Chương 658: Tỷ muội Nhạc Gia
Chương 658: Tỷ muội Nhạc Gia
Nói tóm lại, Tần Tang xem các đấu pháp trên chiến trường, cũng không có Kim Đan nào thật sự chết.
Về Nguyên Anh đại năng của hai bên, từ khi bắt đầu đại chiến, họ chưa từng lộ diện.
Cả Tiểu Hàn Vực và Thiên Hành Minh dường như đang chờ đợi một thời cơ nhất định nào đó.
Không biết có phải là ảo giác hay không, Tần Tang luôn cảm thấy, nguy hiểm trùng trùng mà bọn hắn nghĩ, tính mạng trong chiến tranh, đối với các tu sĩ cấp cao mà nói cũng chỉ là một trò chơi mà thôi.
-Ai!
Tần Tang không có cách nào đành lắc đầu, sau khi bay ra khỏi sương mù, phân biệt được phương hướng, hắn điều khiển U La Vân bay qua Loạn Đảo, đáp xuống một hòn đảo đá không có gì nổi bật.
Đảo đá vuông vức, bằng phẳng, cằn cỗi, không có thảm thực vật, thực chất chỉ là một tảng đá đã bị nhuộm thành màu xanh đen, đáng tiếc là nó chỉ dài và rộng chưa đầy hai mét. Có một ngôi nhà bằng đá được xây dựng trên nó, về cơ bản thì không có chỗ nào để đặt chân.
Ở Loạn Đảo thủy vực, thì hòn đảo này rất nhỏ, nhưng Tần Tang đã ở trên đảo được ba năm.
Ngôi nhà đá này là ngôi nhà của hắn.
Sau khi mở cấm chế của nhà đá, chắc chắn rằng không có ai đột nhập, Tần Tang bước vào, thuần thục đóng cấm chế lại, sau đó lấy ra một khối linh thạch từ trong túi Tử Giới, ném khắp nơi trong căn nhà.
Khi linh thạch cắm vào mặt đất, phát ra những tiếng va chạm thanh thúy, ánh sáng mờ ảo của linh trận sáng lên trong căn nhà, sau đó linh khí trong nhà cungc dần trở nên dày đặc.
Đồng thời, linh thạch trên mặt đất cũng dần trở nên mờ đi, đó là dấu hiệu của việc linh lực bị rút hết.
Ban đầu Loạn Đảo thủy vực rất cằn cỗi, chỉ có một Linh Mạch ẩn nấp bị Bùi Khâm chiếm giữ.
Không biết Quan Tinh Đảo đã sử dụng phương pháp gì, sau khi Chân Thủy Thiên Huyễn Trận bao phủ Loạn Đảo thủy vực, thì linh khí ở Loạn Đảo thủy vực cũng tốt lên, nhưng vẫn không đủ nhiều để cho các tu sĩ tu luyện.
Trong hoàn cảnh này, không ai dám bố trí nhà ở bên ngoài Chân Thủy Thiên Huyễn Trận.
Vị trí nhà của Tần Tang cũng không tồi, nhưng đối với cảnh giới của hắn mà nói, linh khí ở đây còn rất mỏng, nhất định phải dùng linh thạch hỗ trợ tu luyện.
Theo cách này, giá cả tu luyện sẽ rất cao, nhưng Tần Tang đã có thể thích ứng.
Thậm chí hắn còn làm không biết mệt mỏi.
Khi ra ngoài chiến đấu, tất cả chiến lợi phẩm nhận được từ việc săn lùng kẻ thù đều thuộc về bản thân, vì vậy việc hỗ trợ tu luyện không thành vấn đề.
Tần Tang không chút do dự sử dụng linh thạch, bố trí tụ linh trận tốt nhất, dùng hết cách để tăng linh khí ở trong nhà, đồng thời tu luyện với tốc độ nhanh nhất có thể để đạt tới Giả Đan cảnh càng sớm càng tốt, đó chính là mục đích duy nhất của hắn!
Điều khiến cho Tần Tang phấn khích nhất là việc tranh đấu cùng với tu sĩ loài người, nó giúp cho tốc độ hiểu biết của Tần Tang về Sát Phù sâu hơn trước kia.
Đặc biệt là tham gia vào những trận đại chiến có quy mô ngàn người, thân ở trong chiến trường đáng sợ, đối mặt với chém giết ở khắp nơi, có thể chết bất cứ lúc nào…
Kinh nghiệm chiến đấu của hắn và lĩnh ngộ về Sát Đạo nhanh chóng tăng lên.
Đây cũng là nguyên nhân khiến Tần Tang không tiếc bất cứ giá nào để tu luyện, để Sát Phù không thể trói buộc được nữa.
-Cũng xem như nhân họa được phúc đi.
Tần Tang tự giễu nói.
…
Trong động phủ chỉ có vẻn vẹn một cái bồ đoàn, Tần Tang ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, sau khi khí tức khôi phục hoàn toàn liền mở mắt ra, lấy ra túi Giới Tử cùng túi Thi Khôi.
Trong túi Giới Tử bay ra một ít linh tài, pháp khí v.v..
Pháp khí là nhiều nhất nhưng đại đa số đều không tròn vẹn, đồ hoàn hảo còn rất ít, phẩm chất thì vẫn còn nguyên.
Tần Tang lấy ra Thạch Trung Hỏa, dùng pháp khí tu phục để tu phục lại, nếu không lúc đem bán sẽ bị gian thương ép giá.
Bị hư hỏng nghiêm trọng quá thì từ bỏ, nếu tu phục lại sẽ mất nhiều thời gian.
Sau khi tu phục pháp khí xong Tần Tang lại nhìn về phía ba thi thể.
Hắn đi ra ngoài một chuyến đương nhiên không chỉ vì tạo nên tràng diện kia.
Lần này bị phái đi tuần tra, Tần Tang trải qua mấy trận chiến nhưng chỉ giết được ba tên tu sĩ Thiên Hành Minh, mà công lao vẫn là của Ô Mộc Kiếm.
Lúc bắt đầu, quả thật hai bên tử thương nghiêm trọng nhưng tu sĩ hai bên trải qua quá trình vô số lần chiến đấu đã vô cùng cảnh giác, có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, chiến trận nghiêm mật, càng ngày càng khó đắc thủ.
Bắt sống lại càng không có khả năng.
Lúc đầu, Tần Tang còn thường xuyên hoạt động một mình nhưng bây giờ thì không dám.
Cũng không phải ai cũng giống TầnTang tài đại khí thô, có đầy đủ linh thạch, rất nhiều tu sĩ không đủ tài nguyên vô cùng khổ sở, chỉ có thể dựa vào linh khí mỏng manh để tu luyện trải qua cuộc sống ăn bữa hôm lo bữa mai.
Bọn họ vẫn luôn nhẫn nại chờ đợi, chờ một ngày đại chiến kết thúc.
Tần Tang có chỗ ỷ lại chẳng qua là do tích lũy từ hai năm trước.
Khoảng thời gian trước hắn tìm cơ hội quay về sư môn một chuyến nên bây giờ Địa Sát chi khí trong Thiếu Âm Từ Bình cũng dồi dào.
Tần Tang luyện ba bộ thi thể thành Sát Thi rồi nội thị lại bản thân, sau khi tra xét tu vi xong thì vươn người đứng dậy thu hồi lại linh thạch đã tiêu hao gần một nửa rồi rời khỏi động phủ.
Mưa to như trút nước.
Gió lạnh thấu xương.
Tầm mắt lờ mờ nhưng có thể nhìn thấy rất nhiều độn quang bay vùn vụt đan xen lẫn nhau ở trên không trung.
Tần Tang nắm chặt pháp y trên thân, thôi động linh lực hộ thể sau đó cũng đằng không mà đi, hướng về Đông Bắc.
Lần này ra ngoài tuần tra, hắn vẫn còn việc phải làm mới về sớm, những người khác trong tiểu đội do Mục Nhất Phong dẫn đầu phải tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ mới có thể trở về.
Liên tục bay qua hơn trăm hòn đảo.