Chương 630: Hai loại mệnh lệnh
Chương 630: Hai loại mệnh lệnh
Kỳ Nguyên Thú bắt đầu suy ngẫm.
Tần Tang không dám quấy rầy suy nghĩ của Kỳ Nguyên Thú, chỉ có thể yên lặng chờ đợi mệnh lệnh.
Theo ý của của ông ấy, đi trấn giữ mỏ linh thạch cũng không tệ, không có việc vặt gì khác, có thể chuyên tâm tu luyện, nhưng quyết định của Kỳ Nguyên Thú đương nhiên hắn không thể nào can thiệp.
Sau một lát, ánh mắt của Kỳ Nguyên Thú sáng lên:
-Sư môn tại Vân Thương đại trạch, có một khu dược viên, đúng lúc đang cần người. Linh dược bên trong dược viên sắp đến kì thu hoạch, đợi sau khi thu hoạch linh dược, sư môn sẽ tạm thời quan bế dược viên, hiện tại đang là thời điểm quan trọng. Tạm thời sư môn chưa tìm được người, để ngươi đến đó sẽ phù hợp....
Đang nói, thì Kỳ Nguyên Thú tìm đến một tấm ngọc giản:
-Đây là bản đồ của khu dược viên kia, bên trong cũng không có gieo trồng linh dược quý hiếm gì nhiều, nhưng có vài vị thuốc phụ của Khảm Ly Kim Đan, lỡ như bị hủy dưới tay Thiên Hành Minh, lại lãng phí bao nhiêu sức lực tìm kiếm. Vị trí của dược viên rất bí mật, trong tình huống bình thường, chắc sẽ không bị phát hiện ra. Ngươi phải hành sự thận trọng. Mặc dù linh dược rất quý giá, nhưng tính mạng vẫn quan trọng hơn, gặp chuyện gì không thể giải quyết, thì cũng đừng ép buộc bản thân. Bên trong dược viên vốn có mấy đệ tử trông coi, đều giao cho ngươi toàn quyền xử lí.
-Đệ tử tuân lệnh.
Tần Tang nhận lấy ngọc giản, sau khi ghi nhớ nội dung trên ngọc giản trong lòng, thì nhận lệnh mà đi.
Mệnh lệnh của Kỳ Nguyên Thú khẩn cấp, Tần Tang cũng không dám dây dưa, sau khi để lại cho Trang Nghiêm một lá Truyền Âm Phù, liền vội vàng rời đi trong đêm.
Nhưng mà, hắn không gấp rút lên đường ngay, mà lại đến Địa Trầm Động trước.
Bên trong túi Thi Khôi đã góp nhặt không ít thi thể của tu sĩ, trong đó bao gồm cả Giả Đan cảnh Ngân Diễm.
Thi thể của tu sĩ Giả Đan cảnh, có thể luyện thành Sát Thi, tuy thua kém Hoạt Thi, nhưng thực lực không hề tầm thường, cũng là trợ thủ đắc lực.
Cục thế bên trong Vân Thương đại trạch thay đổi thất thường, trong lòng Tần Tang biết, cho dù là sư tử bắt thỏ cũng cần cố gắng hết sức, huống hồ cao thủ của Tu Tiên giới nhiều vô số, nhất định phải chuẩn bị chu đáo mới được.
Hắn kiên nhẫn đứng ở Địa Trầm Động, luyện xong tất cả Sát Thi, mới gấp rút lên đường.
Dược viên nằm ở vị trí vắng vẻ, sâu trong Vân Thương đại trạch.
Tần Tang âm thầm thôi động thân pháp, nhanh chóng lên đường, hắn không sử dụng U La Vân, vì món pháp khí này tuy rằng có thể ẩn thân, nhưng lỡ gặp phải cao thủ, lại không có chỗ lẩn trốn thì ngược lại sẽ dẫn đến tai họa.
Đi được hơn phân nửa thời gian, Tần Tang đột nhiên nghĩ tới một chuyện, trong lòng thoáng động, liền thay đổi phương hướng.
Một lúc lâu sau, bóng dáng Tần Tang xuất hiện trước một hòn đảo nhỏ, hắn lơ lửng giữa không trung, sắc mặt trầm lặng như nước.
Hòn đảo nhỏ này, đúng là nơi hắn an táng phu phụ Thanh Đình sư tỷ.
Hiện tại, nơi đây đã thay đổi hoàn toàn!
Cấm chế bị phá, vách núi sụp xuống, tượng đá và phần mộ toàn bộ đều bị hủy, vốn là nơi một đôi hữu tình nhân đem tình cảm cuối cùng gửi gắm, bây giờ lại biến thành một vùng đất hoang phế.
Tần Tang biết rằng đại chiến diễn ra, sẽ phá hủy rất nhiều điều tốt đẹp, lại không ngờ là nơi đầu tiên gặp nạn chính là hòn đảo nhỏ này!
Dấu vết cuối cùng mà phu phụ Thanh Đình sư tỷ lưu lại, không bị xói mòn bởi năm tháng, mà lại bị hủy trong tay người khác, giờ đây chỉ còn tồn tại trong kí ức của Tần Tang.
Không biết là kẻ khốn nạn ti tiện nào gây ra!
Kẻ này cũng biết việc hắn làm khiến người khác căm hận, nên mới dùng linh lực tàn nhẫn hủy hoại hòn đảo này, không để lại bất kì dấu vết gì, hiện tại Vân Thương đại trạch vàng thau lẫn lộn, muốn điều tra cũng hoàn toàn không thể điều tra ra được.
Điều mà Tần Tang có thể làm được, chỉ có thu dọn lại phế tích, phục hồi phần mộ lại như cũ, để cho phu phụ Thanh Đình sư tỷ được an nghỉ.
Ngoại trừ lần đó, thì Tần Tang cũng không lưu lại cấm chế.
Để cho đảo nhỏ khôi phục lại trạng thái bình thường, không có chỗ nào khác lạ, có lẽ như vậy nó sẽ tồn tại lâu hơn một chút.
Sau khi rời khỏi hòn đảo, Tần Tang càng hành động cẩn thận hơn, may mà vị trí của Dược Viên cũng không tính là nằm quá sâu trong Vân Thâm đại trạch, trên đường đi Tần Tang chỉ thấy mấy đội thủ vệ của Tiểu Hàn Vực đi tuần, không hề gặp tu sĩ của Thiên Hành Minh.
Nhưng thông qua việc tiếp xúc với mấy đội đi tuần này, Tần Tang cũng có thể cảm nhận được thế cục căng thẳng hiện tại.
Ở một vùng thủy vực trống trải, một bóng người từ từ hiện ra.
Tần Tang cảnh giác nhìn khắp bốn phía, không phát hiện tung tích của kẻ địch, thì mới cúi đầu nhìn về phía mặt nước tĩnh lặng.
Hồ nước trong veo, có thể nhìn rõ cá đang bơi.
Xem ra tất cả đều vô cùng bình thường, linh khí xung quanh cũng không có gì khác lạ, nhìn không ra có dấu vết tồn tại của linh trận hoặc là cấm chế.
Tần Tang chần chờ một lát, ngón tay bấm thành một cái ấn quyết cổ quái, đánh về hướng giữa hồ nước.
'Ào!'
Bọt sóng vừa bắn lên, liền bị Tần Tang san bằng.
Hắn theo ấn quyết rơi vào trong nước, đàn cá đang bơi lội nhàn nhã trong hồ nước đột nhiên biến mất, giống như tất cả đều là ảo giác, thay vào đó là một cái bóng đen thật lớn, xuất hiện trước mắt Tần Tang.
Bóng đen hiện ra hình dáng dài mảnh, như là một con cá voi khổng lồ, lặn xuống dưới đáy sâu.
-Xem ra không tìm nhầm chỗ.
Tần Tang tự lẩm bẩm.
Lời còn chưa dứt, không chờ Tần Tang tiếp tục động tác, trong bóng đen đột nhiên xuất hiện dị biến.
Ở giữa bóng đen, bỗng lóe lên một luồng ánh sáng trắng, ngay sau đó toàn bộ bóng đen xuất hiện chấn động kịch liệt, vô số đốm sáng trắng xuất hiện trên bóng đen, sau đó nhanh chóng hội tụ về trung tâm, hòa làm một thể.