Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 764 - Chương 764: Cọng Rơm Cứu Mạng

Chương 764: Cọng Rơm Cứu Mạng Chương 764: Cọng Rơm Cứu Mạng

Một lát sau, đột nhiên có bóng người xuất hiện ở trong một lùm cây, đúng là một thiếu nữ thoạt nhìn có hơi trẻ tuổi

Cách ăn mặc như một nữ hiệp giang hồ, nhưng vẻ mặt lại không hề sắc bén, còn có vẻ hơi mỏng manh yếu đuối, nhất là đôi mắt, nhìn giống như vừa mới khóc xong, còn hơi sưng đỏ, ánh mắt trong veo càng khiến người khác yêu mến.

Nàng cẩn thận ra khỏi lùm cây, ló đầu xuống phía dưới xem thử, nàng nhìn theo vết máu trong khe núi, ánh mắt ngừng lại trên cỗ thi thể nằm úp sấp trong bụi cỏ.

Túi Giới Tử ở bên hông thi thể đã hấp dẫn ánh mắt của nàng.

Nàng cắn môi, trên mặt hiện lên dáng vẻ lo lắng và đấu tranh, sau một lúc, đột nhiên lại nhìn về hướng lúc nãy vừa mới bay đến, tiếp theo đó lo lắng trong ánh mắt lúc nãy đã bị thay thế bằng sự căm hận khắc cốt ghi tâm.

Thiếu nữ lén cắn răng ngà, phất tay bắt một con chim sẻ từ trong rừng.

Chim sẻ nằm trên lòng bàn tay của nàng, sau một hồi vùng vẫy liền trở nên an phận. thiếu nữ vươn tay chỉ, sau đó liên tục điểm trên người của chim sẻ, tiếp đó mới thả nó ra.

Chim sẻ giương cánh bay cao, bay đến hai bên sườn núi, hơn nữa còn lượn xung quanh đó mấy vòng lớn, rất nhanh liền bay trở về.

Lúc này, vẻ mặt căng thẳng của thiếu nữ đã thoáng thả lỏng, chần chờ một lát, đột nhiên chỉ vào chim sẻ, sau đó lại chỉ về hướng thi thể. Chim sẻ liền rơi xuống với tốc độ kinh người, lao thẳng vào đầu của thi thể.

'ầm'

Cấm chế trên người chim sẻ bùng nổ, nhẹ nhàng đập nát đầu của thi thể.

'xào xạt'

Ngay sau đó, thiếu nữ mạnh mẽ đi ra khỏi rừng cây, dùng tốc độ nhanh nhất bay đến bên thi thể, lấy đi túi Giới Tử, rồi lại phất tay đánh ra một ngọn lửa, đốt cháy thi thể, hủy diệt dấu vết.

Đang muốn vươn người rời đi, đột nhiên nàng chú ý đến một cái thi quan vẫn bình yên vô sự trong biển lửa.

- Thi Đạo ma tu?

Nàng ngẩn người ra, bóng người cũng dừng lại.

Đối với một Thi Đạo ma tu mà nói, thứ quý giá nhất trên người, chính là Luyện Thi của hắn, hiện tại chủ nhân đã chết, cỗ Luyện Thi này chính là vật vô chủ.

Nhưng mà người đã chết rồi, sao Luyện Thi trong thi quan vẫn bình yên vô sự như thế này được?

Thiếu nữ nhíu mày, dường như nhớ tới cái gì, vội vàng đem thần thức chìm vào túi Giới Tử, dễ dàng tìm thấy được một cuộn ngọc giản nằm ở trong túi, nàng càng đọc nội dung trong ngọc giản thì càng cảm thấy kinh ngạc, lướt nhanh phần cuối cùng của ngọc giản, nàng đột nhiên tỉnh ngộ.

Nàng vội vàng nhấc thi quan lên, đeo ở trên lưng, sau đó xóa sạch toàn bộ dấu vết bên trong khe núi, rồi bỏ chạy thật nhanh.

Nàng dốc hết toàn bộ sức lực phi độn về hướng sư môn, dọc theo đường đi nàng liên tục quay đầu nhìn lại, mãi cho đến khi đến vùng phụ cận của sư môn, cũng không phát hiện có người nào đuổi theo, lúc này nàng mới thật sự yên tâm.

Nàng nắm chặt túi Giới Tử, ánh mắt không giấu được sự hưng phấn.

Vừa nãy nhìn sơ qua một lượt, nàng đã chú ý đến bên trong túi Giới Tử có vô số bảo vật quan trọng, số lượng và cả phẩm chất của chúng vượt ngoài sức tưởng tượng của nàng.

Không ngờ mình lại chiếm được tất cả di vật của một tu sĩ Trúc Cơ!

Còn có một vật nàng cho rằng là quý giá nhất, tất cả đồ vật trong túi Giới Tử đều không thể sáng bằng, đó chính là Luyện Thi.

Nghĩ đến Luyện Thi, trong lòng nàng liền kích động, đột nhiên thay đổi phương hướng, bay nhanh đến Thanh Dương phường thị, cuối cùng nàng tìm một chỗ bí mật bên ngoài phường thị rồi đáp xuống.

- Phù!

Thiếu nữ nhẹ nhàng thở ra một hơi, phát hiện tim mình vẫn còn đập thình thịch không ngừng, nàng ôm lấy đầu gối ngồi xổm xuống, rồi dùng hai tay vỗ vỗ lên gò má nóng bừng, lúc này tâm trạng mới bình tĩnh lại được.

Bí pháp bên trong ngọc giản nằm ngoài sức tưởng tượng của nàng, thiếu nữ không chịu được mà hoài nghi, thật sự có bí pháp Luyện Thi thần kì như vậy tồn tại trên thế gian sao?

Nàng thu hồi ngọc giản, nhìn về hướng thi quan còn nằm ở một bên, do dự một chút, rồi lấy ra hai món pháp khí hộ thể để phòng thân, đứng cách một khoảng khá xa mới mở nắp thi quan ra.

Nàng nhìn thấy một cỗ Luyện Thi mặt mũi hung tợn, im lặng nằm ở bên trong quan tài

Tần Tang thấy dung mạo của thiếu nữ, cũng đã biết thân phận thật sự của nàng.

Thiếu nữ này tên là Thạch Oanh, đừng thấy nàng còn trẻ tuổi, thật ra tuổi tác thật sự của nàng không nhỏ như dáng vẻ bên ngoài.

Năm đó, khi Tần Tang trà trộn vào Thanh Dương phường thị, cũng nghe không ít đệ tử Thanh Dương phường thị nhắc đến cái tên Thạch Oanh này.

Người tu tiên trước khi nguyên khí suy kiệt, thì vốn dĩ đều là khí huyết sung túc, không dễ dàng già đi giống như phàm nhân, hơn nữa còn có vài loại công pháp đặc biệt, có hiệu quả kì diệu giúp duy trì dung nhan.

Thêm vào đó Thạch Oanh là tu sĩ khổ tu hiếm thấy, từ lúc còn nhỏ đã bắt đầu khổ tu ở trong động phủ không biết ngày đêm, chưa trải sự đời, cho nên nhìn dáng vẻ của nàng giống như một thiếu nữ đơn thuần, trong sáng cũng không có gì kì lạ.

Danh tiếng của nàng, cũng nhờ những điều này mà có được.

Người trẻ tuổi, tính tình chưa định, cho dù là nam hay nữ, số lượng người lúc còn nhỏ mới bước vào tiên môn, lại có thể chịu đựng được cô đơn và buồn tẻ, không bị ngoại vật quấy nhiễu, mà khắc khổ tu luyện cực kì thì ít ỏi.

Cho dù là những đại năng tu sĩ có được thành tựu to lớn, cũng đều phải trải qua một quá trình luyện tâm, về sau lại nhờ có được một cơ hội nào đó mà hoàn toàn tỉnh ngộ, mới hiểu rõ được đạo tâm, mà một lòng hướng đạo.

Nhưng mà phần lớn người tu tiên có thể cả đời đều không ngộ ra, không làm được.
Bình Luận (0)
Comment