẩm trị liệu, trực tiếp luyện hóa là có hiệu lực ngay, tin rằng không cần Khám mỗ nhiều lời…

Nói ngang đây, ngữ khí của Khám tiên sinh khẽ dừng lại một chút, ít người nhận ra.

Bởi vì ông chú ý tới, vị cao thủ Trúc Cơ hậu kỳ ngồi ở góc nhỏ bên trong đại sảnh cuối cùng cũng động. Gã đột nhiên ngồi thẳng cơ thể, dường như có một đôi mắt ẩn dưới áo bào đen đang nhìn chăm chú vào Huyết Nguyên Tinh!

Từ khi hội đấu giá bắt đầu cho đến bây giờ, mấy chục kiện bảo vật được bán ra, người này vẫn ngồi bất động như núi, trông rất chán chường. Khám tiên sinh vốn là đã bỏ mặc, nào ngờ tính thế đột nhiên thay đổi.

Người này đang bị thương?

Bị Huyết Nguyên Tinh hấp dẫn cho nên đến đây?

Khám tiên sinh lặng im suy nghĩ, nhớ lại kho cất chứa của mình, bên trong còn có vài loại linh dược chữa thương, những có nên lấy ra để kết giao người này hay không thì vẫn cần cân nhắc thêm.

-Giá khởi điểm, một ngàn hạ phẩm linh thạch! Mỗi lần tăng giá không ít hơn một trăm hạ phẩm linh thạch!

Khám tiên sinh vừa dứt lời, một giọng nói khàn khàn ngắn ngủi lại khí phách bỗng vang lên.

-Bốn ngàn!

Những người đang chuẩn bị hô giá khẽ giật mình, lần lượt quay đầu lấy ánh mắt tìm tòi nghiên cứu nhìn về phía góc nhỏ của đại sảnh.

Người áo đen vẫn ngồi yên trên ghế, dưới áp lực của vô số ánh mắt, thân hình gã vẫn không dao động, quả nhiên tâm tính cực vững.

Người này lần thứ nhất hô giá đã tăng gấp ba, là phô trương thanh thế hay là tình thế bắt buộc?

Ánh mắt Khám tiên sinh sáng lên, có chút bất ngờ. Ông không nghĩ rằng người này không lên tiếng thì thôi, vừa lên tiếng liền khiến người kinh ngạc. Xem ra, gã thật sự bị dồn vào thế bắt buộc.

Thấy người này vừa quấy nhiễu khiến cho bầu không khí vốn dĩ nhiệt liệt trở nên lạnh đi, Khám tiên sinh vừa định dùng mấy thủ đoạn nhỏ để dẫn dắt, nào ngờ ngay sau đó đã có người hô giá.

-Sáu ngàn hạ phẩm linh thạch.

Giọng nói của người này có phần nho nhã, ngữ khí cũng ôn hòa hơn người trước rất nhiều, nhưng vẫn để mọi người chấn động.

Lại tới!

Trực tiếp tăng thêm hai ngàn linh thạch!

Ánh mắt của mọi người quay ngược trở lại đại sảnh tìm tòi nguồn âm, phát hiện người cạnh tranh là một vị mặc bộ trường sam màu bạc, trên đầu đội đấu bồng, cũng không lộ ra diện mạo.

Khám tiên sinh bất ngờ.

Trước đó ông luôn quản lý toàn cục, đối với tâm lý của mọi người trong đại sảnh đã có phần hiểu rõ. Người mặc trường sam bạc này nãy giờ rất bình thường, chỉ ra tay vài lần, đều mua vài món có giá trị không cao, không ngờ lần này lại chi ra số tiền lớn như vậy.

Khám tiên sinh biết mình đã nhìn lầm, nhưng ông vẫn rất mừng rỡ, trong đấu giá không sợ nhất là những loại người này, càng nhiều càng tốt.

Nếu thế lực hai người ngang nhau, đối chọi càng gay gắt càng tốt!

Sự mong đợi của Khám tiên sinh rất nhanh đã thành sự thật.

Người mặc áo bào đen ngồi ở trong góc quay đầu nhìn chăm chú nam tử mặc trường sam bạc, hơi dừng lại một chút rồi tiếp tục nói:

-Bảy ngàn!

-Tám ngàn!

Nam tử mặc trường sam tựa lưng vào ghế, không hề quay đầu nhìn lại, không chút do dự nói theo. Dựa vào ngữ khí lạnh nhạt của y cũng có thể đoán được gương mặt bên trong đấu bồng nhàn nhã tự tại như thế nào.

-Chín ngàn!

-Một vạn!



Trong đại sảnh lặng ngắt như tờ.

Kể cả sương phòng ở tầng trên cũng không ai ra giá, đều đang xem náo nhiệt.

Nhất là khi Huyết Nguyên Tinh đã lên giá cao đến một vạn linh thạch.

Những người khác nhìn ra hai người này đều lâm vào tình thế bắt buộc, chắc chắn sẽ còn nâng giá lên cao nữa, thì càng không muốn tham gia, chẳng ai coi tiền như rác như vậy cả.

Mỗi lần hô giá đều bị nam tử mặc trường sam ép sát, người mặc áo bào đen hình như đã bị chọc tức, cười lạnh một tiếng, thâm trầm nói:

-Tu vi của đạo hữu chỉ mới ngang Trúc Cơ sơ kỳ mà lại có thể cầm ra được một vạn linh thạch? Khám tiên sinh, lão phu thấy hay là trước tiên kiểm tra tư cách của người này cái đã!

Khám tiên sinh thật ra cũng nghi ngờ điều này, chỉ là không tìm được cơ hội kiểm tra. Hiện tại thừa dịp người áo bào đen chất vấn, ông bèn nhìn sang nam tử mặc áo trường sam, mang ý dò hỏi nói:

-Đạo hữu, ngài xem xem…

Nam tử áo bạc cười hả hả, không cho đó là phiền toái, lấy ra một chiếc túi Giới Tử, thảnh thơi ném cho Khám tiên sinh, hai tay khoanh trước ngực, nhàn nhạt nói:

-Tại hạ dù tu vi có thấp, gia sản tích cóp vẫn được, Khám tiên sinh cứ tự nhiên. Chẳng là, chỉ có một mình tại hạ bị kiểm tra vẫn là hơi không công bằng nhỉ, Khám tiên sinh có phải nên đối xử như nhau một chút?

Người áo đen cười lạnh:

-Ếch ngồi đáy giếng! Dựa vào cảnh giới của lão phu, chỉ là một vạn linh thạch thì bỏn bèn gì!
Bình Luận (0)
Comment