Chương 650: Quang mang
Chương 650: Quang mang
Bóng dáng của Tiêu phó đảo chủ liên tục chớp tắt, nghênh ngang rời đi.
Lúc này, một loạt đạo độn quang bay qua đầu bọn họ, đi theo Tiêu phó đảo chủ về phía nam.
Tần Tang tinh tường cảm thấy ánh mắt của một số người có vẻ đồng cảm với nhau, có thể thấy rất nhiều người là bị Tiêu phó đảo chủ cưỡng ép điều đi.
-Bái kiến Mục sư huynh!
Ai đó bay ngự kiếm ra khỏi đội, đáp xuống trước mặt bọn họ.
-Chiêm sư đệ!
Mục Nhất Phong nhận ra người này, giới thiệu với cả hai bên.
Hóa ra là cùng một sư đệ đồng môn.
-Tần sư đệ, đây là Chiêm sư đệ Chiêm Dực, chính là đệ tử thân truyền của Xa sư thúc, người được Xa sư thúc rất coi trọng, đưa đến làm việc trên Quan Tinh Đảo. Đây là Tần sư đệ Tần Tang, Giải sư đệ, và Mao sư đệ… Chiêm sư đệ, Xa sư thúc không có ở đó sao?
Chiêm Dực lắc đầu nói
-Sư tôn đang ở phía đông, cũng giống như Tiêu tiền bối, đang triệu tập nhân lực. Đột nhiên có chuyện xảy ra, nhân lực trên đảo không đủ, cho nên chỉ có thể chiêu mộ đệ tử các môn phái khác.
Tần Tang nghe vậy thầm thở dài, xem ra thật sự là chạy trời cũng không khỏi nắng, dù đi hướng nào cũng không thoát được.
Mục Nhất Phong do dự nói
-Tần sư đệ tuân lệnh của Kỳ sư thúc Kỳ Nguyên Thú, ở đây trông coi dược viên của sư môn, nhiệm vụ trên người, cần trở về tuân mệnh của sư môn gấp, không biết là có thể không đi được không…?
Chiêm Dược hơi áy náy nhìn Tần Tang, khẽ thở dài.
-E rằng không được. Đảo chủ tự mình ban ra Chinh Triệu Lệnh, bất kể là kẻ nào cũng không được kháng lệnh. Cho dù là Kỳ sư thúc đích thân đến đây, bị chặn lại thì sau đó cũng không có cách nào thoát được. Mục sư huynh mới trở về từ chiến trường, bị thương nặng vẫn chưa lành thì còn có thể châm trước, còn Tần sư huynh và những người khác nhất định phải đi một chuyến rồi...
-Cái này...
-Không sao!
Tần Tang lắc đầu, ngăn cản Mục Nhất Phong tiếp tục cầu xin.
-Chúng ta đừng làm khó Chiêm sư đệ nữa, chúng ta đi một chuyến là được, còn các sư đệ khác đánh gửi Mục sư huynh vậy.
Mục Nhất Phong cũng hết cách đành phải nói.
-Chiến trường rất hỗn loạn, cũng không phải là cách chiến đấu bình thường, Tần sư đệ tuyệt đối đừng chủ quan, gặp chuyện gì thì hãy trao đổi với Chiêm sư đệ.
Chiêm Dực chắp tay nói
-Hai vị sư huynh cứ yên tâm, chỉ cần có thể, tiểu đệ nhất định sẽ giúp đỡ hết mình. Hơn nữa, mục đích chính của chuyến đi này là giải cứu Phương tiền bối và những người khác, chưa chắc đã là xảy ra đại chiến. Đảo chủ cũng đã đích thân đi tới, sư tôn và những người khác cũng chỉ là phòng ngừa chu đáo mà thôi, không cần lo lắng quá mức.
Mục Nhất Phong mang theo đệ tử Luyện Khí kỳ trở lại Quan Tinh Đảo, Tần Tang và ba người khác phải tuân lệnh, đi theo Tiêu phó đảo chủ về phía nam.
Trên đường đi, Tần Tang hỏi Chiêm Dực rõ ràng thân phận của Tiêu phó đảo chủ.
Người này không xuất thân từ các môn phái lớn, mà là đệ tử của Âm Sơn Quan Thành chủ, đáng ngạc nhiên là tu vi đang ở Kim Đan hậu kỳ, địa vị ở trên Quan Tinh Đảo cực kỳ cao, chỉ đứng sau Đảo chủ.
Tần Tang thầm nói một tiếng thảo nào, đối mặt với Tiêu phó đảo chủ, hắn cũng không nảy sinh một chút ý nghĩ phản kháng nào, áp lực trên người người này đáng sợ hơn bất kỳ tu sĩ Kết Đan kỳ nào mà hắn từng gặp qua.
Vừa rồi Tiêu phó đảo chủ tùy ý ngưng tụ thành một con Thủy Long, đã có thể dễ dàng phá vỡ U La Vân, giam cầm tất cả mọi người.
Không thể chống lại được!
Nếu như mỗi một tu sĩ Kết Đan kỳ đều kinh khủng như vậy, Tần Tang cũng sẽ không còn dám có chút ý nghĩ nào về Kim Đan của Khôi Âm Tông.
Hóa ra là một cao thủ Kim Đan hậu kỳ.
Thật may mắn! Thật may mắn!
Tần Tang cảm thấy vô cùng may mắn, quay đầu lại hỏi Chiêm Dực về những chuyển biến của tình hình.
Đáng tiếc, Chiêm Dực cũng biết rất ít.
Một đường lao vun vút, người bị điều động càng ngày càng nhiều, chỉ cần là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, không ai có thể may mắn thoát được.
Đội ngày càng lớn mạnh, nhanh chóng gặp được hai đồng môn ở Thiếu Hoa Sơn, trong trường hợp này, đồng môn tạo nên tác dụng, mấy người bọn họ tụ hợp lại một chỗ, kết hợp với các đồng đạo Thái Ất Đan Tông và Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung.
Những người khác cũng giống như Tần Tang và những người khác, tìm kiếm sự giúp đỡ, giúp nhau canh gác.
Đi một vòng lớn, đã quay trở lại Loạn Đảo thủy vực.
Tần Tang thầm cười khổ.
Lúc này, cảnh tượng ở Loạn Đảo thủy vực cũng không còn hoang vắng nữa, hơn trăm tu sĩ Trúc Cơ kỳ đã tụ tập, tụ tập thành từng tốp ba tốp năm, mỗi người chiếm một hòn đảo nhỏ, đều không thể nhẫn nại được.
Khi họ đến nơi, hàng chục đạo độn quang bay từ phía đông đến.
Khi hai bên gặp nhau, Tần Tang nhìn thấy người dẫn đầu treo Hồng Trần hồ lô ở thắt lưng, chính là Xa Ngọc Đào, Xa sư thúc đã lâu không gặp.
Đã nhiều năm không gặp, cảm giác mà Xa Ngọc Đào mang lại cho Tần Tang vẫn sâu sắc như vậy.
Tu vi chênh lệch một cấp độ, chênh lệch lớn như vậy, trừ khi Xa Ngọc Lộ chủ động lộ ra, nếu không Tần Tang không thể nào biết được tu vi chân chính của hắn.
-Các ngươi ở đây chờ lệnh!
Giọng của Tiêu phó đảo chủ vang lên bên tai, Tần Tang nhận ra Tiêu phó đảo chủ đã không còn thấy nữa, quay đầu nhìn Xa Ngọc Đào, cũng chẳng biết biến mất từ lúc nào.
Biết rằng họ đã lao đến chiến trường phía trước, trong lòng Tần Tang cầu nguyện, mong rằng Thiên Hành Minh biết điều một chút, biết dừng ở điểm nào là tốt nhất.
Tập hợp cùng một chỗ với những đồng môn khác, hạ cánh trên một hòn đảo nhỏ.
Tần Tang rất ít khi ở lại sư môn, căn bản không nhận ra, được Chiêm Dực giới thiệu, sau khi đã quen biết thì bắt đầu thảo luận về biến cố về sau và cách trừng trị đối phương.
Có chín người từ Thiều Hoa Sơn bị ảnh hưởng lần này, trong đó có một cao thủ Đan Giả cảnh tên là Đằng Chiêu Cương.
Có Đằng Chiêu Cương, đám người Giải Ứng lo lắng suốt thời gian qua, cuối cùng cũng đã tìm thấy người đáng tin cậy.