Chương 647: Chỉ Thiên Phong
Chương 647: Chỉ Thiên Phong
Nam tử áo trắng quay đầu lại liếc mắt nhìn:
-Đáng tiếc ta bị thương, Ngô đạo hữu lại bị hạ độc trước đó, nếu không, ba người chúng ta hợp lực, giữ người này lại sẽ không khó. Ở Trúc Cơ kỳ có thể lĩnh hội được Kiếm Khí Lôi Âm, sau này chính là một đại họa ngầm. Người này vẫn chưa xuất hiện, không biết có theo dõi chúng ta hay không?
Tu sĩ họ Lạc khẽ hừ lạnh một tiếng, điều khiển Ô Bồng Thuyền thay đổi phương hướng:
-Lưu sư huynh và những người khác đang ở ngay phía trước, cũng không xa lắm, nếu hắn dám theo sau, sẽ khiến cho mạng chó của bọn hắn phải ở lại đây!
...
Nhìn thấy Ô Bồng Thuyền lùi lại phía sau, bóng dáng Tần Tang khẽ khựng lại, tiếp tục lui về phía sau.
Khoảng cách giữa hai bên càng ngày càng xa, cho đến khi Ô Bồng Thuyền hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của Tần Tang.
Tần Tang không lựa chọn đuổi theo đối thủ.
Trên thuyền không có nhiều người, hai cao thủ Trúc Cơ hậu kỳ bên trong còn có một người đang bị thương, nếu tìm được thời cơ thích hợp, còn có thể có cơ hội tiêu diệt toàn bộ đối thủ.
Nhưng đây không phải chỗ khiêu chiến thích hợp, trong thời gian ngắn cũng không thể bắt được bọn họ, nhỡ đâu gặp phải một đội tu sĩ Thiên Hành Minh khác, Tần Tang sẽ rơi vào tình cảnh khó giải quyết.
Nếu đối thủ không bị khiếp sợ bởi một kiếm vừa rồi, vẫn tiếp tục kiên trì đuổi theo, thì còn có thể thử nghiệm.
Nếu đối phương lựa chọn rút lui, Tần Tang cũng sẽ thấy tốt thì làm.
Sau khi xem một hồi, xác nhận rằng Thiên Hành Minh đã thực sự rút lui, bóng dáng của Tần Tang từ trên mặt nước nổi lên, điều khiển U La Vân, đuổi về phía Mục Nhất Phong.
Không lâu sau, Tần Tang nhìn thấy Mục Nhất Phong đang chập chờn bất định.
-Mục sư huynh!
Tần Tang gọi Mục Nhất Phong lại, ném cho hắn ta một bình linh đan:
-Bọn họ đã chạy trốn rồi, mau lên đây và uống đan điều chỉnh khí huyết, ta bảo vệ ngươi.
-Cám ơn Tần sư đệ đã cứu mạng!
Mục Nhất Phong quay lại nhìn, quả thật không thấy Ô Bồng Thuyền đâu.
Cuối cùng cũng thoát chết, ngoài kích động, Mục Nhất Phong cũng chỉ cảm thấy toàn thân mệt mỏi, khí hải và kinh mạch cũng vô cùng thê thảm, hắn hoàn toàn dựa vào ý chí ngoan cường kiên trì đến bây giờ.
Hắn biết bây giờ không phải là lúc khách sáo, đi lên U La Vân, uống đan dược, lấy lại tinh thần điều chỉnh khí huyết.
Tần Tang đi trên mây, vẫn sát mặt nước, lao vun vút về phí dược viên.
Lao vun vút, càng ngày càng tiến sâu vào phạm vi thế lực của Tiểu Hàn Vực, mà cũng không gặp phải kẻ địch.
Không biết trận chiến đã biến thành thế nào, Tần Tang ngửi thấy một luồng khí tức nguy hiểm, hạ quyết tâm, trở lại dược viên sẽ lấy đi linh dược, phong ấn cấm chế, chạy trốn khỏi Thủy vực này.
Ít nhất hắn cũng phải chờ xem tình huốn thế nào, chờ sự tình lắng xuống rồi mới trở lại dược viên.
Tần Tang tò mò nhìn về phía Mục Nhất Phong, hắn không bỏ lỡ hội giao dịch nào, chú ý quan sát tình hình, hỏi thăm tin tức, trước đó cũng không phát hiện ra dấu hiệu đại chiến nào, vậy tại sao đột nhiên lại hỗn loạn như vậy?
Khi đến gần dược viên, cuối cùng Mục Nhất Phong cũng tỉnh lại, nhưng vết thương vẫn chưa bình phục.
-Tần sư đệ!
Mục Nhất Phong đứng lên chào hỏi, trầm giọng nói:
-Ân nghĩa lớn này không lời nào có thể cảm ơn hết được!
Tần Tang đỡ Mục Nhất Phong ngồi xuống:
-Sư huynh nói quá rồi! dược viên của tiểu đệ ở ngay phía trước, sư huynh bị thương không nhẹ, huynh không ngại ở lại điều trị một lúc nữa?
Mục Nhất Phong nghe xong đột nhiên hiểu ra:
-Hóa ra là sư đệ ở dược viên này! Sau khi ta từ Huyền Lô Quan trở về sư môn, vừa mới đột phá được Trúc Cơ hậu kỳ đã nhận được lệnh của sư môn, được sắp xếp đến nơi này cùng với Khuông sư huynh, tuần tra gần Thủy vực. Sớm biết như vậy, đã tới tìm ngươi nói chuyện.
-Ta mới đến đây chưa đầy hai năm, chỉ mới tham gia một vài hội giao dịch, rất ít khi tiếp xúc với bên ngoài, không biết sư huynh cũng ở gần đây.
Nói xonh, Tần Tang kể lại những gì hắn đã nhìn thấy ở các hội giao dịch:
-Tại sao ngươi và Khuông sư huynh lại bị vướng vào đám trộm Thiên Hành Minh? Chẳng lẽ mọi người đang ở cùng với Phương tiền bối…
Mục Nhất Phong không do dự như Hùng Lệ mà thoải mái nói:
-Đúng vậy, thời gian trước, chúng ta nhận được lệnh hành động cùng với Phương tiền bối và những người khác. Phương tiền bối và những người khác dường như đang tìm kiếm một thứ gọi là Chỉ Thiên Phong, nghe nói là xuất hiện dấu hiệu, cụ thể là cái gì thì ta cũng không rõ. Không biết từ lúc nào tung tích của chúng ta bị bại lộ, bọn trộm Thiên Hành Minh đã bí mật tụ tập nhân lực, lợi dụng thời gian chúng ta quay trở lại đang buông lỏng cảnh giác, bất ngờ tấn công…
Mục Nhất Phong nói hết mọi chuyện mình biết với Tần Tang.
Chẳng qua Tần Tang nghe xong vẫn không hiểu gì, lần đầu tiên nghe đến cái tên Chỉ Thiên Phong, nghe giống như một ngọn núi, nhưng lại không biết điều gì là quan trọng khiến cả hai bên Kết Đan kỳ đánh đấm nhau.
Kể từ khi bắt đầu xuất hiện dấu hiệu của linh triều, hai bên giằng co cũng chỉ mất đi một ít tu sĩ Trúc Cơ kỳ mà thôi, cũng chưa từng nghe nói có vị cao thủ Kết Đan kỳ nào ra tay.
Tần Tang tiếp tục dò hỏi một số chi tiết, thì phát hiện ngoài các cao thủ Kết Đan kỳ bên ngoài, còn có hơn mười vị cao thủ Giả Đan kỳ đi cùng Mục Nhất Phong, nếu không phải Thiên Hành Minh gian xảo đánh lén thì bọn họ cũng không chật vật vất vả như vậy.
Đã phái ra nhiều cao thủ như vậy, chắc chắn Chỉ Thiên Phong không đơn giản như vậy.
Quyết tâm rút lui của Tần Tang càng vững vàng.
Mục Nhất Phong hỏi Tần Tang về phương hướng mà bọn họ đang đi đến và nói:
-Tần sư đệ, bản thân ta còn mang theo quân lệnh, ta vẫn phải trở về Quan Tinh Đảo một chuyến để thông báo tình hình của địch.