Chương 773: Liên Lạc
Chương 773: Liên Lạc
Giờ khắc này, Tần Tang đột nhiên dùng toàn lực thúc đẩy linh lực, bao trùm hai luồng khí tức này.
'Vù!'
Xung đột giữa hai luồng khí tức vẫn không ngừng lại, nhưng Tần Tang không tiếc tiêu hao linh lực, vẫn trì hoãn thời gian bộc phát của chúng, sau đó Tần Tang không chút do dự, bọc lấy bọn chúng, đánh về phía Kim Đan.
Địa Sát khí phối hợp với Thanh Dương Thần Cương, lực phá hoại mạnh hơn Địa Sát khí nhiều.
Kim Đan tuy mạnh nhưng cũng chỉ là vật vô chủ, cả hai sức mạnh bị Tần Tang ngưng tụ đến cực hạn, loáng một cái là phá vỡ sức mạnh bên ngoài Kim Đan, tiếp xúc vào Kim Đan.
'Ầm!'
Thần quang Kim Đan bắn ra tứ phía.
Khí hải rung mạnh!
Sắc mặt Thạch Oanh trắng bệch, phát hiện thần thức của mình lập tức bị gợn sóng cực lớn đánh tan, nàng không dám chần chờ, vội vàng một khống chế Luyện Thi lần nữa, lại chỉ có thể toàn lực trấn an khí hải của hắn, lo lắng chờ đợi kết quả.
Thạch Oanh mờ mịt không biết, tại thời khắc này, một thanh linh kiếm trong suốt lặng yên hiển hiện phía trên Kim Đan.
Kiếm khí gom lại thành một luồng, bao phủ Kim Đan.
Từ lần trước luyện chế Phi Thiên Dạ Xoa, Tần Tang đã rút được kinh nghiệm, không quan tâm Ô Mộc Kiếm có tác dụng hay không, vẫn gọi nó ra, thêm một tầng phòng hộ.
Địa Sát khí, Thanh Dương Thần Cương, Kim Đan...
Ba loại sức mạnh mạnh mẽ, lấy Kim Đan làm chiến trường, đụng vào nhau, bộc phát ra dao động kinh người.
Thế nhưng, loại dao động này tới cũng nhanh, đi cũng nhanh.
Bởi vì Địa Sát khí và Thanh Dương Thần Cương đều quá nhỏ bé, hoàn toàn không phải là đối thủ của Kim Đan, rất nhanh sau đó đã đồng thời tan biến.
Trong chớp mắt, gợn sóng lắng lại, Kim Đan và khí hải khôi phục như lúc ban đầu.
Thạch Oanh há miệng thở dốc, thấy khí hải Tần Tang đã tạm yên, con tim bị treo lên rốt cuộc cũng buông xuống, vừa cẩn thận quan sát Kim Đan, thấy Kim Đan không có gì khác thường, không khỏi thất vọng một hồi, sau khi điều tức một chút, giữ vững tinh thần thử nghiệm lại lần nữa.
Lần thứ hai...
Lần thứ ba...
Thanh Dương Thần Cương đã hao hết, Thạch Oanh thở dài một tiếng, đành phải tạm thời dừng Luyện Thi, nhập định tu luyện.
Đúng lúc này, Tần Tang đột nhiên mở hai mắt ra, tinh quang lấp lóe bên trong hai con ngươi màu đen, lập tức biến mất.
Sau một khắc, Tần Tang lặng yên không tiếng động xuất hiện sau lưng Thạch Oanh, đưa tay điểm lên người nàng một cái, đánh ra một cấm chế.
Thân thể Thạch Oanh mềm nhũn, ngã quắp trên mặt đất, được Tần Tang đỡ lên giường.
Tần Tang ngồi dậy, nhìn sang hướng Thần Cương Phong, bên trên mặt quỷ màu xanh lộ ra nụ cười quái dị, rốt cuộc đã thấy được dấu hiệu thành công!
Luân phiên thử nghiệm Cương Sát xung đan, đủ loại dấu hiệu đều đồng nhất với lúc trước hắn luyện chế Phi Thiên Dạ Xoa và miêu tả trong Vô Thương lưu thư, mặc dù Cương Sát xung đan vẫn chưa thành công, nhưng Tần Tang đã xác định, bí pháp này có thể thực hiện được!
Sở dĩ vẫn luôn thất bại là vì số lượng Thanh Dương Thần Cương quá ít!
Cho dù Thạch Oanh giao hết Thanh Dương Thần Cương mỗi lần mang ra được cho Tần Tang, cũng không đủ để dùng cho Cương Sát xung đan.
Huống chi Thạch Oanh không dám vào núi liên tiếp, mà Tần Tang không thể nào ngồi chờ hoài được.
Một là không thể nào áp chế thi khí mãi, hai là Tần Tang phát hiện, Cương Sát kết hợp rất không ổn định, hắn nghi là một khi bí pháp bắt đầu thì nửa đường không thể bị gián đoạn.
Xem ra, nhất định phải tự mình lẻn vào Thần Cương Phong rồi.
Hắn giữ lại cấm chế trong cơ thể Thạch Oanh, sau khi hắn rời khỏi Thanh Dương ma tông một khoảng cách thì nó sẽ tự động phá giải, đến lúc đó Thạch Oanh có thể tỉnh dậy ngay.
Trong khoảng thời gian Tần Tang ở Thanh Dương ma tông, Thạch Oanh sẽ luôn ngủ say trong động phủ.
Nàng không có bằng hữu, mà Tần Tang lại phong tỏa cẩm chế cho động, ý bảo người bên trong đang lúc bế quan tĩnh tu, không sợ bị người phát hiện sự bất thường của Thạch Oanh.
Thạch Oanh nằm trên giường, sắc u ám trên mi tâm nhạt đi, ngủ say như một đứa trẻ con, ngây thơ không biết chuyện gì.
Tần Tang phẩy tay, mở túi Giới Tử của Thạch Oanh ra, tìm ra được Thanh Phù Tiền và Hư Thiên Lôi từ bên trong, cùng với một vài Thiếu Âm Từ Bình, còn về những vật khác, hắn đều không động tay vào, coi như thù lao cho Thạch Oanh.
Mà những pháp khí kia cũng không thể mang lên Thần Cương Phong, hắn muốn chuyên tâm hoàn thành bí pháp, không rảnh bảo vệ pháp khí, chỉ có Hư Thiên Lôi là pháp bảo phẩm chất, có thể chống cự lại nguyên khí hỗn loạn bên trên Thần Cương Phong.
'Đùng!'
Tần Tang nhẹ nhàng dùng sức, bóp nát Thanh Phù Tiền.
Thanh Phù Tiền lập tức vỡ vụn, sau đó đột nhiên lóe lên ánh sáng, Thanh Phù Tiền lại chuyển động như một dạng chất lỏng, biến thành một giọt trùng huyết trong lòng bàn tay Tần Tang, bên trên trùng huyết hiện ra một hư ảnh của Thanh Phù ấu trùng.
Hư ảnh phát ra một tiếng vài hí khó có thể nghe thấy, sau đó liền 'Ầm' một tiếng, vỡ vụn hoàn toàn cùng với bản thể Thanh Phù Tiền, hóa thành vô số chấm nhỏ, tiêu tán trong không trung.
Lúc này, Vân Du Tử đã nắm giữ Thanh Phù mẫu tiền, tiến vào Vô Nhai Cốc.
Tần Tang đang thông báo cho Vân Du Tử, có thể hành động.
Đệ tử Thanh Dương ma tông cơ bản đều tu luyện công pháp Thanh Dương Ma Hỏa này, mà tu sĩ Trúc Cơ kỳ lại khác với bọn người Thạch Oanh, bọn họ có một lực chống cự nhất định đối với nguyên khí hỗn loạn bên trên Thần Cương Phong, tu sĩ thực lực cường đại chọn phía trên Thần Cương Phong để tu hành, như thế này có thể thường xuyên hấp thụ Thanh Dương Thần Cương.
Nhất là cao thủ Giả Đan cảnh của Thanh Dương ma tông, bọn họ có thể luôn ở lại Thần Cương Phong mà không bị ảnh hưởng.
Bây giờ cao thủ bên trên Thần Cương Phong không phải số ít.