Chương 770: Cương Sát Xung Đan
Chương 770: Cương Sát Xung Đan
Ánh sáng xanh này giống như cá bơi, bơi lội không ngừng ở trung tâm ngọn lửa.
Nó có ý đồ lao ra, nhưng vẫn bị phong tỏa bên trong Thanh Dương Ma Hỏa.
Tế ra Ma Hỏa, sắc mặt Thạch Oanh hơi trắng bệch.
Thường ngày nàng tu luyện, đều hấp thụ một tia Thanh Dương Thần Cương ở Thần Cương Phong, luyện vào bên trong Ma Hỏa của chính mình, sau đó lại quay về động phủ, chậm rãi tế luyện.
Mãi đến khi đã luyện hóa triệt để Thanh Dương Thần Cương mới lại đến Thần Cương Phong, cứ lặp đi lặp lại như thế.
Đây là lần đầu tiên nàng thử mang theo Thanh Dương Thần Cương rời núi.
Thanh Dương Ma Hỏa xuất phát từ Thanh Dương Thần Cương, cả hai vốn là vật đồng nguyên, Thạch Oanh thử mấy lần, liền thành công lưu giữ lại một tia Thanh Dương Thần Cương.
Nhưng không ngờ Thanh Dương Thần Cương lại rất không ổn định, vào lần thứ nhất rời đi, còn chưa kịp rời núi đã tán loạn rơi mất.
Để duy trì sợi Thanh Dương Thần Cương này không bị tán loạn, Thạch Oanh tụ rồi lại tán, tán rồi lại tụ, dùng hơn một canh giờ, rốt cuộc sau khi đã thuần thục, thành công mang một tia đi ra.
- Ngừng lại!
Thạch Oanh nhìn chằm chằm trung tâm ngọn lửa, khẽ quát một tiếng.
Ma Hỏa mãnh liệt, áp bách vào phía trong, tia Thanh Dương Thần Cương bỗng nhiên rung lắc một cái, sau đó nén từ hai đầu vào bên trong, cuối cùng biến thành một giọt nho nhỏ, xanh tươi như sương đọng.
Ổn định lại Thanh Dương Thần Cương xong, Thạch Oanh vung ống tay áo, mở quan tài đen ra, ra lệnh cho Luyện Thi xếp bằng trước mặt nàng.
Bước kế tiếp, chính là muốn thử nghiệm Cương Sát xung đan.
Ở bí pháp bên trong thẻ ngọc có tường thuật lại quá trình Cương Sát xung đan, nhìn rất giống cảnh tượng như thế, đồng thời có nói rõ rằng chỉ cần dùng sức mạnh của Luyện Thi để áp chế ba loại thần vật, động tác đầy đủ cẩn thận và chuẩn xác thì sẽ không có nguy hiểm gì.
Nhưng trong lòng Thạch Oanh vẫn bồn chồn như cũ.
Nàng không phải là tân binh mới vừa vào Tu Tiên Giới, có một số việc chưa tự mình trải qua nhưng cũng đã từng nghe thấy.
Càn Thiên Cương Khí, Địa Sát khí và Kim Đan, mỗi một thứ đều hơn những gì nàng có thể khống chế, một khi gây ra nhiễu loạn, mạng nhỏ của nàng cũng khó bảo toàn.
Lúc nãy khi nàng rời khỏi động phủ, nhân tiện đi tra cứu điển tịch của sư môn, lại không tra được Cổ Thi Môn được nhắc trong thẻ ngọc, nói bóng nói gió hỏi thăm sư thúc trông coi điển tịch, hắn cũng chưa từng nghe qua.
Cho nên, Thạch Oanh quyết định kiềm chế cấp bách, thử nghiệm từng chút một, dò xét bí pháp trong ngọc giản có được hay không, rồi quyết định có muốn liều lĩnh hay không.
Tâm niệm nàng vừa động, Thanh Dương Ma Hỏa tách ra một luồng, hóa thành một thanh hỏa đao, thăm dò vào trung tâm ngọn lửa, cẩn thận từng li từng tí cắt đi Thanh Dương Thần Cương một tia bé nhỏ không đáng kể bên trong.
Ma Hỏa bọc lấy Thanh Dương Thần Cương, chậm rãi trôi về phía Luyện Thi.
Cùng lúc đó, Thạch Oanh phân tâm thao túng Luyện Thi, chuẩn bị kỹ càng để nghênh đón xung kích của Thanh Dương Thần Cương.
Giờ khắc này, Thạch Oanh chỉ cảm thấy Luyện Thi thuận tay hơn lúc nãy, dịu dàng ngoan ngoãn đến mức không thể nào hơn, lại hợp tâm ý của nàng, điều này khiến cho lòng tin của Thạch Oanh càng đầy thêm.
- Luyện Thi đại ca, nhất định phải thành công nhé! Chỉ cần báo được đại thù, ta thề sau này nhất định trả tự do cho ngươi, suy nghĩ biện pháp để ngươi hồn linh an tức, luân hồi chuyển thế.
Nghe được lời Thạch Oanh nói, Tần Tang dở khóc dở cười, nhưng hắn rất nhanh chóng bài trừ tạp niệm, phong bế năm giác quan, tinh thần chìm vào khí hải, không dám phân tâm tí nào.
Thạch Oanh gấp gáp vô cùng, hắn làm sao lại không?
Thạch Oanh không giúp đỡ được gì cả, hết thảy vẫn phải dựa vào bản thân Tần Tang thôi.
Thứ sắp gặp phải xung kích là đan điền của hắn, lỡ như xảy ra bất trắc gì, Thạch Oanh quá lắm chỉ bị thương lây thôi, còn hắn thì bị phá hủy khí hải căn cơ, có thể bảo toàn mạng nhỏ hay không vẫn còn là ẩn số.
Bên trong động phủ tịch mịch, Ma Hỏa màu xanh chập chờn.
Tia Thanh Dương Thần Cương bị cắt đi đã bay tới gần đan điền của Tần Tang.
Lúc này, chỗ đan điền của Tần Tang đột nhiên hiện ra một vòng xoáy, linh lực và Địa Sát khí bên trong vòng xoáy hòa lẫn vào nhau, tỏa ra màu xám.
Đúng lúc này, động tác của Thạch Oanh có hơi khựng lại.
Đầu tiên, nàng kiểm tra Thanh Dương Thần Cương một chút, xác định Thanh Dương Thần Cương không có dấu hiệu sụp đổ. Tiếp lấy lại nhìn về phía Tần Tang, xác định Luyện Thi vẫn vô cùng ngoan ngoãn.
Chần chờ một chút, răng Thạch Oanh nhẹ nhàng cắn lên đôi môi đỏ, con tim run lên, đột nhiên đẩy Thanh Dương Thần Cương vào trong vòng xoáy!
Trong chớp nhoáng này, Tần Tang lần đầu tiên thật sự tiếp xúc với Thanh Dương Thần Cương.
Vượt quá dự liệu của hắn, chí dương cương khí trong truyền thuyết và Địa Sát khí cũng được gọi là kỳ vật thế gian, vậy mà lại dịu dàng ngoan ngoãn khác thường, tựa như một giọt rượu ngon, nhỏ vào khí hải Tần Tang, mềm mại tinh tế đến mức nõn nà.
Thanh Dương Thần Cương vốn là như thế, hay là vì biến đổi thành Cương Anh, nên mới có biểu tượng thế này?
Nghi hoặc của Tần Tang cũng không duy trì quá lâu.
Sau khi Thanh Dương Thần Cương chui vào vòng xoáy, Thạch Oanh đột nhiên rút Thanh Dương Ma Hỏa đang bao phủ bên ngoài đi. Trong phút chốc, Thanh Dương Thần Cương mất đi trói buộ, rốt cục đã để lộ bản tính của nó!
Thanh Dương Thần Cương vốn dĩ ngoan ngoãn đến cực điểm, đột nhiên cử động trong yên tĩnh, không đợi Tần Tang và Thạch Oanh kịp phản ứng, liền mạnh mẽ đâm vào khí hải Tần Tang.
Đây không phải là một tia ánh sáng xanh đơn thuần, nó căn bản chính là một tia chớp màu xanh, mang theo khí tức cực kỳ bạo ngược, để lộ ra răng nanh cắn người!
Đột nhiên xuất hiện dị tượng khiến sắc mặt Thạch Oanh chợt biến đổi.
Mặc dù nàng tu luyện Thanh Dương Ma Hỏa, nhưng cũng không hiểu rõ hết về Thanh Dương Thần Cương, những đệ tử bọn họ chỉ tuân theo công pháp, tu luyện tuần tự từng bước mà thôi.