Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 771 - Chương 771: Lóng Lánh

Chương 771: Lóng Lánh Chương 771: Lóng Lánh

Muốn truy đến cùng bản chất của Thanh Dương Thần Cương, chỉ sợ ít nhất chờ đến khi sau khi kết đan mới có thể bắt đầu thử nghiệm.

Thanh Dương Thần Cương dị động, là Thạch Oanh không đoán trước được.

Trong lòng Tần Tang cũng đột nhiên căng thẳng, một tia Thanh Dương Thần Cương bé nhỏ không đáng kể lại có thể bộc phát ra khí thế đáng sợ như vậy, giờ khắc này hắn lại xuất hiện một loại ảo giác rằng mình sắp bị đánh xuyên khí hải, bản năng muốn toàn lực bài xích Thanh Dương Thần Cương ra ngoài.

Nhưng mà hắn nhanh chóng đè nén bản năng xuống, tinh thần khóa chặt khí hải.

Thanh Dương Thần Cương cho dù có mạnh thì số lượng vẫn quá ít, Thạch Oanh mang rất ít ra khỏi nói, đây chỉ là một phần trong đó, một nửa bên trong khí hải của mình đều là Địa Sát khí, tệ lắm thì cũng không bị Thanh Dương Thần Cương đánh tan.

Chỉ cần ổn định lại Địa Sát khí là có thể kịp thời khống chế cục diện.

- Tại sao Thanh Dương Thần Cương lại đột nhiên bộc phát?

Tần Tang sinh nghi trong lòng.

Thần hồn ấn ký của Thạch Oanh truyền đến dao động, khiến Tần Tang biết rõ Thạch Oanh cũng bị chấn kinh bởi dị biến, nói rõ rằng sự biến hóa này của Thanh Dương Thần Cương không phải là bình thường.

Sự thật cũng là như thế.

Mới nãy ở Thần Cương Phong, Thạch Oanh niêm phong Thanh Dương Thần Cương, vẫn luôn thất bại liên tục, cũng chỉ lặng lẽ tiêu tán đi thôi, sự biến hóa thế này là lần đầu tiên xuất hiện.

- Chỉ có một nguyên nhân, nó cảm ứng được Địa Sát khí trong cơ thể mình...

Tần Tang hơi suy nghĩ, nghĩ đến nguyên nhân.

Địa Sát khí và Càn Thiên Cương Khí, một âm một dương, cũng được gọi là thời gian, một khi bọn chúng gặp nhau, sẽ phát sinh xung đột, đối chọi gay gắt, cũng không kỳ quái.

Nghĩ tới đây, Tần Tang nghĩ ra một cái biện pháp giải quyết.

Không ngờ, không đợi Tần Tang hành động, khí hải của hắn và Thanh Dương Thần Cương cùng mất khống chế, Địa Sát khí phồng lên, dâng lên một trận sóng lớn, bỗng nhiên bổ nhào về phía Thanh Dương Thần Cương.

Quả nhiên là như thế!

Cảnh tượng này đã xác nhận suy đoán của Tần Tang, nhưng hắn không có chút cảm giác hưng phấn nào, tinh thần căng cứng, vô cùng khẩn trương, dốc hết toàn lực ràng buộc Địa Sát khí.

Mặc dù Tần Tang phản ứng rất nhanh nhưng vẫn chậm một bước, không còn kịp nữa rồi.

'Ầm!'

Trong chốc lát, một luồng chí âm sát khí, một luồng chí dương cương khí, hai loại kỳ vật thế gian cuồng bạo không gì sánh được mạnh mẽ đâm đầu vào nhau.

Trong khí hải, gợn sóng nổi lên bốn phía.

Âm vật Ngũ Hành tạo thành màn chắn, cũng chấn động không ngừng khi bị bạo phát đánh vào, trợ giúp củng cố khí hải.

Trái tim Tần Tang nhanh chóng vọt lên đến cổ họng, gắt gao ‘nhìn chằm chằm’ Kim Đan.

Khí hải nhấp nhô không ngừng, Kim Đan treo ở chính giữa, tựa như trăng sáng trong nước, ngày đêm không rõ bên trong rung chấn.

Một lát sau, tinh thần Tần Tang hơi buông lỏng.

May mắn thay, số lượng Thanh Dương Thần Cương không nhiều, đối mặt với nhiều Địa Sát khí như vậy, còn chưa có sức phản lại đã bị tiêu diệt, xung đột nhanh chóng yên ổn lại, uy lực còn có thể tiếp nhận, không hề làm lay động bản thân căn cơ.

Kim Đan bị liên lụy không lớn, vẫn ổn định.

Thanh Dương Thần Cương bị tiêu diệt, Địa Sát khí cũng rốt cục an phận, khí hải Tần Tang dần dần khôi phục bình tĩnh, nhìn từ bên ngoài, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra cả.

Thạch Oanh bên ngoài bị dọa sợ đến mức mặt mũi trắng bệch, sau khi ngây ngẩn một hồi, thấy Tần Tang vẫn lẳng lặng ngồi xếp bằng ở đó, đột nhiên lấy lại tinh thần, luống cuống xem xét trạng thái của Tần Tang.

Xác định Tần Tang không bị thương tổn sau xung đột, Thạch Oanh thở phào một hơi, lúc này mới phát hiện ra sau lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Khoảng thời gian xung đột vô cùng ngắn ngủi, hơn nữa còn giới hạn ở khí hải của Tần Tang, nhưng thứ đó trong nháy mắt bày ra uy lực vô cùng đáng sợ, nhớ lại cảnh tượng khi nãy, trong lòng nàng vẫn còn sợ hãi.

May mà mình thận trọng, lấy trước một phần của Thanh Dương Thần Cương để dò xét.

Thạch Oanh âm thầm vui mừng, tầm mắt rơi vào khí hải của Tần Tang, do dự một chút, quyết định tiếp tục dò xét.

Mới xảy ra một màn trông nguy hiểm như thế, nhưng lại hoàn toàn ăn khớp với những gì có trong bí pháp, dùng sức mạnh của chính Sát Thi là có thể đối phó với những chuyện bất trắc, khiến Thạch Oanh yên tâm không ít.

Nàng ‘ra lệnh’ cho Tần Tang khôi phục, mình cũng lấy linh đan để uống, cầm linh thạch, nhanh chóng điều tức.

Hiện tại nàng có tài sản dồi dào, trước khi lấy được di sản ma tu Trúc Cơ, nàng cũng không dám xa xỉ như vậy.

Rất nhanh, Thạch Oanh đã điều dưỡng trạng thái lại đến đỉnh, thấy Tần Tang còn chưa xong, chống cằm ngồi tại trên mặt đất chờ dợi, suy nghĩ xuất thần mà nhìn Tần Tang, tự mình hạ quyết tâm.

- Luyện Thi đại ca, chờ ngươi khôi phục, chúng ta tiếp tục thử nghiệm, tranh thủ mau mau hoàn thành lột xác cho ngươi...

- Trước khi gặp được ngươi, ta vốn đã nản lòng thoái chí, vĩnh viễn cũng không có cách nào báo thù rửa hận cho cha mẹ ta, là ngươi đã cho ta thấy được hy vọng...

- Ta không cầu mong Tiên Đạo, trường sinh hay gì đó, ta sống là để báo thù.

- Ngươi yên tâm, sau khi báo thù ta nhất định sẽ hết lòng tuân thủ hứa hẹn, nghĩ biện pháp phá giải phong ấn Nguyên Thần của ngươi...

Xưa giờ Thạch Oanh không có dũng khí để nói ra những tâm suy nghĩ sâu trong lòng cho bất cứ kẻ nào nghe, đã bị đè nén quá lâu, nàng tưởng Tần Tang là vật chết, coi hắn thành đối tượng để giãi bày.

Bất tri bất giác nói ra hết toàn bộ lời trong lòng.

Bên trong động phủ xanh mênh mông, ánh mắt của nàng cũng sáng lóng lánh, bên trong ánh mắt ẩn chứa chờ mong sâu đậm và quyết tâm liều lĩnh.
Bình Luận (0)
Comment