Chương 651: Chân Thủy Thiên Huyễn Trận
Chương 651: Chân Thủy Thiên Huyễn Trận
Tần Tang cũng vui vẻ vì có người ra mặt, lúc này lập tức quyết định chỉ nghe lệnh của Đằng Chiêu Cương, mọi việc sẽ tuân theo mệnh lệnh của hắn.
Mặt khác âm thầm nghĩ về một kế sách để ẩn thân.
Sau khi bắt đầu đại chiến, nếu như Thiên Hành Minh yếu thế, bản thân sẽ dựa vào Ô Mộc Kiếm xuất quỷ nhập thần tiêu diệt toàn bộ địch, có thể sẽ đạt được một phần công lao tốt.
Chỉ cần nhắm đúng thời cơ, một lần thành công rồi thu hồi Ô Mộc Kiếm.
Nếu như không chống lại được, thì sẽ xuất hiện hành động ít đi, rồi tìm cơ hội thoát thân.
Hắn ở bên ngoài tu luyện, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, đối với khả năng phán đoán tình huống cũng khá tự tin, chỉ cần không được tham lam chiến công, đoán chừng không có nguy hiểm gì đến tính mạng.
Điều sợ nhất là phát sinh hỗn, sẽ gặp phải các tu sĩ Kết Đan kỳ chiến đấu.
Nếu điều đó xảy ra, căn bản không cần phải suy nghĩ nhiều, trực tiếp chạy thoát thân.
Ở trong Loạn Đảo thủy vực, không thấy được chiến trường, không biết khi nào thì các cao thủ Kết Đan kỳ mới có thể phân được thắng bại, cuối cùng thì tình thế sẽ phát triển thành cái gì, mọi người chỉ có thể sốt ruột chờ đợi.
Trong hoàn cảnh này vậy mà Tần Tang lại ngồi xếp bằng trên mặt đất, tập trung tu luyện, điều chỉnh trạng thái đến tốt nhất, đối phó với tình thế hỗn loạn.
Thời gian trôi qua từng chút một, trong nháy mắt đã là đêm.
Trăng khuyết treo cao, Tinh Hà tỏa sáng, xung quanh vẫn bình yên vô sự, chỉ có sóng nước nhấp nhô dưới bầu trời đầy sao, lấp lánh một chút ánh sao, biểu thị sự bất an trong lòng mỗi người.
Đột nhiên, một âm thanh sắc bén xé toạc bầu trời phá tan đêm dài, từ đằng xa truyền đến.
Chỉ một lát, Loạn Đảo thủy vực hỗn bắt đầu xon xao.
-Đến rồi!
-Kết trận!
Ai đó hét lên.
Phía trên từng hòn đảo, những đạo độn quang sáng lên đang tranh nhau chen lấn, Tần Tang đột nhiên mở mắt ra, trong tay nắm chặt Hàn Kim Kiếm và Âm Dương La Bàn.
Theo đội hình đã thống nhất, bay đến bên cạnh Đằng Chiêu Cương cùng với Chiêm Dực, đóng vai trò là cánh trái và cánh phải của hắn ta.
Cùng lúc đó, đồng đạo Thái Ất Đan Tông và Thượng Nguyên Thanh Tĩnh Cung cũng di chuyển đến gần đây hơn.
Trong lòng mọi người đều lập tức căng thẳng.
Phía trên hòn đảo hoang vu này, sáng lên một đạo quang mang không hề thua kém Tinh Hà.
Trên bầu trời đêm, một ngôi sao băng cắt ngang qua bầu trời, bay về phía Loạn Đảo thủy vực.
Ở đây đều là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, nhãn lực rất tốt, bọn họ có thể thấy rõ hình dạng của ngôi sao băng cực kỳ giống một thanh phi kiếm.
Đánh giá theo thanh thế, không hề nghi ngờ chủ nhân của thanh phi kiếm này là một cao thủ Kết Đan kỳ!
Chỉ là không biết liệu đó có phải là Phương tiền bối, hay là Thiên Hành Minh tặc tử.
Đám đông bắt đầu huyên náo, truyền ra những tiếng xì xào bàn tán.
Có rất nhiều cao thủ Kim Đan ở Tiểu Hàn Vực đều tới, thậm chí có cả Phó đảo chủ của Quan Tinh Đảo cũng đã đến, theo lý thuyết thì sẽ không dễ dàng thất bại như vậy, trừ khi Thiên Hành Minh cử ra cao thủ Nguyên Anh.
Chưa có ai đến, cứ nghe âm thanh trước.
-Tất cả đệ tử Giả Đan cảnh! Đi ra!
Giọng nói cuồn cuộn như sấm, áp đảo âm thanh phi kiếm, từ xa truyền đến.
Có người lộ ra vẻ mặt nhẹ nhõm, kinh ngạc hét lên
-Là Địch sư thúc! Là giọng nói của Địch sư thúc! Không phải là của Thiên Hành Minh tặc tử!
Tần Tang nhìn tới chỗ phát, phát hiện ngọn nguồn của âm thanh chính là ở vị trí của đệ tử Nguyên Thận Môn.
Người đến đây là Nguyên Thận Môn Kim Đan.
Nhưng lại không biết Kim Đan họ Địch yêu cầu các tu sĩ Đan Giả cảnh đi ra khỏi hàng để làm gì?
Chẳng lẽ trận chiến phía trước khốc liệt đến mức cần sự hỗ trợ của đệ tử Đan Giả cảnh?
Tần Tang thầm lo lắng, sau Giả Đan cảnh, thì đến lượt những tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ bọn họ, ở một nơi như vậy không có cơ hội chạy trốn.
Chân mày Đằng Chiêu Cương cũng chau lại, hắn ta sẽ không bao giờ dám chống lại mệnh lệnh, vì vậy hắn ta đành nhẹ thở dài quay đầu lại nói.
-Tần sư đệ, Chiêm sư đệ, trước hết giao chỗ này lại cho các ngươi.
-Đằng sư huynh yên tâm!
Tần Tang và Chiêm Dực chắp tay, đưa mắt nhìn ngự kiếm của Đằng Chiêu Cương bay ra khỏi đám người, bay cao trên bầu trời cùng với các cao thủ Đan Giả cảnh, nghênh đón vị Kim Đan họ Địch kia.
Trong nháy mắt, Kim Đan họ Địch điều khiển phi kiến trên không bay đến Loạn Đảo thủy vực.
Đột nhiên Kiếm quang biến mất,phi kiếm cũng đồng thời biến mất, bị một người trung niên thu lại.
Chỉ bằng mắt thường, không thể nhìn thấy bất kỳ trạng thái bất thường nào của Kim Đan họ Địch sau khi trải qua đại chiến, ánh mắt và biểu cảm trên khuôn mặt của hắn giống như giếng nước yên tĩnh.
Rõ ràng, đó là một người có tâm cơ thâm trầm, vui buồn cũng biểu hiện.
Tuy nhiên, Tần Tang tinh ý nhận thấy các góc áo của y phục Kim Đan họ Địch đang mặc đã bị hỏng!
Kim Đan họ Địch lơ lửng trên không trung, ánh mắt rơi vào các đệ tử Đan Giả cảnh, hơi gật đầu, sau đó phất tay phải một cái, mấy vật đĩa tròn bay ra khỏi lòng bàn tay hắn, đáp xuống trước mặt đám người Đằng Chiêu Cương.
-Đây là một trong những đại trận trấn phái của Nguyên Thận Môn chúng ta - Chân Thủy Thiên Huyễn Trận, các ngươi nhanh chóng tế luyện các cấm pháp này, giúp ta bày trận ở đây!
Kim Đan họ Địch không che giấu giọng nói của mình, tất cả mọi người ở phía sau đều nghe rõ.
Tần Tang nghe đến cái tên Chân Thủy Thiên Huyễn Trận, không nhịn được liếc nhìn mấy cái vật đĩa tròn.
Nguyên Thận Môn chính là môn phái có khả năng tạo linh trận tốt nhất Tiểu Hàn Vực, danh tiếng của Chân Thủy Thiên Huyễn Trận, hắn đã từng nghe nói qua, nghe nói nó có thể xếp hàng đầu trong tất cả các pháp trận của Nguyên Thận Môn.
Nhìn những cấm pháp dị thường này, cũng có thể biết rằng sức mạnh của pháp trận này chắc chắn không hề đơn giản.