Chương 661: Bán thi
Chương 661: Bán thi
May mắn lúc ở hội dấu giá ở Âm Sơn Quan không tiếc Linh dược ngàn năm mua được ba cây, nếu không thì muốn luyện chế được Hoạt Thi còn vô cùng xa xôi.
Dẫn Hồn Thảo mặc dù quý giá nhưng còn chưa đáng để Tần Tang động dung, thần sắc hắn bình thản dời mắt khỏi hộp ngọc, nhìn về quản sự thản nhiên nói:
-Đạo hữu chuẩn bị bán giá bao nhiêu?
Quản sự vẫn luôn âm thầm quan sát biểu lộ của Tần Tang, liền bất động thanh sắc thu liễm ánh mắt, hớp một ngụm trà mới nói:
-Công dụng của Dẫn Hồn Thảo chắc Tần đạo hữu đã biết rõ. Nếu như tiểu điếm đưa Dẫn Hồn Thảo này đến phía đông Quan Tinh Đảo công khai ra, chắc hẳn sẽ có một màn long tranh hổ đấu.
Sắc mặt Tần Tang trầm xuống, khẽ cau mày nói:
-Ý của đạo hữu là, đồ vật mà trước đó Tần mỗ thế chấp ở chỗ ngươi… không đủ để mua Dẫn Hồn Thảo sao?
Quản sự vội vàng lắc đầu, luôn miệng giải thích
-Không không không… đạo hữu hiểu lầm! Tần đạo hữu tín nhiệm tiểu điếm, lão hủ vô cùng cảm kích, những pháp khi kia đều là phẩm chất thượng giai, giá trị cộng lại không kém Dẫn Hồn Thảo bao nhiêu. Lão hủ cam nguyện lấy giá này bán cho đạo hữu để kết một cái thiện duyên. Chỉ là...
Do dự một chút, quản sự chấm nước trà viết lên bàn một cái tên,
-Chỉ mong Tần đạo hữu có thể nể một chút tình mọn này với lão phu, chiếu cố giúp vị tiểu bối này. Tu vi của hắn cũng ổn, lão hủ chuẩn bị thêm cho hắn mấy kiện pháp khí bảo mệnh nữa, chắc hẳn sẽ không cản trở gì.
Tần Tang ghi nhớ cái tên trên bàn, nghĩ nghĩ, trầm giọng nói:
-Lấy giao tình của Tần mỗ và Thiên Qua Lâu, nếu đồng đạo Thiên Qua Lâu đã gặp điều khó xử, về tình về lý Tần mỗ cũng không thể khoang tay đứng nhìn.
Quản sự nhẹ nhàng thở ra, mặt mũi tràn đầy cảm kích,
-Có câu nói này của Tần đạo hữu lão hủ đã yên tâm rồi, lão sẽ chờ tin tốt của Tần đạo hữu. Gốc Dẫn Hồn Thảo này, Tần đạo hữu hãy cất giữ cẩn thận!
-Vậy Tần mỗ cung kính không bằng tuân mệnh.
Tần Tang vung lên ống tay áo thu hồi hộp ngọc, sau khi đổi tất cả chiến lợi phẩm lần này ra thành linh thạch liền cáo từ rời đi.
Hắn không có tiếp tục đi dạo trên hòn đảo lớn suy tư nên an bài hậu bối kia thế nào, mà trực tiếp bay về hướng biển sương mù.
Sau khi tiến vào biển sương mù, Tần Tang liền lấy ra lệnh bài, đánh vào nó một đạo ấn quyết đặc biệt.
Lệnh bài phóng thích ra ánh sáng nhạt liền thông vào đại trận, Tần Tang chỉ cảm thấy sương mù ở phía trước chấn động, sau một khắc trước mắt liền xuất hiện một hòn đảo.
Hiện tại hẳn là vào lúc giữa trưa nhưng Vụ Đảo so với Loạn Đảo thủy vực lại lờ mờ hơn, trong sương mù dày đặc mông lung có thể nhìn thấy hình dáng một hòn đảo.
Thượng Nhân trong Vụ Đảo nhiều hơn so với đại đảo, hòn đảo không lớn, đường đi chật hẹp, các tu sĩ tới lui vội vàng tạo cho người ta một cảm giác chật chội.
Tần Tang đã thay đổi một thân pháp y áo bào đen, quan sát chốc lát rồi hạ xuống đảo, hòa vào đám người đi tới trước cửa một hiệu lớn.
-Xin mời tiền bối...
Trong cửa hiệu đứng không ít thiếu nữ trẻ tuổi, chỉ có tu vi Luyện Khí kỳ, họ không hề cảm thấy kinh ngạc về y phục của Tần Tang.
Thấy Tần Tang tiến đến lập tức liền có một thiếu nữ nhiệt tình chào đón, duy trì mỉm cười dẫn hắn vào trong tĩnh thất, rồi phong bế cấm chế.
Thiếu nữ thấp người hành lễ, ngữ khí cung kính nói:
-Không biết tiền bối muốn mua hay bán bảo vật gì? Bên trong bản điếm có pháp khí, đan dược, công pháp...
Tần Tang hiểu rất rõ cái tiệm này, không đợi thiếu nữ nói xong đã phất tay đánh gãy, dùng thanh âm khàn khàn, lời ít mà ý nhiều nói:
-Bán thi!
Nói xong, hắn mở ra túi Thi Khôi, bên trong lập tức bay ra chín bộ Luyện Thi, xếp thành một hàng sau lưng hắn.
Chín bộ Luyện Thi lẳng lặng đứng phía sau Tần Tang, trên mặt đều mang một cái mặt nạ bạc giống nhau như đúc, khuôn mặt của bọn họ đều bị Tần Tang đánh nát, dùng mặt nạ che lấp.
Từng đôi con ngươi đen nhánh lộ ra, phóng ra ánh mắt quỷ dị làm cho người ta phi thường sợ hãi.
Trên thân Luyện Thi sát khí ngút trời.
Lát sau, nhiệt độ trong tĩnh thất chợt hạ xuống, âm khí âm u.
Những con Luyện Thi này đều là địch thủ gần đây Tần Tang săn giết, thi thể hoàn hảo, khí hải không hao tổn đều bị hắn luyện thành Sát Thi, nhưng bọn hắn khi còn sống cũng chỉ có tu vi Trúc Cơ trung kỳ.
Tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ chế thành Luyện Thi cùng với Hoạt Thi Tần Tang đều giữ lại.
Tu sĩ hai vực đại chiến, đặc biệt là đến hậu kỳ, mỗi lần ra ngoài đều phải kết bạn mà đi, có rất ít cơ hội xuất hành, Tần Tang không muốn để bọn họ biết mình có năng lực Luyện Thi.
Hắn có thể trong thời khắc nguy cấp gọi ra một hai tên Luyện Thi để cứu mạng, nhưng không thể luôn mang theo Luyện Thi bên người, nếu không thì có khác gì ma môn?
Không có cách nào giải thích với sư môn.
Đại chiến tất nhiên không thể thiếu thi thể, tích lũy những Luyện Thi này trong tay một thời gian ngắn cũng không có tác dụng gì, cuối cùng Tần Tang quyết định đem Luyện Thi có thực lực chênh lệch đều bán, dùng để đổi lấy tài nguyên tu luyện.
Vụ Đảo là nơi tốt nhất để thủ tiêu tang vật.
Tần Tang gọi ra Luyện Thi, làm ra động tác nghe rợn cả người, thiếu nữ lại không biểu lộ bao nhiêu sợ hãi, hình như nhận buôn bán Luyện Thi là một chuyện bình thường.
Sự thật cũng là như thế.
Trong tu tiên giới, tu sĩ tu luyện con đường ma tu, quỷ tu đều nhận buôn bán Luyện Thi, Âm thần, quỷ chủ các loại, tu sĩ tinh thông thuật khôi lỗi buôn bán Luyện Thi, sẽ giống như tu sĩ Ngự Thú bán ra linh thú vậy, không thể bình thường hơn được.
Luyện Thi, cũng có thể là một loại hàng hóa.