Chương 619: Kiếm Khí Lôi Âm
Chương 619: Kiếm Khí Lôi Âm
Sau khi suy nghĩ một hồi lâu, nam tử áo trường sam bạc giơ lên cánh tay, từ trong lòng bàn tay bay ra mười cây Quỷ Phiên tuy nhỏ lại quái dị, xe chạy đường quen nhanh chóng bày xong Thập Phương Diêm La Trận.
Tốc độ bày trận của y cực kỳ nhanh, mười cây Quỷ Phiên đan xen qua lại trong chốc lát đã hoàn thành xong đại trận.
Hắc hỏa vừa dấy lên đã bị nam tử áo bạc giơ tay đè xuống, ầm ầm tiêu tan. Mười cây Quỷ Phiên lơ lửng giữa không trung, bên trong đại trận ngập tràn một loại hắc ám cắn nuốt đáng sợ, nhưng tất cả dao động đều bị y che giấu hoàn toàn.
Sau đó, nam tử áo bạc vung cánh tay, thu hồi Thập Phương Diêm La Trận vào ống tay áo, thân hình ẩn bào bóng đêm, lặng im không một tiếng động đến gần dãy núi.
Không bao lâu sau, nam tử áo bạc trường sam đi đến dưới chân núi cô phong*.
*Chỉ ngọn núi cao hơn những ngọn núi xung quanh.
Cô phong như kiếm, cực kỳ hiểm trở.
Giữa dãy núi rộng lớn bằng phẳng thì nó rất hiếm thấy.
Linh khí ở đây cũng không nồng đậm nhưng điều này không quá kỳ lạ, bởi có một vài Linh mạch ẩn chứa càn khôn, không tra xét kĩ càng sẽ rất khó phát hiện.
Nam tử vẫn luôn nín thở, tầm mắt quét khắp ngọn núi, cuối cùng dừng lại trước một khối đá tầm thường.
Sau một khắc, bóng dáng nam tử xuất hiện trước tảng đá xanh, nhìn chằm chặp nó một hồi rồi nở một nụ cười khinh bỉ, ống tay áo khẽ phất, Thập Phương Diêm La Trận xoay tròn phóng vụt ra, Quỷ Phiên vừa xuất hiện liền lớn lên.
Chỉ trong chốc lát, Thập Phương Diêm La Phiên đã dài cả trượng, cắm thẳng vào thân núi, bao vây tảng đá xanh kia. Mặt cờ đón gió phấp phới, ngàn vạn ác quỷ sống lại, Âm Hồn Tơ kéo theo hắc hỏa che kín cả bầu trời.
Soạt!
Hắc hỏa bùng cháy tầng tầng lớp lớp, điên cuồng lao tới tảng đá xanh.
Trên tảng đá xoẹt qua một vệt sáng tím của cấm chế nhưng đáng tiếc còn chưa làm ăn được gì đã bị hắc hỏa bao trùm.
Chỉ nghe một tiếng vang trầm.
Ầm!
Đá xanh vỡ vụn, lộ ra một cái cửa hang sâu thẳm, hơn nữa còn nhìn thấy vết tích của cấm chế giữa những cục đá vụn tung tóe trên đất, hẳn là vì bị phá giải một cách thô bạo.
Nam tử áo bạc không hề lỗ mảng, vẫn đứng phía sau đại trận, bên canh đó còn như có như không thả ra thần thức, đề phòng bốn phía.
Tầm mắt của y chuyển một vòng, nhìn lại chỗ sâu trong hang động.
Nào ngờ dị biến đột nhiên xuất hiện!
Bên trong đường hầm đột ngột tối sầm lại, sau đó lại thấy một thứ màu đen trông như chất lỏng trào ra, vậy mà lại là hắc hỏa giống y hệt bên ngoài cửa hang.
Đằng sau hắc hỏa cũng có một đại trận Thập Phương Diêm La đứng sừng sững. Mà bên trong đại trận thì có một bóng người như ẩn như hiện.
-Thập Phương Diêm La Trận!
Hắc hỏa ngăn trở tầm mắt khiến người không thấy rõ khuôn mặt, nhưng nam tử áo bạc có thể rõ ràng cảm giác được từ nơi đó phóng ra hai đạo ánh mắt quét qua người hắn. Ánh mắt lạnh lẽo thấu xương khiến y như có gai ở lưng, vẻ mặt không kềm lại được mà thay đổi.
Là bẫy!
Trong khoảnh khắc đó, nam tử áo bạc liên tưởng đến rất nhiều thứ.
Sở hữu Thập Phương Diêm La Phiên, chẳng lẽ là những tên “sư huynh đệ” lòng dạ xấu xa đang nhắm đến mình?
Là ai?
Người trong sư môn biết được độc cổ chi thuật chỉ loe ngoe vài tên, vận may tốt còn sống đến hôm nay cũng ít.
Nam tử áo bạc bỗng dưng mở ra thần thức, không phát hiện có người mai phục, trong lòng hơi dừng lại, sau đó, trên gương mặt y bỗng lộ ra nụ cười ác độc, không hề do dự đánh thức Thực Tâm Trùng Cổ.
-Giết!
Nào ngờ bóng hình đối diện vẫn luôn đứng vững vững vàng vàng ở nơi đó, đừng nói hét thảm, ngay cả lay động cũng không hề xuất hiện.
Biểu tình trên gương mặt nam tử áo bạc cứng lại, tạo thành một loại cảm giác quái dị.
Y đã linh cảm người này đã dám đào hố dụ chính mình, chắc chắn có biện pháp đè ép Thực Tâm Trùng Cổ, dựa vào độc cổ để giết hắn không mấy khả thi.
Nhưng y chỉ cần độc cổ có hiệu lực làm ảnh hưởng hành động của đối phương là đủ.
Dù cho có giải được Cổ cũng cần có thời gian, đối phương chỉ cần lộ ra một tí xíu sơ hở là y có thể lợi dụng nó giết ngược lại hắn, khiến kẻ đó ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo.
Nhưng nam tử áo bạc không thể ngờ rằng độc cổ hoàn toàn vô hiệu trên người tên kia, bất kỳ ảnh hưởng nhỏ bé nào cũng đều không có.
Cùng lúc đó, y chợt phát hiện hắc hỏa trong đường hầm không đúng lắm. Phía sau nó còn có một ngọn lửa hắc ám hơn, tỏa ra khí tức khiến y run sợ trong lòng!
Vừa cảm nhận được khí tức đáng sợ đó, trong đầu nam tử áo bạc lóe lên một tia sáng, đột nhiên nhớ tới một thứ, con ngươi phóng to, kinh hô thành tiếng:
-Cửu U Ma Viêm! Pháp bảo!
Lão tổ truyền xuống năm cây pháp bảo Thập Phương Diêm La Phiên, ngoại trừ cây trong tay sư phụ, những cây khác đều không rõ tung tích. Bọn họ vốn dĩ hoài nghi chúng nó đã rơi vào tay Nguyên Chiếu Môn, không ngờ lại xuất hiện tại nơi đây.
Thân phận của người này đến tột cùng là gì!
Nam tử áo bạc vô cùng khó hiểu, nhưng y căn bản không tìm cách chứng thực mà chỉ xác định một điều, đây là cái bẫy chuyên nhằm vào y. Trong tay đối phương có pháp bảo, thực lực vượt xa tưởng tượng.
Có một thứ đáng mừng đó chính là người này không có đồng bọn!
Tốc độ của Cửu U Ma Viêm rất đáng sợ, chớp mắt đã xông đến cửa hang, một đường lao thẳng.
Dựa vào tâm thần liên kết, nam tử áo bạc cảm nhận được Thập Phương Diêm La Trận của mình đang run rẫy, thậm chí những chủ hồn bên trong Quỷ Phiên cũng sợ hãi vô cùng, đang kêu la thảm thiết.
Tình hình khẩn cấp.
Khóe mắt nam tử áo bạc giật giật, trên gương mặt thoáng qua vẻ đau lòng, quyết định thật nhanh, giơ cao tay tàn nhẫn vỗ về phía Thập Phương Diêm La Trận. Khí hải của y vận chuyển điên cuồng, nghiền ép linh lực đến cực hạn, tất cả đều tràn vào đại trận, khiến hắc hỏa bùng cháy, đồng thời còn gọi ra chủ hồn, cưỡng ép đánh bọn chúng vào hắc hỏa.