Chương 660: Chăm sóc
Chương 660: Chăm sóc
- Vô Ảnh Kiếm chính là Tần tiền bối sao?
Nhạc Nhu phu phụ liếc nhìn nhau, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.
Bọn họ vừa tới Loạn Đảo thủy vực không lâu, nhưng từ trong miệng hảo hữu cũng biết được trong hai đạo chính ma, cùng với tán tu tu sĩ có các nhân vật phong vân, trên chiến trường tỏa ra hào quang rực rỡ.
Trong đó có vị Vô Ảnh Kiếm là tu vi thấp chưa tới Giả Đan cảnh, nhưng danh khí so với bất luận cao thủ nào đều không hề thua kém.
Nghe nói có kiếm thuật thông thiên, thế kiếm như sấm, kiếm ảnh vô hình, tu sĩ chết dưới kiếm của hắn nhiều vô cùng, khiến cho tu sĩ Thiên Hành Minh vừa nghe tin đã sợ mất mật.
Không nghĩ tới, người nổi danh như vậy lại cùng với bọn hắn có nguồn gốc không nhỏ.
Tu sĩ họ Đỗ 'Ừm' một tiếng.
-Ta từng thấy từ xa Vô Ảnh Kiếm cùng với tu sĩ Thiên Hành Minh đấu pháp, hắn ngự trên một thanh kiếm hàn quang lập lòe, làm cho địch thủ miệt mỏi, kiếm thuật quả thật huyền diệu nhưng không có lợi hại như trong truyền thuyết đã nói.
-Nhưng mà, hắn có được đại danh khí như vậy khẳng định là có nguyên nhân.Nghe nói, để Vô Ảnh Kiếm thành danh kỳ thật là một thanh phi kiếm khác, vô cùng thần bí. Truyền thuyết là xuất kiếm phải thấy máu, có người hoài nghi là một thanh tà khí, cũng có người nói kiếm này có thể điều khiển lôi đình, chính là một Thánh Khí.
-Hắn xuất thân từ Thiếu Hoa Sơn, không ai dám đi truy xét đến cùng chỉ sợ đụng phải Thiếu Hoa Sơn.
-Các ngươi nếu có quen biết Vô Ảnh Kiếm thì những lo lắng trước đó là không cần thiết rồi.
-Phu phụ các ngươi thực lực không thấp, nếu cùng hắn tạo dựng mối quan hệ có được sự chăm sóc của hắn gia nhập được vào tiểu đội của hắn là tốt nhất. Hoặc ít nhất cũng có thể nhờ hắn giúp đỡ,giới thiệu gia nhập vào một đội ngũ cao thủ khác của Thiếu Hoa Sơn…
…
Không quan tâm ba người Nhạc Nhu nghị luận thế nào sau lưng mình.
Tần Tang ngự không cũng không quay đầu lại hướng về phía Đông Bắc lao vùn vụt, khi Quan Tinh Đảo xuất hiện trong tầm mắt, thân ảnh của Tần Tang lóe lên đáp xuống phía Tây bắc, một nơi có diện tích lớn nhất trên đảo.
Kiến trúc trên đảo này hoàn toàn khác biệt so với những đảo khác, đường đi trên đảo chín ngang chín dọc, phòng ốc chỉnh tề, nhất là trên đường phố còn có thật nhiều tu sĩ đi ngang.
Những phòng ốc kia còn treo đủ loại biển quảng cáo, chính là từng gian cửa hiệu.
Trên trung tâm của hòn đảo có một cái phòng đấu giá cỡ nhỏ, nhìn như không có gì nhưng thực ra nhân khí lại không thấp.
Trong Tiểu Hàn Vực, bao gồm cả tán tu, ngoại trừ ở lại Thất Hùng Quan để thủ quan, cùng với một số người có lệnh miễn trừ điều động, còn lại đa số tu sĩ Trúc Cơ đều bị triệu tập đến Lọan Đảo thủy vực.
Nhiều cao thủ như vậy đều tề tựu tại Loạn Đảo thủy vực là do nhiều lần xuất hiện bảo vật làm cho người ta đỏ mắt.
Nhưng mà, nhân khí cao nhất vẫn là một tòa đảo ỏ phía bắc thủy vật, có một cái tự thành danh, gọi là Vụ Đảo.
Lúc Tần Tang vừa đáp xuống hòn đảo, trong lòng liền có cảm giác ngẩng đầu lên nhìn về phía bắc.
Trên hòn đảo lớn có thể nhìn thấy biên giới của biển sương mù ở phía bắc, Vụ Đảo ẩn giấu ở trong vụ hải.
Nghe nói, Vụ Đảo được thành lập là do một vị tiền bối tán tu Kết Đan Kỳ mãnh liệt yêu cầu, đồng thời đạt được sự chấp thuận của hai phái chính ma cùng với tất cả tu sĩ tu tiên giới nhất trí ủng hộ.
Bất luận kẻ nào, bất luận thân phận gì, đều có thể ở bất kỳ vị trí nào trên biển sương mù thông qua lệnh bài tiến vào Vụ Đảo.
Trên Vụ Đảo, tất cả mọi người có thể ẩn giấu thân phận cùng mục đích của mình, tiến hành giao dịch, sau khi giao dịch hoàn thành lúc rời đi Vụ Đảo sẽ bị đại trận đi chuyển đến vị trí bất kỳ.
Chính vì lý do này, nên tu sĩ ra vào Vụ Đảo mỗi ngày nối liền không dứt, nhân số so với đại đảo hơn rất nhiều.
Nhưng mà, Vụ Đảo có chỗ tốt của Vụ Đảo, đại đảo có cũng có chỗ tốt riêng của đại đảo.
Tần Tang thu hồi ánh mắt, đi vào một lối đi, cuối cùng đi đến trước một cửa hiệu trang trí vô cùng xa hoa.
Mặc dù không có treo danh hào của Thiên Qua Lâu nhưng cũng là sản nghiệp của Thiên Qua Lâuu.
-Tần đạo hữu rốt cuộc cũng đến, mau mau mời vào!
Mặc dù không phải là Thiên Qua Lâu của Thanh Dương phường thị, nhưng quản sự trong tiệm cũng rất quen thuộc với Tần Tang, vô cùng thân thiện nhanh chân đi ra nghênh tiếp, dẫn Tần Tang đi vào phòng tối rồi tự mình dâng trà.
Tần Tang lại cười nói:
-Trà thì không cần, hy vọng tin tức đạo hữu đã nói là thật, tuyệt đối đừng xảy ra chuyện ngoài ý muốn để Tần mỗ thất vọng ra về.
-Tần đạo hữu nhắc đến chuyện này! Lão hữu đã bao giờ lừa Tần đạo hữu chưa?
Quản sự ra vẻ quở trách, phất tay đóng cấm chế tĩnh thất lại, rồi lấy ra một cái hộp ngọc đưa tới trước mặt Tần Tang.
-Đạo hữu nhìn xem, đây có phải là Dẫn Hồn Thảo hay không?
Tần Tang thần sắc hơi động, cúi đầu nhìn kỹ, trong hộp quả thật là một gốc Dẫn Hồn Thảo hoàn chỉnh, giống như ba cây mà hắn đã mua được từ hội dấu giá ở Âm Sơn Quan, có thể thấy niên kỷ cùng dược tính đã được rồi.
Hắn vô cùng hiểu rõ về Dẫn Hồn Thảo, không cần mở hộp ra cũng xác định được gốc Dẫn Hồn Thảo này là hàng thật, trên mặt hiện lên vẻ hài lòng.
Dẫn Hồn Thảo liên quan đến việc luyện chế Hoạt Thi,thứ nhất Dẫn Hồn Thảo là nguyên liệu hiếm có, có thể trực tiếp phụ trợ việc tu luyện linh dược, đối với ma tu, tà tu có ý nghĩa rất trọng đại, thứ hai Thiên Thi Phù đối với phẩm chất của Dẫn Hồn Thảo có yêu cầu rất hà khắc.
Ba năm nay, Tần Tang đã nhiều lần tìm kiếm nhưng cũng không mua được gốc nào phù hợp yêu cầu.