Chương 632: Huyết Sí Quỷ Đầu Phong
Chương 632: Huyết Sí Quỷ Đầu Phong
Tần Tang nhíu mày nhìn Giải Ứng, không ngờ người này tu vi cao như vậy, mà còn thiếu kiên nhẫn đến thế, bất mãn nói:
-Lời Kỳ sư thúc nói ngay trước mặt ta, còn có thể là giả hay sao? Trước đây các ngươi đã nhận được mệnh lệnh như thế nào?
Trên mặt Giải Ứng lộ rõ vẻ hưng phấn khó có thể kìm nén, không phát hiện ra sự bất mãn bên trong giọng nói của Tần Tang, nghe hắn hỏi liền lớn tiếng than khổ:
-Tần sư huynh có điều không biết, trước đây bọn ta báo lên sư môn, thì nhận được mệnh lệnh là tất cả mọi người phải giữ vững hòn đảo này, chờ đợi sắp xếp của sư môn. Linh dược ở trên đảo, nhất là một loại tên là Thất Diệp Đàm Hoa, dám để thiếu một cây, thì mang đầu đến gặp! Ta cũng không dám nói thật với đám người Mao sư đệ...
Tần Tang cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Mệnh lênh mà Hắn và Giải Ứng nhận được, nội dung lại khác nhau hoàn toàn.
Theo như lời Giải Ứng, Thất Diệp Đàm Hoa chính là một vị thuốc phụ quan trọng của Khảm Ly Kim Đan, Tần Tang cũng là nghe Kỳ Nguyên Thú nói mới biết được, đám người Giải Ứng đoán chừng cũng không biết rõ nguyên nhân trong đó.
Nghĩ đến tầm quan trọng của Khảm Ly Kim Đan, có loại mệnh lệnh như thế này cũng không lạ.
Xem ra, bản thân hắn trong lòng Kỳ Nguyên Thú thật sự cũng có trọng lượng, chỗ dựa vững vàng này coi như nắm chắc trong tay rồi.
Tần Tang may mắn nắm bắt được cơ hội tốt như vậy, cũng nhờ dựa vào kỳ Nguyên Thú, nếu không những năm gần đây hắn không thể ở bên ngoài an nhàn như vậy được, nói không chừng cũng giống như Giải Ứng, bị ném tới đây làm vật hi sinh.
Đương nhiên, quan hệ giữa hắn và Kỳ Nguyên Thú cũng rất mong manh, đối với Kỳ Nguyên Thú mà nói, cũng không phải là không thể thiếu hắn, chẳng qua là dùng thuận tay, nên nhân tiện nâng đỡ một chút thôi.
Tần Tang suy nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra, chính mình có thể làm được gì cho ông ta.
Trên người hắn có thể lấy ra cũng chỉ có vài món pháp bảo kia thôi, nhưng tất nhiên là không thể đưa cho Kỳ Nguyên Thú được.
Giải Ứng vẫn còn đang kêu khổ không ngừng, Tần Tang hơi nghiêm mặt, trầm giọng nói:
-Sư môn cũng không phải là không có tình người, thế cục biến động, đối sách cũng sẽ có thay đổi. Lúc ngươi nhận được mệnh lệnh, thế cục còn chưa căng thẳng như bây giờ, có gì kì lạ chứ? Kỳ sư thúc có tấm lòng khoan dung độ lượng, lấy đệ tử môn hạ làm trọng, sao lại vì một ít linh dược, mà tổn hại đến tính mạng của đệ tử được? Về sau đừng nói những điều không nên như vậy, để tránh họa từ miệng mà ra!
Vẻ mặt Giải Ứng hơi hoảng hốt, khống chế biểu cảm uất ức, bái phục nói:
-Đa tạ sư huynh dạy bảo, sư đệ thụ giáo.
Tần Tang khẽ gật đầu, nhìn khắp bốn phía, rồi lại nhìn xa xăm về phía hồ nước, nói:
-Giải sư đệ, mật lệnh của Kỳ sư thúc, tạm thời đừng nói cho những đệ tử khác biết. Từ giờ trở đi, ngươi sắp xếp nhân thủ, ngày đêm không ngừng canh gác, lỡ như có xảy chuyện gì bất ổn, còn có thể tùy cơ ứng biến.
Có mật lệnh của Kỳ Nguyên Thú, trong lòng Giải Ứng cũng yên tâm được phần nào, lập tức cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm, không cần Tần Tang thúc giục, liền cẩn thận làm theo mệnh lệnh của hắn.
Tần Tang vui vẻ thoải mái, chiếm lấy động phủ của Giải Ứng.
Linh khí bên trong động phủ khá tốt, tạm thời cũng đủ cho hắn tu luyện.
Sau khi đột phá Trúc Cơ Hậu Kỳ, Tần Tang vì điều tra dư nghiệt của Khôi Âm Tông, thường xuyên hoạt động ở U Thiên Quan và Thanh Dương Thành, có không ít kinh nghiệm, lĩnh ngộ đối với Sát Phù không hề sa sút, chỉ là không có thời gian để tu luyện.
Bị sắp xếp đến đây canh giữ dược viên, đúng lúc có thể chuyên tâm tu luyện.
Nhưng mà Tần Tang cũng không hoàn toàn yên tâm, lúc mới bắt đầu, việc tu luyện luôn bị gián đoạn, hắn thường xuyên phải dừng lại, âm thầm quan sát hành động của đám người Giải Ứng.
Xác định tất cả mọi người đều thật sự an phận.
Không có hành động gì khác thường, lúc này hắn mới an tâm tĩnh tu.
Hạ qua đông đến.
Chớp mắt đã qua hai năm.
Từ lúc vào dược viên, số lần Tần Tang bước ra khỏi động phủ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Trong đó có một lần, là vì cách dược viên không xa phát sinh một trận chiến, giữa tu sĩ Tiểu Hàn Vực và Thiên Hành Minh, vô cùng ác liệt.
Giải Ứng cực kì lo lắng, vội vàng đánh thức Tần Tang đang nhập định tỉnh lại.
Tần Tang sớm đã được nghe về tu sĩ Thiên Hành Minh, nhưng vẫn là lần đầu tiên tận mắt chứng kiến bọn họ đấu pháp.
Thực lực của hai bên giao chiến mạnh ngang nhau, mỗi bên đều có mấy vị tu sĩ Trúc Cơ, trong đó cũng có không ít cao thủ Trúc Cơ Hậu Kỳ, không biết là bám đuôi truy sát đến tận đây, hay là bất ngờ đụng phải, rồi xảy ra quyết chiến sinh tử, đúng lúc ở gần dược viên.
Tránh ở sau cấm chế của dược viên, Tần Tang quan sát toàn bộ trận chiến hết sức chăm chú.
Dù sao, những người này trong tương lai, có khả năng là kẻ thù lớn nhất, biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng.
Trải qua lần quan sát trận chiến này, Tần Tang phát hiện người tu tiên của Thiên Hành Minh, về cơ bản thật ra cũng giống như bọn họ, thủ đoạn đấu pháp cũng không có gì khác ngoài mấy món như pháp chú, pháp khí, bùa chú, cấm pháp khí.
Chẳng qua là công pháp mà mỗi người tu luyện đều khác nhau, nên thực lực thể hiện ra cũng có điểm khác biệt.
Đều là người tu tiên như nhau, giữa hai bên cũng không có sinh tử đại thù gì, vậy mà lại phải tàn sát lẫn nhau.
Điều duy nhất khiến hai mắt Tần Tang sáng rực lên, chính là bên phía Tiểu Hàn Vực có một đệ tử Ngự Linh Tông, cưỡi trên một con Yêu Hổ màu lông sặc sỡ.
Tu vi của người này chỉ mới có Trúc Cơ Trung Kỳ, nhưng yêu hổ dưới thân lại vô cùng tương xứng với hắn, đều có thực lực mạnh mẽ của Yêu Linh Kỳ trung kỳ.