Khấu Vấn Tiên Đạo (Bản Dịch)

Chương 776 - Chương 776: Thanh Dương Cương Anh

Chương 776: Thanh Dương Cương Anh Chương 776: Thanh Dương Cương Anh

- Lưu sư đệ, Sài sư huynh, sư môn đã xảy ra chuyện gì?

Tu sĩ trung niên đứng chắp tay, nhàn nhạt hỏi.

- Lê sư đệ, Vô Nhai Cốc tầng thứ hai xảy ra thú triều, bọn người Tề sư đệ bị nhốt...

Lão giả thấy tu sĩ họ Lưu sợ hãi rụt rè, đưa tin tức Ma Hỏa trong tay hắn cho tu sĩ trung niên, nhanh chóng nói rõ tình huống.

- Thú triều?

Sắc mặt tu sĩ trung niên hơi biến đổi, nhận lấy Ma Hỏa đưa tin để xem xét, mi tâm không khỏi nhíu chặt, trầm tư chốc lát, nhìn chằm chằm tu sĩ họ Lưu, nghiêm nghị hỏi:

- Ngoại trừ bọn người Tề sư đệ, còn có ai tiến vào Vô Nhai Cốc tầng thứ hai không?

Tu sĩ họ Lưu nuốt nước bọt, nhỏ giọng ngập ngừng nói:

- Hiện tại chỉ có Tề sư huynh kịp thời truyền tin ra cầu viện, bọn Vương sư huynh hoàn toàn không có tin tức, tạm thời còn không biết bọn họ bây giờ đang ở nơi nào, chưa thăm dò đến Vô Nhai Cốc, không rõ quy mô thú triều lớn bao nhiều...

Tu sĩ trung niên lắc đầu, nói với hai người:

- Các ngươi chờ ở tại đây, ta lập tức đi gặp Ô sư thúc.

Lão giả kinh ngạc nói:

- Phải kinh động đến cả Ô sư thúc sao?

Tu sĩ trung niên hừ lạnh một tiếng:

- Vô Nhai Cốc tầng thứ hai mênh mông bát ngát, lại có thú triều tàn phá bừa bãi, bọn họ phân tán các nơi, Sài sư huynh cho rằng, dựa vào mấy người chúng ta, có thể cứu tất cả mọi người ra sao? Nếu như thú triều lần này ảnh hưởng đến toàn bộ Vô Nhai Cốc tầng thứ hai, chờ đến khi chúng ta tìm đến, bọn họ đã trở thành thức ăn trong miệng yêu thú từ lâu rồi! Một đám ngu xuẩn, không phát hiện dấu hiệu thú triều xuất hiện, chỉ có thể mời Ô sư thúc rời núi thôi!

. . .

Nơi xa Thần Cương Phong.

Tần Tang bò sấp trong cỏ hoang, gắt gao nhìn chằm chằm đỉnh núi!

Hắn phải biết, có bao nhiêu người đi đến Vô Nhai Cốc cứu viện!

Đợi được một hồi, trong núi từ đầu đến cuối không có động tĩnh, ngay lúc Tần Tang âm thầm lo lắng, chợt thấy ở đỉnh núi có một luồng quang diễm phá vỡ sương mù xanh, tỏa ra khí thế kinh người!

- Lão phu đi trước một bước, các ngươi ngồi phi thuyền, mau chạy đến!

Quang diễm truyền ra một tiếng thét dài, lập tức biến mất khỏi tầm mắt của Tần Tang, chỉ lưu lại dư âm lượn lờ!

Kim Đan!

Sau khi hào quang biến mất, Tần Tang lập tức đứng lên từ trong bụi cỏ, mắt sáng lên, không chút do dự thúc giục thân pháp, đi theo hướng Thần Cương Phong.

Kim Đan Thanh Dương ma tông là người duy nhất hắn phải kiêng kỵ, mà người này đã rời đi trước, Tần Tang không cần lo lắng bản thân bị bại lộ, cho nên hắn không đợi người khác khởi hành, đã bắt đầu bí mật đi theo Thần Cương Phong.

Hắn chỉ có thể làm như thế để tiết kiệm thời gian!

Dựa vào thực lực và tốc độ bay của tu sĩ Kết Đan kỳ mà toàn lực đuổi theo, từ Thanh Dương ma tông đến Vô Nhai Cốc, lại đi vào tầng thứ hai ở Vô Nhai Cốc, tính ra cũng không đến hai canh giờ.

Yêu ma Quỷ Thú ở tầng thứ nhất của Vô Nhai Cốc không thể ngăn cản được bộ pháp của hắn.

Trước khi đến đây, Tần Tang đã ước định với Vân Du Tử, sau khi Vân Du Tử đắc thủ sẽ lập tức rút lui, không dây dưa ở lại đây, dù cho thực lực của hắn ta có trở nên mạnh hơn thì cũng không thể một mình chống lại toàn bộ tông môn.

Đối với mỗi một chi tiết nhỏ, bọn họ đã sớm tính toán kỹ càng.

Hiện tại thú triều đột phát, có lẽ có thể giúp Tần Tang kéo dài thêm thời gian một chút.

Tần Tang quyết định chọn mốc bốn canh giờ làm giới hạn, nhất định phải hoàn thành bí pháp trong bốn canh giờ này, sau đó thì rời khỏi Thanh Dương ma tông!

Tần Tang nghĩ thầm trong lòng: “Bốn canh giờ, chỉ cần không có chuyện bất ngờ nào xảy ra thì chừng đó thời gian là đủ rồi…”

Quãng đường đến Thần Cương Phong càng lúc càng gần, thân hình Tần Tang đột nhiên dừng lại, lách người trốn ở phía sau một ngọn núi đá, sau đó lập tức nhìn thấy mấy bóng người trước sau lao ra từ trong sương mù xanh, bay vùn vụt xuống núi.

Trong đó, có một người xuất ra một chiếc phi thuyền có hai đầu bén nhọn vểnh lên, tinh tế thon dài, hình dáng trông giống như một quả đậu, ở bên ngoài phi thuyền là tầng tầng ngọn lửa màu xanh bao quanh.

Phi thuyền đón gió lập tức to lên, sau đó những người kia không kịp chờ đợi mà nhanh chóng lên phi thuyền.

Một lát sau, lại có hai người đuổi tới.

Lúc này, hoả diễm ở bên trên phi thuyền đột nhiên trở nên mãnh liệt, khẽ run lên, hoá thành một luồng lưu quang bay về phía chân trời, tốc độ nhanh đến kinh người, chỉ chậm hơn một chút so với độn thuật của vị tu sĩ Kết Đan kỳ kia mà thôi.

Tần Tang đoán rằng, chiếc phi thuyền này có thể bay nhanh được như vậy, là kết quả của các tu sĩ ở phía trên phi thuyền kia làm ra.

Hiện nay, thời buổi loạn lạc rối ren, đệ tử Thanh Dương ma tông chia nhau một số ở lại Thanh Dương ma tông, một số đến Loạn Đảo thuỷ vực. Số lượng những cao thủ còn trụ lại trong tông môn có thể đếm được trên đầu ngón tay, đoán rằng đây chưa phải là toàn bộ, nhưng cũng không kém là bao!

Liếc mắt nhìn bọn họ rời đi, Tần Tang không cố kỵ nữa!



Ở sơn môn của Thanh Dương ma tông.

Phi thuyền xuất hiện đột ngột, đang lúc muốn rời đi, đột nhiên lại dừng ở trước tấm bia đá.

Từ bên trong truyền ra mệnh lệnh không thể nghi ngờ:

- Chư vị sư huynh, sau khi chúng ta đi khỏi đây, sư môn trống không, các ngươi tạm thời phong bế sơn môn lại, bất kể là ai cũng không được phép ra vào sư môn!

Lúc này, ở xung quanh bia đá, có tám vị tu sĩ đang ngồi xếp bằng, bọn họ đều có tu vi Trúc Cơ kỳ.

Lời nói kia vừa truyền ra, một vị lão giả áo bào đen trong số những người ngồi đó lập tức trả lời:

- Lê sư đệ yên tâm, vừa rồi trước khi đi, Ô sư thúc đã phân phó chúng ta, sau khi các ngươi đi thì chúng ta lập tức bày trận, không cho kẻ xấu thừa nước đục thả câu! Đúng rồi…
Bình Luận (0)
Comment