Chương 787: Không Bị Ảnh Hưởng
Chương 787: Không Bị Ảnh Hưởng
Tiếp đó, những người còn lại đồng thời phát động Thanh Dương Ma Hỏa trong cơ thể, rồi thúc đẩy Ma Hỏa phóng tới trận kỳ, bọn họ ra tay không giữ lại chút nào hơn nữa còn duy trì thật lâu.
Sau khi được rót Thanh Dương Ma Hỏa liên tục, màu sắc trên mặt cờ xanh ngày càng chói mắt, dần dần tạo thành một quả cầu lửa màu xanh ngay ở trung tâm đám người.
Ma Hỏa sáng rực, tản ra khí tức bạo ngược.
Tần Tang thấy thế, trong lòng đột nhiên dâng lên một loại dự cảm mơ hồ.
Bên trong nhóm người này có rất ít cao thủ, dựa vào thực lực bây giờ của hắn thì bất kỳ ai cũng không cần để vào mắt. Thậm chí, nếu bọn họ đồng loạt tấn công Tần Tang vẫn có thể nhẹ nhõm đối phó.
Nhưng ba cây cờ xanh này nhìn qua không hề đơn giản, một khi để mặc cho bọn chúng bày xong cái trận được gọi là Thanh Hỏa Kỳ Môn kia, chắc chắn sẽ có phiền toái lớn!
Đến lúc đó, bản thân trước sau bao vây, sẽ rất bị động.
Biện pháp duy nhất là phải tìm cách phá hư đại trận trước khi nó hình thành.
Thế nhưng lúc này đây Tần Tang lại bị Ô Hữu Đạo dùng đồng thau chùy dây dưa không dứt, chưa thể thoát được. Hơn thế nữa, Ô Hữu Đạo đã gần trong gang tấc, càng về sau càng khó tránh.
Đồng thau chùy vẫn luôn đeo bám không tha, lại một lần nữa tiến tới.
Lần này Tần Tang không tránh né, thầm niệm thúc đẩy Ô Mộc Kiếm trực diện ngăn lại đồng thau chùy.
Ầm!
Hai kiện pháp khí lần đầu va chạm, đồng thời rung mạnh.
Thanh Dương Ma Hỏa trên thân đồng thau chùy ảm đạm xuống, kim hoàn cũng có một vài cái bị vỡ vụn, đang nhanh chóng hồi phục
Ô Mộc Kiếm cũng vậy.
Đúng lúc này, trung tâm Ô Mộc Kiếm đột nhiên hiện lên một luồng huyết quang yêu dị, trong chốc lát lột xác thành một thanh huyết kiếm.
Chứng kiến cảnh này, trong lòng Ô Hữu Đạo đột nhiên dâng lên một tia dự cảm không rõ. Gã phản ứng cực nhanh, lập tức định thu hồi đồng thau chùy, nhưng chậm một bước.
Soạt!
Ô Mộc Kiếm chém xuống, Huyết Uế Thần Quang trúng ngay đồng thau chùy.
Chỉ một thoáng, Ma Hỏa trên đồng thau chùy tan đi, những Kim Hoàn đang bị vỡ cũng dừng tu phục, trở nên u ám không gì sánh bằng, tựa như những mảng hoen rỉ loang lổ, linh tính của pháp bảo bị hao tổn rất nhiều!
Huyết Uế Thần Quang đánh lén lần nào cũng thành công.
Kẻ địch chỉ cần không biết thần thông Huyết Uế Thần Quang của Ô Mộc Kiếm, gần như sẽ không xuất hiện thất bại.
Tần Tang không phóng thích Huyết Uế Thần Quang ngay từ đầu sở dĩ là vì không xác định kiện đồng thau chùy này có phải là bản mệnh pháp bảo của Ô Hữu Đạo hay không.
Mặc dù Ô Hữu Đạo chỉ mới kết đan nhưng nội tình Thanh Dương ma tông thâm hậu, có thể trong tay gã không chỉ có một kiện pháp bảo.
Tần Tang càng hi vọng có thể phế bỏ bản mệnh pháp bảo của Ô Hữu Đạo, như thế mới có thể khiến thực lực Ô Hữu Đạo giảm mạnh tạo cơ hội cho bản thân trốn thoát dễ hơn, nhưng bây giờ đã không cho phép tiếp tục trì hoãn nữa rồi.
Đồng thau chùy lảo đảo bay trở về Ô Hữu Đạo.
- Huyết Uế Thần Quang!
Nhìn đến thảm trạng của pháp bảo, Ô Hữu Đạo kinh sợ không thôi. Gã vạn vạn không nghĩ tới, chính mình dĩ nhiên gặp được pháp bảo được luyện chế bởi thập đại Thần Mộc .
Đồng thau chùy nhìn qua đã biết không thể sử dụng lại, chỉ sợ phải tốn thời gian ôn dưỡng rất lâu mới có thể khôi phục, Ô Hữu Đạo càng hận Tần Tang hơn.
Ánh mắt gã âm lãnh nhìn chăm chú Ô Mộc Kiếm, biết rõ loại thần thông này không thể liên tục sử dụng, bèn lật tay vỗ vào đan điền.
Vèo!
Một cái hồ lô xanh tươi ướt át bay ra từ đan điền Ô Hữu Đạo, vốn chỉ nhỏ ngang ngón cái, sau khi phóng ra đã biến lớn thành một tay có thể miễn cưỡng giữ được.
Hồ lô bay đến đỉnh đầu Ô Hữu Đạo, quay tít một vòng, đỉnh chóp nhắm ngay Tần Tang.
Thông qua miệng hồ lô có thể nhìn thấy bên trong khắp nơi đều là hỏa diễm, Thanh Dương Ma Hỏa tinh thuần đến cực điểm bùng cháy, lăm le phóng ra.
- Đồng thau chùy quả nhiên không phải là bản mệnh pháp bảo!
Tần Tang thấy thế thầm than, trong lòng biết không thể tiếp tục để Ô Hữu Đạo quấn lấy, đột nhiên mở ra tay phải, lộ ra đồ vật nằm trong lòng bàn tay, làm ra tư thế muốn ném.
Một luồng linh khí bị Tần Tang kích phát.
- Hư Thiên Lôi!
Ô Hữu Đạo đang phát động hỏa hồ lô, trong lúc lơ đãng thoáng nhìn thì đột nhiên biến sắc.
Hư Thiên Lôi hiếm thấy hơn nhiều, nhưng những cao thủ Kết Đan như bọn hắn dù chưa từng thấy cũng biết sơ về hình dạng của Hư Thiên Lôi, đồng thời rất rõ ràng uy lực của nó.
Nếu như bản thân bị Hư Thiên Lôi đánh trúng, chỉ sợ không nhìn thấy mặt trời hôm sau.
Ô Hữu Đạo sợ hãi cả kinh, cả người phanh gấp nhanh chóng tránh né.
Ai ngờ, Hư Thiên Lôi chỉ là một cái để dương đông kích tây.
Tần Tang thầm biết phạm vi của Hư Thiên Lôi có hạn, muốn đánh chết kẻ địch trong khu vực trống trải như này chỉ có thể là mơ mộng hão huyền thôi, cho nên vốn là sẽ không phóng ra Hư Thiên Lôi.
Rất ít ai tận mắt chứng kiến Hư Thiên Lôi, Ô Hữu Đạo chắc chắn không dám đánh cược chính mình sẽ ném Hư Thiên Lôi thật hay không.
Sự thật chứng minh, Tần Tang đoán đúng.
Ô Hữu Đạo vừa lui, hắn lập tức ngự kiếm bay lên, toàn lực phóng về phía trước, kiếm quang như điện, trong chớp mắt đã lướt đến trước mặt những tên tu sĩ Trúc Cơ kia.
Ô Hữu Đạo lúc này mới ý thức được bản thân bị lừa rồi, hối tiếc không thôi, nhưng đã không kịp ngăn lại Tần Tang.
Tu sĩ họ Lê gặp nguy không loạn, cất giọng la lớn:
- Tán!
Những người còn lại thoắt ẩn thoắt hiện, lập tức tản ra khắp nơi, trận hình của bọn hắn nhìn như tán loạn nhưng thực ra bên trong có sự liên kết, ba cây cờ xanh vẫn đứng ở chỗ cũ không bị ảnh hưởng.