Chương 765: Nghẹn Ngào
Chương 765: Nghẹn Ngào
Nếu không phải là Tần Tang đã sống qua hai đời, trải qua sinh tử, năm đó hắn đứng trước sự cám dỗ của giang sơn và mỹ nhân, nói không chừng cũng đã cầm lòng không được.
Mà Thạch Oanh lại không giống như vậy, khi nàng còn trẻ bái nhập vào Thanh Dương ma tông, đã thể hiện ra ý chí mạnh mẽ khiến người khác kinh ngạc, trong mắt nàng dường như chỉ có hai chữ tu luyện.
Dáng vẻ của nàng xuất chúng, khí chất làm cho người ta yêu mến.
Có những sư huynh, sư đệ đồng môn vô cùng ái mộ nàng, nhưng Thạch Oanh không động lòng với ai cả, ngoại trừ lúc phải hoàn thành một vài việc vặt trong sư môn, những lúc còn lại nàng đều ở trong động phủ tu luyện.
Không biết đông hạ, chẳng phân biệt được ngày đêm, nhiều năm đều trôi qua như thế.
So với đám đồng môn cùng nhập môn chung, thì rõ ràng nàng là người vô cùng xuất chúng.
Tần Tang cũng là nghe từ miệng của những người ái mộ nàng, mới biết được Thạch Oanh, tuy rằng không tính là thấy được tận mắt, nhưng cũng từng xem tranh vẽ về nàng từ một đệ tử của Thanh Dương ma tông.
Tần Tang không có hứng thú tìm hiểu một nữ tu Luyện Khí Kỳ, nên hiểu biết về Thạch Oanh cũng rất hạn chế.
- Đúng là nàng sao?
Tần Tang nói thầm ở trong lòng.
Thạch Oanh cực kì ít xuống núi, cho dù rời khỏi Thanh Dương ma tông, cũng sẽ đến Vô Nhai Cốc rèn luyện.
Vô Nhai Cốc nằm ở phía đông của Thanh Dương ma tông, Thạch Oanh lúc nãy lại từ phía chính nam bay đến.
Nhìn vẻ mặt của nàng, dường như là vừa khóc lóc một trận rồi.
Rốt cuộc là chuyện gì, lại có thể khiến cho một người tu tiên có ý chí kiên định như nàng đau lòng đến mức như vậy?
Tính cách của Thạch Oanh khác hẳn với Dụ Bá Thiên, vừa vặn thành hai cực đối lập nhau.
Tần Tang đã suy tính kĩ càng rồi mới quyết định lựa chọn mục tiêu là Dụ Bá Thiên, hiện tại đột nhiên lại đổi thành Thạch Oanh, hắn cũng không xác định được là tốt hay xấu đành phải yên lặng theo dõi tình hình tiếp theo, để xem Thạch Oanh sẽ lựa chọn như thế nào.
Thi quan được mở ra.
Thạch Oanh nắm chặt pháp khí phòng thân, trừng lớn hai mắt, nhìn chằm chằm vào Luyện Thi nằm bên trong thi quan, sợ Luyện Thi sẽ phản phệ.
Luyện Thi vẫn nằm im như cũ, không có dấu hiệu khởi thi.
Đợi trong chốc lát, cũng không có dị biến nào phát sinh, Thạch Oanh nhếch môi, đang muốn bước tới gần thi quan, đột nhiên nhớ đến cái gì đó, vội vàng đem thần thức chìm vào ngọc giản một lần nữa.
Sau một lát, Thạch Oanh thử kết ra một cái ấn quyết, dùng một đạo thần hồn ấn ký đánh về hướng Luyện Thi.
Thần hồn ấn ký chui vào bên trong đầu của Luyện Thi không chút trở ngại.
Ở trong nguyên thần không gian của Tần Tang, hắn đã hoàn toàn buông bỏ nguyên thần, tùy ý để cho thần hồn ấn ký của Thạch Oanh tiến vào sâu bên trong nguyên thần của chính mình, tương đương với giao bản thân cho cô gái trước mặt khống chế.
Cũng là vì hắn ỷ vào ngọc phật, có thể khu trừ thần hồn ấn ký bất cứ lúc nào, mới dám làm như vậy.
Đổi lại là những tu sĩ đại năng khác, ai cũng không dám to gan lớn mật như Tần Tang, tùy ý để cho người khác trồng thần hồn ấn ký vào sâu trong nguyên thần của mình.
Cho dù bọn họ có thể dựa vào tu vi lớn mạnh, mà thoát khỏi khống chế của thần hồn ấn ký, nhưng để xóa bỏ hoàn toàn thần hồn ấn ký mà không để lại hậu họa gì thì rất khó mà làm được.
Nếu như thần hồn ấn ký để lại cho dù chỉ là một dấu vết cực kì nhỏ, thì sau này đều có thể biến thành lối thoát của tâm ma, trở thành mầm mống tai họa.
Tần Tang lại không cần lo lắng, đến cả Thiên Thi Phù mà ngọc phật còn có thể khu trục, huống chi chỉ là thần hồn ấn ký của một tu sĩ Luyện Khí Kỳ. Tinh thần Tần Tang tĩnh lặng, hoàn toàn buông bỏ quyền khống chế của thân thể, chờ đợi thần hồn ấn ký nhập thể
Thấy thần hồn ấn ký của chính mình thành công khống chế được Luyện Thi, vẻ mặt của Thạch Oanh cuối cùng cũng trầm tĩnh lại, nghiêng mình đi qua bên cạnh thi quan, hai mắt nheo lại, xem xét trạng thái của Luyện Thi.
Sau một lát, trong lòng Thạch Oanh bắt đầu niệm.
'Vù!'
Luyện Thi đứng thẳng dậy, hành động theo mệnh lệnh của nàng, như cánh tay bị điều khiển.
Từ ngọc giản nàng biết được, cỗ Luyện Thi này còn chưa luyện thành, vẫn còn thiếu bước cuối cùng, Cương Sát trùng đan.
Trước lúc hoàn thành bước này, tuyệt đối không thể thao túng Luyện Thi đối địch, nếu không thì còn chưa ra tay, bởi vì bản thân Luyện Thi không thể áp chế được Kim Đan trong đan điền, sẽ nổ tan xác mà chết.
Chắc cũng vì nguyên nhân này, Thi Đạo ma tu kia chết vì chiến đấu, mà Luyện Thi vẫn bình yên vô sự.
- Hắn tới nơi này, là vì Thanh Dương Cương Anh của sư môn chúng ta sao? Không biết là chọc phải cường địch nơi nào, mưu đồ lấy Thanh Dương Cương Anh không được, ngược lại còn mất cả tính mạng...
Thạch Oanh thì thào nói.
Nàng tu luyện Thanh Dương Ma Hỏa, đương nhiên biết trên thế gian này Càn Thiên Cương Anh hiếm thấy đến cỡ nào.
Sự thật xảy ra trước mắt.
Thi thể, túi Giới Tử, Luyện Thi, Kim Đan, Địa Sát chi khí...
Tất cả đều là thật, hơn nữa thần hồn ấn ký của chính mình cũng không bị bài xích chút nào, làm cho nàng không còn hoài nghi gì nữa.
- Thế gian lại có loại Luyện Thi pháp môn như thế này...
Trong lòng Thạch Oanh thoáng kích động, lại mở túi Giới Tử ra một lần nữa, lục lọi thấy một đống nhỏ Thiếu Âm Từ Bình, mở ra bên trong đầy Địa Sát chi khí.
- Chỉ cần ta dùng Thanh Dương Cương Anh, hoàn thành bước Luyện Thi cuối cùng, thì có thể được một cỗ Luyện Thi tương đương với cao thủ Giả Đan cảnh!
Trạch Oanh trừng to hai mắt to tròn lấp lánh, nắm chặt Thiếu Âm Từ Bình, giọng nói vì kích động mà trở nên run rẩy.
Đột nhiên, hốc mắt Thạch Oanh đỏ lên, hai hàng lệ chảy xuống, nghẹn ngào khóc lóc.