Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 644 - Chương 644: Nhất Kiếm

Chương 644: Nhất kiếm Chương 644: Nhất kiếm

Người trên Ô Bồng Thuyền nhìn thấy thời cơ chiến đấu đã đến, cũng dốc hết toàn lực đuổi theo, tốc độ của Ô Bồng Thuyền lại nhanh thêm vài phần.

Đúng lúc này, ở giữa ánh sáng màu tím mờ nhạt, đột nhiên truyền ra một tiếng 'xoảng' vang lên, như là có cái gì đó vỡ tan.

Tiếp theo liền thấy vô số ánh sáng tím bắn ra khắp bốn hướng, sau đó ánh sáng cũng nhanh chóng tiêu tan.

Tử Tinh Bảo Bình lại bị Cửu Hỏa Thần Phong mạnh mẽ hủy diệt!

Tuy rằng Cửu Hỏa Thần Phong không cùng bị hủy diệt với Tử Tinh Bảo Bình, nhưng hào quang rực rỡ trên thân nó cũng trở nên vô cùng ảm đạm, trên bản thể xuất hiện rất nhiều vết rạn nứt nhỏ, nhất là Hỏa Long chín đầu vờn quanh Thần Phong, có sáu đầu đã chẳng thấy tăm hơi, chỉ còn sót lại ba đầu, hơn nữa khí tức cũng trở nên cực kì yếu ớt, thân hình rã rời.

- Đi!

Mục Nhất Phong hét lớn.

Hào quang màu đỏ trên Cửu Hỏa Thần Phong nổi dậy, rồi lại truyền vào trong cơ thể của Hỏa Long ba đầu.

Hỏa Long ba đầu giống như là hồi quang phản chiếu, khí tức nhanh chóng bành trướng, tiếp theo thân hình cùng dồn về một hướng, dùng tốc độ kinh người đánh về phía đối thủ.

Tu sĩ Thiên Hành Minh kia không ngờ rằng pháp khí của Mục Nhất Phong dũng mãnh như vậy, trên mặt hắn lộ rõ vẻ kinh ngạc, thân thể chật vật bay ngược về sau, liên tiếp xuất chiêu, lúc này mới tạm thời đánh tan được Hỏa Long.

Trái lại trong lúc đó, Mục Nhất Phong nhân cơ hội thu hồi Cửu Hỏa Thần Phong, chạy trốn thật xa.

Khoảng cách giữa hai người, vỗn dĩ đang rất gần, lúc này đã bị kéo giãn khá xa.

- Để ta xem ngươi có thể chạy đi đâu!

Tu sĩ Thiên Hành Minh đó thở hổn hển, trên mặt nở một nụ cười tàn ác, không đợi hơi thở ổn đinh, liền khống chế độn quang, tiếp tục bám sát đuổi giết Mục Nhất Phong không tha.

Lúc này, Tần Tang đã lặng lẽ di chuyển.

Hắn vẫn ẩn thân nơi đáy nước như cũ, thi triển thuật thủy độn, che giấu khí tức, nhưng tốc độ di chuyển không chậm.

Chẳng có ai phát hiện ra sự tồn tại của Tần Tang, thứ nhất là do Tần Tang hành động rất cẩn thận, lại còn ở khoảng cách rất xa, thứ hai là cho dù đối thủ của Mục Nhất Phong là những người ở trên Ô Bồng Thuyền đi nữa, thì từ nãy đến giờ ánh mắt của bọn họ vẫn bị hấp dẫn tập trung vào trận chiến.

Mục tiêu của Tần Tang chính là phương hướng Mục Nhất Phong chạy trốn.

Hắn vừa chạy như bay dưới đáy nước, vừa tính toán khoảng cách giữa bọn họ.

Ô Bồng Thuyền bị bỏ lại ở phía xa xa, tên kia cũng bị Mục Nhất Phong trả giá bằng việc tiêu hao cạn kiệt sức mạnh của Cửu Hỏa Thần Phong, nhờ đó mà có thể kéo giãn một khoảng cách lớn giữa hai người, trong thời gian ngắn khó có thể đuổi theo được.

Chỉ cần Mục Nhất Phong không bỏ cuộc, không thay đổi phương hướng, Tần Tang nhất định tới kịp lúc.

Trên đường chuẩn bị tập kích bất ngờ, mắt Tần Tang chớp liên tục, suy tính sách lược.

Giữa thủy vực rộng lớn.

Không thấy bóng chim, chẳng thấy tôm cá.

Giữa vùng sông nước trời mây, hai tia độn quang rạch ngang không trung, xé tan tĩnh lặng.

Trên mặt nước, Ô Bồng Thuyền hùng hổ, rẽ nước phá sóng.

Đáy nước lại có một người lặng lẽ tiềm độn.

Mục Nhất Phong quay đầu nhìn đối thủ một cái thấy hắn vẫn bám sát không tha, trên mặt thoáng lộ ra nét cười khổ, linh lực trong khí hải của hắn cũng chẳng còn được bao nhiêu, dùng không được bao lâu sẽ như dầu cạn đèn tắt.

Hắn không tiếc hiến tế pháp khí đã theo mình mấy chục năm, nhưng vẫn không thể đánh chết đối thủ.

Nhưng mà, đánh chết người này thì như thế nào?

Hắn cũng không thể thoát khỏi sự truy sát của những người trên thuyền bảo kia.

Đáng tiếc, còn chưa được nhìn thấy phong cảnh phía trên Kim Đan.

Trong mắt Mục Nhất Phong hiện lên vẻ tiếc nuối, cúi đầu nhìn Cửu Hỏa Thần Phong trong tay, cây pháp khí này là lão tướng đã theo hắn chinh chiến tứ phương từ lúc hắn bắt đầu Trúc Cơ.

Đối với kiểu tu sĩ một lòng cầu đạo như hắn mà nói, Thần Phong trong tay, là nơi gửi gắm duy nhất của hắn.

- Yên tâm, ta sẽ mang ngươi đi cùng, sao có thể để ngươi đơn độc rơi vào tay tặc nhân được chứ?

Mục Nhất Phong khẽ cười, nhìn Cửu Hỏa Thần Phong thì thào tự nói.

Trong lòng hắn đã có ý định muốn tự sát, rơi vào trong tay kẻ địch còn không bằng tự mình thống khoái một chút.

Đúng lúc này, Mục Nhất Phong đột nhiên nghe được một tiếng truyền âm yếu ớt như tiếng ruồi kêu.

- Mục sư huynh...

Vẻ mặt của Mục Nhất Phong đầy nghi ngờ, nhìn thấy phía trước chỉ có mặt trước mênh mông mơ hồ, còn tưởng rằng do chính mình sắp chết rồi nên sinh ra ảo giác, nhưng tiếp đó lại truyền đến một giọng nói rõ ràng hơn.

- Mục sư huynh... là ta... ta là Tần Tang!

Trong đầu Mục Nhất Phong chợt lóe điện quang, rồi đột nhiên nhớ đến một người, không kìm nén được vui mừng, nhưng kinh nghiệm của hắn vô cùng phong phú, lập tức ý thức được Tần Tang nhất định là đang trốn ở chỗ bí mật nào đó.

Tốc độ vẫn ổn định, tầm mắt cũng không có thay đổi gì.

- Mục sư huynh, ta ở dưới nước...

Lúc này, Tần Tang đã đuổi đến phía trước Mục Nhất Phong, ẩn mình dưới nước, dốc hết sức thôi động 'Độn Linh Quyết', âm thầm liên hệ với Mục Nhất Phong.

Thời cơ chớp mắt là qua, Tần Tang vội vã hỏi:

- Mục sư huynh, trên thuyền có bao nhiêu cao thủ?

- Tần sư đệ, chỉ có một mình ngươi?

Mục Nhất Phong nhớ đến điều gì đó, nét vui mừng trên mặt nhất thời bị thất vọng tràn trề thay thế, hắn nhớ rõ tu vi của Tần Tang, lần trước từ biệt thì vẫn còn kém xa hắn.

Cho dù mấy năm nay có được kỳ ngộ gì đó, nhiều nhất cũng chỉ mới vừa đột phá Trúc Cơ Hậu Kỳ.

Hơn nữa hắn cũng đang là dầu cạn đèn tắt, một khi bại lội, ngoại trừ cả hai cùng chết, thì không thể có kết quả nào khác.

Nghe được câu hỏi của Tần Tang, Mục Nhất Phong không kịp suy nghĩ vì sao Tần Tang lại ở nơi này, vội vàng truyền âm khuyên can:

- Tần sư đệ không cần xuất hiện, trên thuyền còn có hai cao thủ Trúc Cơ Hậu Kỳ, nhất định không được để bọn họ phát hiện...
Bình Luận (0)
Comment